Song Tử Tinh vừa thuần thục khống chế bóng, vừa nhanh nhẹn tránh khung bóng di chuyển ở xung quanh, tìm kiếm thời cơ bắn bóng.
Khung bóng di chuyển không theo bất cứ một quy luật nào, tốc độ lúc nhanh lúc chậm, chỉ cần không để ý một chút thì sẽ đánh hụt ngay, mà người khống chế bóng không thể để quả bóng bay vượt qua phạm vi khống chế hiệu quả là 7 mét.
Nhưng mà chơi thời gian lâu, số 7 của đội fans đã nhắm chuẩn một cơ hội đang chuẩn bị bắn ra, lúc này một hạt đậu bỗng nhiên từ bên cạnh bắn ra, chặn ngang ở giữa quả bóng đang bắn đi và khung bóng. Bóng bay đụng vào hạt đậu kia, tràn ra một mảnh hơi nước, dừng lại nửa giây, chính trong nửa giây này, số 7 đội fans đã đánh mất cơ hội tiến công của lần này.
Bóng bay mất đi khống chế, nghiêng nghiêng rơi xuống mặt đất. Từ vòng vây tinh thần của đội fans, An Nhàn phân ra một sợi thần thức, đẩy quả bóng bay đưa qua vạch ranh giới, phòng ngừa rơi vào nửa sân của cô, lại bị trừ đi mất 1 điểm.
"Trọng tài!" Số 7 đội fans khiếu nại nói: "Số 12 đội Minh chủ vừa rồi đụng vào vào bóng bay! Không, chính xác là một bộ phận cơ thể của anh ta đã đụng vào bóng bay!"
Số 12 đội Minh chủ là Cồn Đằng Cầu, vừa rồi nó phun ra một viên hạt đậu.
An Nhàn sửa lại nói: "Trên thực tế, viên đậu kia không phải là một bộ phận trên cơ thể của nó, cùng lắm chỉ có thể coi là nhổ ra cục đờm mà thôi."
Số 7 đội fans lập tức tiếp lời: "Phun đờm ở sân thi đấu thuộc về hành vi không văn minh, cũng phải bị trừ điểm!"
An Nhàn gật đầu, không cãi lại, chấp nhận lời nói của cậu ta.
Trọng tài giơ khối bài trừ điểm lên, hướng về phía Cồn Đằng Cầu, nói: "Số 12 đội Minh chủ, "phun đờm" phạm quy, trừ một điểm."
Cồn Đằng Cầu "lạch cạch" một tiếng từ bên trong chậu hoa lăn ra ngoài, vòng quanh chậu hoa, vòng tới vòng lui gây chấn động.
Trọng tài: "Số 12, cậu đối với phán quyết của tôi có gì không hài lòng sao?"
Cồn Đằng Cầu bỗng dưng dừng lại, sau đó co một chút đến chậu hoa đằng sau, không ló đầu ra nữa.
Khán giả không chấp nhận nổi.
"Trọng tài, Cầu Cầu đáng yêu như vậy mà ngài cũng mắng, cẩn thận gặp sét đánh!"
"Trọng tài rác rưởi, lại dám làm khó Cầu Cầu của Minh chủ, ngài đã gây ra việc lớn rồi ngài có biết không?"
"Mãnh liệt yêu cầu hủy bỏ trừ điểm!"
"Có điều gì đó mờ ám, nhất định là có mờ ám!"
Trọng tài: Con moá nó, ông đây luôn một lòng một dạ i với Minh chủ, đám đồng đội heo các người không thấy được Minh chủ đồng ý trừ điểm sao?Có mờ ám? Mờ ám con mẹ các người, ông đây muốn mờ ám thì cũng là mờ ám đội fans!
Cuộc thi đấu tiếp tục, An Nhàn điều khiển bóng tấn công.
Lần này, đội fans tập trung lực lượng tinh thần tiến hành quấy nhiễu bóng bay, điều này làm gia tăng độ khó trong việc An Nhàn khống chế bóng, hạ thấp tốc độ tấn công thần tốc của cô. Nhưng đội fans cũng rất khó có thể cướp được bóng bay từ vòng tinh thần của An Nhàn.
Ngay tại thời khắc giằng co đó, số 7 bị một sợi dây leo của Mỹ Nhân Liên quăng ra, trực tiếp trượt qua nửa sân của đội fans, hoa sen màu lam chậm rãi nở rộ, cảnh vật xung quanh chợt bị một màn hồ nước sáng đẹp bao phủ, thân thể như bị luân hãm vào trong ảo ảnh, tất cả đứng im. Liên tiếp tung hoành ngang dọc, lực lượng tinh thần cũng theo đó mà đình trệ, chỉ có một bóng dáng thon dài, xẹt qua tĩnh lặng, như chuồn chuồn lướt nước, lóe lên trước mắt một chút rồi nhanh chóng biến mất.
"Bịch! Bịch! Bich!", ba tiếng vang lớn liên tiếp vang lên, chuẩn xác bắn trúng mục tiêu.
An Nhàn đẹp trai, tiêu soái quay người, đồng thời ảo ảnh xung quanh biến mất, toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong ba giây.
"Đội Minh chủ đạt được điểm tối đa, 8 điểm!" Trọng tài lấy lại tinh thần trước tiên, vừa cao giọng báo điểm, vừa như không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào chậu hoa lay ơn kia. Thực vật này có thể chế tạo ra ảo ảnh tinh thần? Thực sự là khiến cho đôi mắt chó hợp lkim titan của ông đây kinh hãi mà.
An Nhàn ôm lấy chậu hoa lay ơn, mang nó để lại về vị trí cũ. Đồng đội bên mình đúng là có thể sẽ tiếp xúc cơ thể.
"Mới vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?" Đội trưởng hỏi thăm đội viên phụ trách phòng thủ đám thực vật kia.
Đội viên chỉ chỉ màn hình lớn, hữu khí vô lực* nói: "Nhìn chiếu lại đi."
Trên màn hình lớn, số 2 đội fans đứng cách chậu hoa lay ơn không xa, chỉ là phân tâm quay đầu một chút, bên cạnh đã vươn ra một cái dây leo, cuốn chặt chậu hoa lay ơn lại, dùng sức hất lên, đẩy chậu hoa từ dưới háng thành viên số 2 của đội fans ra ngoài.
"Ha ha ha ha, đợt vượt qua phá vỡ phòng thủ này không thể nói là không hấp dẫn lẳng lơ."
"Người đẹp của Minh chủ quả nhiên khuyng quốc khuyng thành, trong nháy mắt đã làm say mê 12 tên con trai nhiệt huyết rồi."
"Tôi chỉ biết hoa lay ơn có thể quấy nhiễu lực lượng tinh thần, không nghĩ tới nó còn có thể chế tạo ra ảo ảnh, thật sự là quá trâu bò!"
"Ha ha ha, số 2 đội fans, lần sau nhất định phải chú ý kiểu đứng, khoảng cách giữa hai chân không nên quá lớn, phòng trường hợp lại lần nữa bị chậu hoa đột phá từ phía dưới."
Số 2 đội fans ngượng ngùng khép hai chân lại.
Trận đấu tiếp theo, đội fans càng ngày càng cẩn thận hơn, đội viên phụ trách bên phòng thủ không cần làm gì khác, chỉ cần chuyên môn nhìn chằm chằm chậu hoa. Chỉ cần bọn chúng có bất kỳ hành động lạ nào, lập tức đề cao cảnh giác mười hai phần.
Nghiêm túc canh phòng nghiêm ngặt sống chết giữ lấy đối thủ như thế, vì vậy mà bọn họ bắt được không ít điểm, khoảng cách điểm số đội fans dần dần được rút ngắn lại với đội Minh chủ.
Mười phút sau, bỗng nhiên An Nhàn hướng về phía một quan sát viên làm một cái thủ thế.
Đuôi mắt ngài T nhìn thấy hành động của cô, giọng điệu mạnh mẽ nói: "Minh chủ chuẩn bị thay đổi người, à không, chuẩn bị thay đổi hoa. Ngài đổi thành viên số 13 Thiết Bố Sam thay cho số 5 Huyền Thanh Mộc hơn nửa hiệp có biểu hiện không tốt. Nghe nói Thiết Bố Sam là một loại thực vật cành lá cứng rắn, phiến lá thẳng tắp, bên cạnh còn có gờ cứng, nhưng nhìn Thiết Bố Sam này, các phiến lá của nó đều hợp lại với nhau, nhìn giống như một cây gậy dài hơn một mét, không biết Minh chủ thay đổi nó là có dụng ý để làm gì, chẳng lẽ ngài ấy định dùng nó để đi con đường bạo lực?"
Các cầu thủ đội fans cảnh giác nhìn chằm chằm Thiết Bố Sát kia, trong lòng âm thầm nhắc nhở mình, nhất định không thể cùng nó cứng đối cứng.
Trọng tài cũng nhỏ giọng nói với An Nhàn: "Minh chủ, thi đấu ngăn cấm sử dụng vũ khí."
An Nhàn cười, nói: "Yên tâm, tôi là hệ Pháp sư, không phải hệ Chiến sĩ."