Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 119 - Chương 119 - Kiều Vưu Lợi 2

Chương 119 - Kiều Vưu Lợi 2
Chương 119 - Kiều Vưu Lợi 2

Editor: Quang

Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết

Nét mặt Phúc Lâm hơi tối lại, ông ta bước nhanh vào trong. Vừa mở cửa, ông vừa thận trọng nhắc: "Ngài Lạc Y, tôi mong lát nữa cho dù ngài thấy cái gì thì cũng đừng nói ra bên ngoài."

"Ừ." An Nhàn khẽ gật đồng ý. Tuy chưa vào nhưng cô đã đại khái hiểu được tình hình.

Cửa vừa mở, một luồng ma khí lạnh lẽo âm u liền ập tới.

Phúc Lâm lui lại về sau một bước nhưng An Nhàn vẫn vững bước tiến lên, mặt không biến sắc mà đi tới bên giường.

Phúc Lâm thấy thế, trên mặt ông hiện ra nét kinh ngạc. Ông đã mời vô số chuyên viên trị liệu, nhưng không được mấy người có thể bình thản tới gần lúc chủ nhân phát bệnh cả.

Người trẻ tuổi trước mặt này..

An Nhàn đứng bên giường cẩn thận đánh giá người đàn ông đang nằm. Anh ta trông khoảng ba mươi mấy tuổi, nét mặt co quắp lại vì đau đớn, da vùng cánh tay và ngực xuất hiện vết mục nát và sưng to với nhiều mức độ khác nhau, gân xanh nổi toàn thân, trông vô cùng đáng sợ.

Hửm? Không phải nói người bị bệnh là Kiều Khắc Sâm sao? Kiều Khắc Sâm là cha của Kiều Cổ Tư, năm nay hơn năm mươi tuổi. Cho dù có bảo dưỡng tốt đến thế nào đi chăng nữa thì bề ngoài cũng không thể giống như người đàn ông trước mặt này được. Chẳng qua khi cô ngẫm lại thì lúc ấy Phúc Lâm chỉ giới thiệu mình là quản gia của Kiều Khắc Sâm, chứ cũng không hề nói người bệnh là ông chủ của ông ta.

Dường như Phúc Lâm hiểu được điều mà cô đang suy nghĩ, liền mở miệng giải thích: "Đây là con trai cả Kiều Vưu Lợi của nhà họ Kiều. Vì vấn đề về sức khỏe nên rất khi lộ diện bên ngoài."

An Nhàn gật đầu, cũng không muốn hỏi thêm gì nhiều. Cô tháo ba lô rồi ngồi xuống bên giường, bắt đầu kiểm tra tình hình thân thể của người bệnh.

Khi An Nhàn cầm cổ tay đối phương thì người đàn ông đang nằm trên giường bỗng nhiên nghiêng đầu, lộ ra một đôi mắt ngăm đen nhìn chằm chằm vào cô.

"Cậu chủ, vị này là chuyên viên trị liệu được ông chủ mời tới. Xin ngài thả lỏng để anh ta giúp ngài kiểm tra." Phúc Lâm cẩn thận lên tiếng.

Ánh mắt Kiều Vưu Lợi đạm mạc, tùy ý để An Nhàn bắt mạch.

Cảm xúc ôn nhuận truyền đến từ cổ tay, một dòng nước ấm thuận theo kinh mạch lan tỏa ra toàn thân.

Kiều Vưu Lợi nhướng mắt, trong mắt hiện ra đôi chút gợn sóng.

An Nhàn khẽ nhíu mày. Tình hình người này xem ra còn nghiêm trọng hơn so với dự đoán của cô. Hàm lượng ma khí trong cơ thể gầm chạm mốc kỳ Xuất Khiếu, hơn nữa còn có dấu hiệu từng tu luyện, nhưng không thông hiểu công pháp nên bị ma khí cắn trả. Nếu là người thường thì chỉ sợ đã tẩu hỏa nhập ma bạo thể mà chết rồi. Anh ta có thể kiên trì đến giờ đủ thấy được ý chí kiên định đến thế nào.

Thế nhưng người này tu luyện công pháp gì? Từ đâu mà có? Chẳng lẽ nhà họ Kiều có được truyền thừa từ thời đại Tu chân? Hoặc là bọn họ phát hiện được di tích nào đó?

Ngẫm nghĩ một lát, An Nhàn mở miệng: "Tình hình của anh rất phức tạp. Tôi có thể giúp anh giảm bớt bệnh tình nhưng muốn trị tận gốc thì cần tuân thủ theo kế hoạch hoàn chỉnh."

"Ý của cậu là.." Giọng Kiều Vưu Lợi khàn khàn: "Có thể trị?"

"Đúng vậy." An Nhàn khẳng định nói.

Về tình về lý thì cô đều sẽ trị. Ma khí trên người này quá nồng. Một khi tự bạo thì uy lực tương đương với sức tàn phá của tinh thần lực cấp S. Hơn nữa ma khí chứa tính ăn mòn không khác gì phóng xạ, nguy hại vô cùng.

Kiều Vưu Lợi nghe được câu trả lời của An Nhàn, anh ta nhắm mắt lại thở dài một hơi thật sâu, nhưng ngay sau đó lại vì đau đớn mà toàn thân co cứng.

An Nhàn thò tay vào bao lô lấy bình Cảnh Thủy chứa trong nhẫn trữ vật ra. Nó vừa được thả ra liền lập tức phát ra âm thanh vui sướng vang vọng, chấn động đến mức ma khí xung quanh quay cuồng không ngừng.

An Nhàn búng tay lên bình Cảnh Thủy khiến nó yên tĩnh lại, ra vẻ nhu thuận tuân theo.

"Ngài Lạc Y, đây là.." Phúc Lâm đứng bên cạnh không nhịn được chần chừ hỏi.

"Dụng cụ trị liệu." An Nhàn không giải thích gì thêm mà mở miệng yêu cầu: "Phiền ông lật người anh ta lại."

Phúc Lâm lập tức bước tới thực hiện.

An Nhàn kéo áo đối phương lên, sau đó đặt miệng bình úp trên bụng.

Bình Cảnh Thủy hạnh phúc quá đỗi, điên cuồng cắn nuốt ma khí.

Kiều Vưu Lợi nắm chặt tay, cố hết sức khắc chế ý nghĩ muốn đập vỡ cái bình kia cùng cảm giác khí lực xói mòn.

Tuy nhiên quá trình này không diễn ra quá lâu. An Nhàn cũng chẳng để bình Cảnh Thủy đắc chí quá một phút, cô liền lấy Kim Tằm Ti trói chặt nó lại.

Nước mắt bình Cảnh Thủy chan hòa: Hu hu hu..

Bình Cảnh Thủy nhanh chóng bị tống vào nhẫn trữ vật. Sau đó An Nhàn lấy ra một viên đan được cùng nước để Kiều Vưu Lợi dùng.

Đan dược vừa vào miệng, Kiều Vưu Lợi chỉ cảm thấy một mùi thơm thấm lòng người quanh quẩn bên khóe miệng. Nó nhanh chóng hóa thành chất lỏng nhè nhẹ chảy vào bụng. Cảm giác đau đớn lập tức được hóa giải, sức lực cũng khôi phục được vài phần.

Lúc này An Nhàn lại lên tiếng phân phó: "Ông chuẩn bị nước ấm, rồi hòa thuốc này vào trong cho anh ta ngâm chừng 30 phút."

Nói xong, cô đưa cho Phúc Lâm một lọ thuốc màu vàng nhạt.

Phúc Lâm vừa nhận được thuốc liền gọi vài người hầu tới giúp Kiều Vưu Lợi vào phòng tắm.

An Nhàn ngồi trong phòng kiên nhẫn đợi. Ánh mắt cô lơ đãng đảo qua Đồng Tôn bày trên kệ.

Hai mắt cô hơi co lại, rồi đứng dậy đi tới bên Đồng Tôn để xem xét cho kỹ. Sau khi đánh giá một hồi, cô xác định đây đúng là vật phẩm của thời đại tu chân, là một món linh khí trung phẩm. Tuy nhiên linh khí đã hao mòn gần hết, hiện giờ chỉ có thể xem như tác phẩm nghệ thuật dùng để trang trí mà thôi.

Cô nhìn sang tủ quần áo bên cạnh, ở đây treo một miếng bạch ngọc được điêu khắc cẩn thận. Cũng giống vậy, là một món linh khí trung phẩm của thời đại Tu chân. Chỉ quét mắt một vòng mà cô đã phát hiện ra bốn năm món.

Xem linh khí như đồ trang trí, tùy tiện nhìn liền thấy năm sáu món như vậy. Cho dù là ở thời đại tu chân cũng chưa hề xuất hiện môn phái, gia tộc nào có tài lực hùng hồn như thế! Quá là xa xỉ!

Chẳng lẽ nhà họ Kiều này thực sự chiếm được truyền thừa của môn phái tu chân nào đó? Hoặc là bọn họ đào được di tích nào sao?

Liên tưởng đến thế lực trên biển của nhà họ Kiều, thì dường như chuyện này cũng không có gì kỳ lạ cả.

Chỉ là không biết bọn họ phát hiện được di tích của môn phái nào? Công pháp tu luyện của Kiều Vưu Lợi liệu có phải cũng từ đó mà ra?

Bình Luận (0)
Comment