Editor: Whilion
Beta: Phong Vũ Tuyết Tuyết
Nhờ vào trí nhớ phi thường chỉ cần nhìn một lần là nhớ mãi không quên, Bạch Hầu Chử dạo hết các thư viện lớn, chọn một số lĩnh vực cậu cảm thấy hứng thú rồi kỳ công nghiên cứu. Hơn nữa, cậu còn có khả năng học một hiểu ba, vậy nên hiện tại về mặt lý thuyết cậu đã nắm vững vàng, chỉ thiếu cơ hội ứng dụng thực tiễn mà thôi.
An Nhàn: "..."
Vẻ ngoài hiền lành đáng yêu của Bạch Hầu Chử quả là không đáng tin, ai nghĩ được một đứa trẻ như vậy lại đi nghiên cứu nhân cách học.
An Nhàn suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục đề tài vừa nãy: "Lúc trước tôi có trồng được một loại cây sợi dệt, có thể sinh trưởng trên sa mạc. Loại cây này có thể tạo được bùn trên đất khô cằn, tuy nhiên chỉ có thể trồng hai mùa, sau đó phải gieo lại từ đầu. Trải qua qua ba bốn vụ liên tiếp, chất lượng đất bị sa mạc hóa sẽ được cải thiện rõ rệt, có thể trồng một ít loại thực vật chịu hạn."
Hai mắt Bạch Hầu Chử sáng lên: "Tốt quá rồi!"
Cây sợi dệt có tốc độ sinh trưởng rất cao, cần có diện tích gieo trồng lớn. Mà An Nhàn lại không có điều kiện này, cũng không có thời gian. Nếu Viện nghiên cứu bằng lòng, cô có thể cung cấp hạt giống định kì, còn công việc chăm sóc sau đó thì để bọn họ tự lo. Cây sợi dệt có giá không cao, dù có cung cấp miễn phí thì cô cũng không lỗ nhiều.
"Lát nữa tôi sẽ đưa cho em tư liệu về cây sợi dệt, chuyện này giao cho em xử lý." Dặn dò xong, An Nhàn đứng dậy đi xuống lầu, chuẩn bị nghiên cứu phương án trị bệnh Cầu Vồng Quấn.
"Khoan đã, sắp bắt đầu bán đấu giá dung dịch cường hóa cơ bắp rồi, anh không xem sao?" Bạch Hầu Chử hô to về phía bóng lưng đang rời đi của cô.
An Nhàn không quay đầu, đáp: "Có em xem là được rồi."
Bạch Hầu Chử câm nín, Minh chủ phủi tay bỏ đi thật trôi chảy mà.
Lần bán này có tới 40 tổ dung dịch cường hóa cơ bắp, hơn nữa sau này bọn họ còn tiếp tục bán ra định kỳ. Vậy nên tuy rằng phiên đấu giá cũng có cạnh tranh kịch liệt, nhưng không tới mức điên cuồng. Đa phần người mua bình thường đều sáng suốt không tham gia đấu giá, lẳng lặng mà xem đám nhà giàu chém giết lẫn nhau.
Lúc này, một vị quần chúng ăn dưa bỗng nhiên phát hiện Hoa Hoa Thế Giới có thêm một vị chăm sóc khách hàng, anh ta vội vàng vào diễn đàn kêu gọi bạn bè hệt như vừa khám phá được lục địa mới: 【 Xem này, xem này! Hoa Hoa Thế Giới có thêm người chăm sóc khách hàng kìa. 】
【 Gì cơ? Cuối cùng Minh chủ cũng chịu tuyển người rồi à? 】
【 Để mị xem nào.. Mẹ nó, cái tên gì thế này? Thần Trợ Công? Ha ha ha ha.. 】
Không sai, tên tài khoản của Bạch Hầu Chử chính là "Thần Trợ Công".
【 Nick name: Thần Trợ Công. Giới tính: Nam. Tuổi.. 7 tuổi? 】
【 Anh bạn nhỏ Thần Trợ Công, có thể tiết lộ một chút được không, em làm cách nào để Minh chủ bằng lòng thuê em vậy? 】
Bạch Hầu Chử: 【 Thực lực + tự tiện. Quan trọng nhất là, tôi đi bằng cửa sau nha. 】
【 Xì, nhóc nói thẳng ra có cửa sau là được rồi. 】
【Anh bạn nhỏ và Minh chủ có quan hệ gì thế? 】
Bạch Hầu Chử: 【 Tôi là chồng nuôi từ bé của anh ấy. 】
【! 】
【 Có dám chụp ảnh đăng lên không, cho chúng tôi xem liệu cậu có đủ tư cách làm chồng nuôi từ bé của Minh chủ? 】
Bạch Hầu Chử: 【 Chỉ có kẻ thiếu cảm giác tồn tại và an toàn mới cần chứng minh bản thân. 】
【 Vl, thằng nhóc này, mi cũng thật ngạo mạn nha! 】
【 Không được, tui phải đi nói bêu xấu đứa nhóc này! 】
【 Đây là địa bàn của Minh chủ, đừng xằng bậy. 】
【 Mau gọi toàn bộ chiến hữu tới đây, chúng ta phải dùng nước bọt phun chết tên nhóc này. 】
【 Rõ! 】
Bạch Hầu Chử không hề vội vàng, chậm rì rì trả lời: 【 Các người thật sự muốn đối kháng với tôi? 】
【 Nhóc còn tưởng mình là nguyên thủ quốc gia nên chúng ta không dám làm gì sao? 】
【 Thằng nhãi này, thức thời một chút, mau cút đi, nếu không đừng trách tôi hung bạo. 】
Bạch Hầu Chử: 【 Aizz, thật đáng tiếc, vốn dĩ tôi còn muốn định kỳ nói một chút về sinh hoạt hằng ngày của Minh chủ, để cho mấy người biết thường ngày Minh chủ thích ăn cái gì, làm cái gì, thích màu gì, ở nhà thường mặc quần áo nhãn hiệu nào, hoặc là đăng vài bức ảnh cuộc sống đời thường gì gì đó.. Nhưng nếu mọi người đã ghét tôi như vậy, thì tôi cũng không cần lắm chuyện nữa, cứ làm một nhân viên chăm sóc khách hàng kiệm lời là được. 】
【 Ai nói anh em bọn tui ghét cậu? Bọn tui đang nhiệt liệt hoan nghênh Thần Trợ Công online cơ mà! 】
【 Anh bạn nhỏ, công việc chăm sóc khách hàng, làm sao mà an tĩnh kiệm lời được chứ? Em cần phải làm nhiều, nói nhiều, phải lấy được sự ủng hộ của nhiều người mới được nha! 】
【 Anh bạn nhỏ, cưng không phải là Thần Trợ Công sao? Không thể hữu danh vô thực đâu nha! 】
【 Vì hạnh phúc chung của mọi người, trông cậy vào anh bạn cả đấy! 】
Bạch Hầu Chử cười: Trò con nít, tưởng tôi sợ các người sao?
An Nhàn hoàn toàn không ngờ, chỉ trong vòng vài chục phút, Bạch Hầu Chử đã khiến độ nổi tiếng của Hoa Hoa Thế Giới tăng vọt, mối quan hệ giữa các fans cũng được cải thiện rõ rệt.
Bạch Hầu Chử cũng rất chừng mực, bình thường cậu chỉ đăng vài bức ảnh không quá riêng tư, trước đó cũng luôn hỏi ý kiến An Nhàn.
Công việc mỗi ngày của cậu ngoài quản lý shop online, chỉnh lý bưu phẩm, chăm lo dược thảo, còn có một nhiệm vụ vô cùng quan trọng, đó chính là chụp ảnh. Chủ yếu là chụp ảnh An Nhàn ở ngoài trời hoặc lúc cô đang quay video ngắn, thậm chí còn đặt tên cho từng bức ảnh, chẳng hạn --
【 Minh chủ là nông dân trồng hoa 】: An Nhàn mặc quần áo lao động, mang theo mũ che nắng, tóc cột sau lưng, ống quần cuốn đến đầu gối, một tay cầm rổ, một tay ôm bó cỏ dại, chậm rãi đi trên bùn đất mềm xốp.
【 Minh chủ là bác sĩ thú y 】: An Nhàn ngồi bên hồ, từ phần eo trở xuống ngâm trong nước, hai chân gập lên, cúi đầu nhìn con cá đuối trước người. Cá đuối ngẩng đầu, dựa hàm vào đầu gối của An Nhàn, há rộng miệng, để cô kiểm tra khoang miệng của nó.
【 Minh chủ u sầu 】: An Nhàn cầm một nhánh cây dược thảo, từ bên sân này đi sang bên sân kia, lại từ bên sân kia đi đến bên sân này, suy tư buồn bã, ủ rũ bồi hồi. Kết quả trong lúc lơ đãng, tóc cô bị nhánh cây quấn lấy, dưới cơn đau tê rần, vậy mà giải được bế tắc, cô nhanh chóng kéo tóc ra, hưng phấn chạy vào nhà.
【 Minh chủ tức giận 】: An Nhàn tay trái xách hai con gấu trúc đỏ, tay phải xách ba con nữa, nhìn như đang cầm hai thanh cỏ đuôi chó, nổi giận đùng đùng ném chúng nó cho Ô Lưu Đằng. Ô Lưu Đằng sớm đã quen việc vươn dây leo, cột chúng nó lên tường, cho chúng phơi nắng 30 phút.
【 Ha ha ha ha.. 】
【 Siêu cấp yêu Minh chủ luôn rồi! 】
【 Cầu bao nuôi, không, Minh chủ đại nhân, làm ơn để tiểu nhân bao nuôi cậu. 】
【 Một mình ông không được, chúng ta cùng nhau bao đi. 】
【 Ý hay, ha ha ha.. 】
Diễn đàn tràn ngập tiếng cười, không khí hài hòa vui vẻ.
Trong lòng nhóm fans, Minh chủ là nam thần của bọn họ, cứ ngỡ là cao xa không thể chạm tới. Nhưng sau khi bọn họ nhìn thấy sinh hoạt hàng ngày của Minh chủ, khoảng cách giữa hai bên đã được kéo gần nhanh chóng, ngoài sự sùng bái, trong lòng mọi người còn nảy sinh cảm giác yêu thích. Có người còn đề xuất tập hợp các ảnh của Minh chủ, biên tập thành những câu chuyện nhỏ ấm áp, ý kiến này được rất nhiều người ủng hộ.
Trước kia thường là nhóm fans tự tổ chức hoạt động, tha thiết chờ đợi Minh chủ có rảnh thì ghé thăm. Hiện giờ có Bạch Hầu Chử, tựa như có người chỉ đường dẫn lối, phát phúc lợi, sắp xếp hoạt động, đăng tin tức mới.. toàn bộ đều trở nên ngay ngắn trật tự, làm cho bọn họ có lòng trung thành sâu sắc với nam thần, mối liên kết tăng lên thấy rõ.
An Nhàn cũng cảm giác được thư thả hơn, có thể tập trung toàn lực vào công việc.
Sau đó không lâu, phía Viện nghiên cứu thực vật có phản hồi, tuy không thể hợp tác hạng mục Băng Hỏa Trản, nhưng về việc phát triển cây sợi dệt, bọn họ cũng rất hứng thú. Sau quá trình thương lượng giữa hai bên, quyết định hợp tác được đưa ra nhanh chóng.
An Nhàn vốn dĩ dự định cung cấp hạt giống theo giá vốn, nhưng Bạch Hầu Chử đã giúp cô giành được mức giá khá tốt. Bọn họ không chỉ kiếm được một món lời, mà còn nhận được thiện cảm từ đối tác.
Tiếc là Bạch Hầu Chử chỉ được nghỉ hai mươi ngày, trong hai mươi ngày này, dưới bàn tay của cậu, Hoa Hoa Thế Giới rực rỡ náo nhiệt hẳn lên. Trước khi rời đi, An Nhàn sảng khoái thanh toán cho cậu tiền lương một tháng, cộng thêm 1 vạn tiền thưởng, còn tặng một chậu cây đào nho nhỏ.
Sau khi Bạch Hầu Chử trở lại trường học, tuy rằng thời gian rảnh không nhiều, nhưng vẫn đủ để cậu tiếp tục giúp An Nhàn quản lý cửa hàng. Hơn nữa, trước đó cậu đã lưu sẵn rất nhiều hình ảnh và video, chỉ cần đến ngày thì đăng lên là được.
Tiễn Bạch Hầu Chử rời đi, An Nhàn đột nhiên cảm thấy ngôi nhà nhỏ trở nên vô cùng hiu quạnh. Cô suy nghĩ một hồi, rồi quyết định tới cô nhi viện một chuyến, kiểm tra thân thể của đứa trẻ mắc bệnh Cầu Vồng Quấn kia một lần nữa. Nếu thật là ma khí xâm nhập cơ thể, thì cô nắm chắc chín phần có thể chữa khỏi.