Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 103 - Chương 103 - Nam Thần Nữ Thần 1

Chương 103 - Nam thần nữ thần 1
Chương 103 - Nam thần nữ thần 1

Editor: Thảo

Beta: Phong Vũ Tuyết Tuyết

"Khải, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Cậu bỗng nhiên đổi thời gian chụp hình, lại còn thay thế người mẫu đại diện, phá hỏng kế hoạch của tôi!" Trong phòng chụp, một người đàn ông trung niên tóc vàng giận dữ, trên mặt không che giấu vẻ bất mãn đối với hành vi của Mục Khải Phong.

"Steve, bình tĩnh nào, xin đừng lo lắng." Mục Khải Phong mỉm cười nói: "Tin tưởng tôi, người mẫu này tuyệt đối sẽ không làm ông thất vọng đâu."

"Mấu chốt của vấn đề ở đây không phải là thất vọng hay không thất vọng, mà là cậu đang gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới tiến độ công việc của tôi!" Giọng điệu Steve kiên quyết: "Lần này, mặc kệ cậu nói cái gì thì tôi cũng không chụp. Một là cậu đổi nhiếp ảnh gia khác, hai là cậu bảo người mẫu quay lại, chờ lịch trình tiếp theo."

"Steve.." Mục Khải Phong đang muốn khuyên bảo ông ấy mấy câu thì điện thoại trên tay bỗng nhiên vang lên, là tin nhắn mà trợ lý của anh gửi tới, sau khi xem xong, cậu mỉm cười, nói với Steve: "Người đã tới rồi, ông cứ xem qua đi đã."

Thấy bộ dạng nhộn nhạo của cậu ta, Steve đoán rằng người kia đó có thể là tình nhân của ạnh ta, thế là trong lòng càng khinh thường, quyết tâm làm bẽ mặt anh ta.

Trong lúc nghĩ ngợi, ông chợt nghe thấy tiếng bàn tán khe khẽ của nhân viên công tác sau lưng, trong lòng biết rõ là người kia đã tới, ông liền quay đầu với vẻ kiêu ngạo và dò xét.

An Nhàn không nhanh không chậm đi theo sau lưng trợ lý nữ, nhàn nhã như đi bộ, thong thả dạo chơi, bình tĩnh và yên lặng, cử chỉ phong thái hào phóng, theo nhịp điệu tự nhiên, thu hút vô số ánh mắt của mọi người xung quanh.

Có vô số trai xinh gái đẹp trong nghành giải trí nhưng người sở hữu khí chất độc đáo như vậy thật hiếm thấy. Người mẫu hiện nay không nhất định phải xinh đẹp lộng lẫy, nhưng nhất định phải có khí chất và cá tính khiến họ tỏa sáng giữa đám đông. Mà người trước mắt lại đáp ứng được tất cả các yêu cầu trên.

Lần đầu gặp kinh diễm, lần thứ hai nhìn lại càng khuynh đảo, giờ khắc này, Steve hoàn toàn quên đi lời thề trước đó, linh cảm tuôn trào, ông cũng nhanh chóng phác họa vài hình dáng và bố cục trong đầu.

Mục Khải Phong bước tới chào hỏi An Nhàn rồi hàn huyên vài câu. Lúc anh ta đang muốn giới thiệu y với Steve, nhân tiện điều hòa bầu không khí một chút, thì còn chưa đợi anh mở miệng, Steve đã chủ động chào đón, nhiệt tình nói: "Tôi tên là Steve, là nhiếp ảnh gia, không biết nên gọi người đẹp là gì?"

"..."

Mục Khải Phong vốn đã chuẩn bị một bụng lời nói, nhưng đều bị Steve lật lọng mà nghẹn lại trong bụng.

Không phải ông nhất quyết không chụp sao? Nguyên tắc của ông đâu? Liêm sỉ của ông đâu?

"Xin chào." An Nhàn bắt tay Steve, cười nói: "Tôi tên là Lạc Y."

"Lạc Y, đúng là một cái tên hay." Steve như sói đói nhìn thấy chú cừu nhỏ, đôi mắt không ngừng tìm tòi, nghiên cứu trên người y, trông có chút hèn mọn: "Hôm nay, cậu chính là tất cả của tôi, tới đây nào, đừng lãng phí thời gian nữa, đi chuẩn bị đi, chúng ta sẽ bắt đầu buổi chụp hình sau một tiếng nữa."

"Được thôi." An Nhàn cũng muốn tranh thủ chụp cho xong, cho nên cô cũng không phản đối.

"Đi thôi, tôi dẫn anh tới phòng hóa trang." Mục Khải Phong chuẩn bị dẫn An Nhàn tới phòng hóa trang, thì chợt nghe y nói: "Cậu có thể chụp cho tôi mấy tấm mặc đồ nữ được không?"

Đối với nguyên nhân và hậu quả của sự kiện trang phục nữ này, Mục Khải Phong cũng là một fan đương nhiên là hiểu rõ rồi. Anh ta nghe An Nhàn muốn chụp hình mặc đồ nữ thì ngay lập tức đồng ý, còn trong lòng thì cười như điên.

"Mặc đồ nữ?" Steve tai thính, nghe được từ khóa mấu chốt, mắt sáng lên, vèo một cái nhảy đến trước mặt An Nhàn, kích động nói: "Tôi vừa nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời! Cậu chờ một chút, tôi đi trao đổi với chuyên gia trang điểm."

Còn chưa dứt lời, người đã cách xa tận mười mét, trong chớp mắt đã không thấy đâu nữa.

An Nhàn quay đầu sang nhìn Mục Khải Phong nhưng anh ta nhún nhún vai, buông thõng nói: "Steve trở nên như vậy khi nhìn thấy người mẫu mình thích, anh không cần bận tâm."

Nửa giờ sau, An Nhàn đi vào phòng hóa trang để cho thợ trang điểm tô tô trát trát lên mặt. Ban đầu cô nghĩ mình sẽ trang điểm theo hướng nữ tính, nhưng hóa ra lại trang điểm thiên về nam tính hơn. Sau khi hỏi thợ trang điểm thì cô mới biết ý đồ của Steve, ông ấy muốn cô đóng hai vai, phân ra hai loại tạo hình khác nhau.

Bốn mươi đến năm mươi phút sau, cửa phòng hóa trang mở ra, Mục Khải Phong và Steve cùng quay đầu lại nhìn, khoảng khắc cả hai trông thấy An Nhàn, trong đầu chỉ hiện lên một từ: King!

An Nhàn mặc một bộ lễ phục màu đen lấy cảm hứng từ retro với thiết kế cắt sát để tôn lên vóc dáng thon thả của cô. Khuôn mặt cô sâu sắc, khí thế không giận tự uy, đôi chân dài miên man, cân xứng, nện bước vững vàng. Lúc đi, cả người như có khí thế quân lâm thiên hạ, tựa như thanh kiếm chưa ra khỏi vỏ, lại tựa như ý vận sâu sa áng thơ xưa.

Ngón tay Steve run rẩy, ánh mắt nóng rực, gần như muốn quỳ xuống cúng bái, không kịp chờ đợi muốn mau chóng bắt lấy khoảnh khắc này trong ống kính.

Mục Khải Phong cũng nghẹt thở, suýt nữa buột miệng nói "Minh chủ đại nhân, mong ngài nhận lấy sự thành kính của tôi", cũng may là anh ta vẫn chưa quên đây là công ty mình đang làm việc, lúc này mới miễn cưỡng khống chế "trái tim thiếu nữ" của chính mình.

Quá trình quay chụp cực kỳ thuận lợi. Mặc dù An Nhàn không phải là người mẫu chuyên nghiệp nhưng phong thái vô cùng xuất sắc, không hề luống cuống, toàn thân ba trăm sáu mươi độ không góc chết, nhất cử nhất động, một cái nhăn mày, một nụ cười đều hoàn hảo.

Steve chụp tới nỗi bàn tay nổi lên gân xanh, hưng phấn đến mức không kiềm chế được.

Mãi đến khi, Mục Khải Phong nhịn không được hô ngừng thì ông mới cảm thấy thỏa mãn mà ngừng tay.

Nhân lúc An Nhàn thay trang phục khác, thì Steve và Mục Khải Phong thưởng thức những tấm hình mà họ vừa chụp, miệng thì tấm tắc tán thưởng không thôi.

Steve cảm thấy trang phục nữ không thể vượt qua trang phục nam được, vì dù sao tướng mạo của An Nhàn cũng trung tính, khó có thể diễn giải một cách hoàn hảo vẻ đẹp nữ tính được.

Tuy nhiên, tới khi An Nhàn xuất hiện trước mặt mọi người một lần nữa thì suy nghĩ đó của Steve lập tức bị dập tắt.

Không cách nào vượt qua? Oh, trời ạ, ông quá là nông cạn rồi!

An Nhàn mặc một chiếc váy lệch vai nhỏ với mái tóc dài được cuộn tròn, chỉ có một lọn tóc xoăn buông xuống hai bên mặt. Đôi mắt cô ngước lên, thanh lãnh xen lẫn quyến rũ, eo thon, tư thái tao nhã, tự nhiên mà hào phóng, không chút mất tự nhiên.

Bình Luận (0)
Comment