Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 107 - Chương 107 - Cầu Vồng Quấn 1

Chương 107 - Cầu Vồng Quấn 1
Chương 107 - Cầu Vồng Quấn 1

Editor: Whilion

Beta: Phong Vũ Tuyết Tuyết

"Em nghĩ, hiện tại anh đang cần một trợ lý." Bạch Hầu Chử vừa được nghỉ đã lập tức chạy đến chỗ của An Nhàn, câu đầu tiên khi mới gặp mặt không ngờ lại là câu cầu chức.

"Vì sao?" Tay An Nhàn gọt trái cây, mắt nhìn về phía cậu.

"Không phải gần đây anh bận đến mức ngay cả thời gian xem hộp thư cũng không có sao?"

An Nhàn nhướng mày: "Làm sao em biết tôi bận đến mức không có thời gian xem hộp thư?"

Bạch Hầu Chử huơ huơ chiếc điện thoại trên tay, nói: "Mỗi lần em nhắn tin cho anh, anh đều trả lời đầy đủ, vậy mà những bưu phẩm em gửi cho anh, một chút phản hồi cũng không có. Anh dám khẳng định rằng mình đã xem qua số bưu phẩm đó rồi không?"

An Nhàn cười cười, đưa trái cây trên tay cho cậu: "Em có thể giúp tôi làm gì?"

"Em có thể giúp anh quản lý hộp thư công cộng, chăm sóc khách hàng, trao đổi với khách, đổi mới số lượng sản phẩm trên kệ hàng. Còn nữa.." Bạch Hầu Chử nghiêm trang đẩy mạnh tiêu thụ của bản thân: "Thời gian rảnh sau khi đi học, em còn nghiên cứu về dược liệu. Tuy không dám nói là có thể phân biệt toàn bộ dược liệu trên thế giới, nhưng mấy vạn loại thì không thành vấn đề. Đương nhiên, những kiến thức này chỉ là trên lý thuyết, vẫn cần thực tập ở chỗ anh một thời gian." Sau khi tự tâng bốc, cậu cũng không quên tỏ ra khiêm tốn.

"Nghe qua cũng không tệ, mức lương em muốn là.."

"Dựa theo mức lương tiêu chuẩn của giai đoạn thực tập, lương tháng thường là 4000. Tuy nhiên vì độ tuổi và kinh nghiệm của em còn ít, em chủ động hạ xuống còn 3500."

Nói cả một buổi mà mới giảm được 500? Trong lòng An Nhàn cảm thấy buồn cười, nhưng ngoài mặt lại phản đối: "Vấn đề của em không phải là độ tuổi và kinh nghiệm, mà còn thiếu chứng nhận về kiến thức chuyên môn, thời gian làm việc không ổn định, đồng thời còn phải có sự đồng ý của người giám hộ."

"Được rồi, được rồi." Bạch Hầu Chử xòe tay: "2500."

"Thành giao." An Nhàn vô cùng dứt khoát.

Bạch Hầu Chử: →_→

Sau khi thành công nhận việc, nhiệm vụ đầu tiên của Bạch Hầu Chử là kiểm tra hộp thư.

Nhập mật mã An Nhàn giao cho, vừa mới đăng nhập cậu đã thấy đầy thông báo màu đỏ. Hộp thư này vẫn là VIP cấp thấp, lượng thư tối đa có thể lưu là 5 vạn. Nếu chủ nhân không thiết lập cụ thể về số lượng thư, thì hộp thư sẽ không được tự động dọn dẹp.

Bạch Hầu Chử tấm tắc vài tiếng, trong lúc phân loại thư từ, lập nên ba nhóm [Nhóm thư liên quan đến chuyên ngành], [Nhóm thư liên quan đến kinh doanh], [Nhóm thư của fans não tàn] . Sau đó dựa vào tiêu đề lần lượt xếp vào nhóm chuyên ngành và nhóm kinh doanh, còn lại tạm thời cho hết vào nhóm thư của fans.

Sau một hồi suy nghĩ, cậu lại lập thêm một nhóm [Tiểu Bạch thân thiết] phía sau [Nhóm thư của fans não tàn], rồi còn cẩn thận đánh dấu địa chỉ hộp thư của bản thân. Về sau tất cả bưu kiện mà cậu gửi đến, đều sẽ tự động được chuyển vào nhóm này.

Loay hoay hơn hai giờ, sau khi chỉnh lý hộp thư thật ổn thỏa, Bạch Hầu Chử lên Hoa Hoa Thế Giới, thiết lập tài khoản chăm sóc khách hàng cho bản thân, sau đó chỉ cần An Nhàn mở các quyền hạn tất yếu cho cậu thì đã có thể chính thức online.

"Sao rồi?" An Nhàn trở về từ cánh đồng hoa, cô mang theo mùi hương thoang thoảng chậm rãi bước vào phòng.

Bạch Hầu Chử hít hít một cái, sau đó cậu chỉ vào màn hình rồi nói với cô: "Có mấy lá thư ở đây này, anh đến xem đi."

An Nhàn đi tới, tổng cộng sáu lá thư, trong đó có một lá đến từ Viện nghiên cứu thực vật, một lá đến từ Trung tâm kiểm tra, đo lường dược phẩm, bốn lá còn lại đều từ nhiếp ảnh gia Steve.

An Nhàn lập tức thẳng tay xóa hết bốn lá thư cuối cùng, sau đó bắt đầu cẩn thận đọc hai lá thư còn lại.

Viện nghiên cứu thực vật muốn mua kỹ thuật nuôi trồng Băng Hỏa Trản, nếu không mua được, hy vọng có thể hợp tác theo phương thức khác.

Còn lá thư từ Trung tâm kiểm tra, đo lường dược phẩm là do Chủ nhiệm Tổ trị liệu Quan Hồng gửi tới. Đầu tiên cảm ơn cô đã phát minh ra loại đậu ký sinh chữa trị cho con gái ông ta, sau đó giới thiệu với cô một bệnh nhân đặc biệt. Người này mắc chứng Cầu Vồng Quấn, đến bây giờ vẫn chưa tìm được phương thức trị liệu hiệu quả, hỏi cô có biện pháp nào hay không.

Chứng Cầu Vồng Quấn là một loại bệnh tinh lực. Tuy không phải là bệnh nan y, nhưng lại đủ khiến bệnh nhân đau đớn muốn chết. Mỗi ngày đều không lường được khi nào sẽ phát bệnh. Mà một khi phát bệnh, kinh mạch cả người đều nổi hết cả lên trông rất hung bạo. Bên ngoài hiện lên các dải màu xanh, đỏ, tím, xám, hơn nữa còn đau đớn không nguôi. Nó tựa như đang bị rút gân, không thể cử động, không thể xoa nắn, chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Cách giảm đau duy nhất là sử dụng thuốc tê, nhưng dùng trong thời gian dài, cũng gây nhiều tổn thương đối với đại não và thần kinh của bệnh nhân.

Sở dĩ An Nhàn hiểu rõ tường tận đến thế là bởi vì ở cô nhi viện cũng có một đứa trẻ mắc phải chứng bệnh này. Cho nên cô đã tìm đọc không ít tư liệu, còn vào các trang web nội bộ của bệnh viện, tìm được một số ca bệnh tương tự.

Cô cảm thấy chứng bệnh này có vẻ giống như ma khí quấn quanh gân cốt, một loại hiện tượng do ma khí xâm nhập thân thể. Người ở thời đại này, bẩm sinh đã có linh khí trong cơ thể. Thế nhưng linh khí này lại tựa như máu, không thể chủ động điều khiển. Nếu đã có linh khí, thì việc xuất hiện những người bẩm sinh có ma khí, có lẽ cũng không có gì là kì lạ cả.

Nhớ tới Lạc Y - củ nhân sâm nhỏ chuyển thế nhà cô, trong lòng An Nhàn có vài suy đoán, chẳng lẽ người hiện tại đều là người tu chân chuyển thế sao?

Tạm thời đặt ý nghĩ này sang một bên, An Nhàn quay lại tiếp tục cân nhắc nguồn gốc gây ra bệnh Cầu Vồng Quấn. Nếu thật sự là do ma khí nhập thể, thì có lẽ cô có biện pháp trị liệu. Dẫu vậy, lần trước khi kiểm tra cho đứa bé ở cô nhi viện, cô lại không phát hiện ra ma khí. Nhưng nếu ma khí đang ở trong trạng thái ngủ đông trước khi chưa phát bệnh thì không nhìn ra được qua một lần kiểm tra cũng là chuyện bình thường.

Đang im lặng suy tư, bỗng nhiên cô nghe tiếng Bạch Hầu Chử nói: "Minh chủ, anh có hứng thú hợp tác hạng mục Băng Hỏa Trản với Viện nghiên cứu thực vật không?"

An Nhàn lắc đầu: "Tôi sẽ không bán kỹ thuật gây trồng Băng Hỏa Trản, e là hợp tác cũng rất khó. Hạt giống của Băng Hỏa Trản chỉ có thể do tôi đích thân chăm sóc, nếu không hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều."

Bạch Hầu Chử lại hỏi: "Vậy còn có hạng mục nào khác có thể hợp tác hay không?"

"Hả?" An Nhàn nhìn Bạch Hầu Chử: "Em muốn tôi hợp tác với bọn họ?"

Bạch Hầu Chử ngồi xếp bằng trên sô pha, nghiêm túc đáp: "Viện nghiên cứu thực vật Thương Viêm được quốc gia bồi dưỡng để nghiên cứu, hợp tác cùng bọn họ đối với anh là trăm lợi mà không hại. Tuy rằng hiện giờ anh có Hạ Lẫm bảo vệ, tránh được không ít phiền phức. Nhưng Hạ Lẫm không đại biểu cho thái độ của quốc gia đối với anh, bọn họ chiếu cố anh, là bởi ảnh hưởng của Hạ gia. Nhưng nếu anh có thể cho bọn họ lợi ích phù hợp, quan hệ giữa quốc gia với anh sẽ từ bị động chuyển sang chủ động. Đồng thời bọn họ còn có thể giúp anh gánh bớt nguy hiểm, dời đi tầm mắt. Sau này nếu có kẻ nào ngu xuẩn muốn động tới anh, không cần anh ra tay, quốc gia sẽ giúp anh xử lý."

An Nhàn im lặng một lát rồi bỗng nhiên hỏi: "Thời gian rảnh sau khi học, ngoài nghiên cứu về dược liệu, em còn nghiên cứu lĩnh vực nào khác không?"

Bạch Hầu Chử: "Thị trường kinh tế, quản lý marketing, tâm lý học và nhân cách học."

Bình Luận (0)
Comment