Lúc nghỉ ngơi giữa trận, trên màn hình lớn bắt đầu truyền bá video thi đấu hơn nửa hiệp vừa rồi.
Quá trình thi đấu sẽ đồng thời được phát trên mạng, tỉ lệ người ấn click vào xem tăng theo cấp số nhân, nhanh chóng chiếm vị trí đứng đầu của các trang web lớn. Người quan sát trận đấu này, không chỉ có fan hâm mộ của Minh chủ, còn có fans của những siêu sao cầu thủ kia, cùng với những người điên cuồng qua đường không hiểu ra sao, lại thêm thực vật có thực lực đoạt ống kính, độ chú ý đạt gần tới World Cup.
"A a a a, nam thần của em!"
"Minh chủ quá đẹp trai!"
"Ha ha ha, cuộc thi đấu khiến tôi cười cả năm."
…
Trên khán đài truyền đến một tràng tiếng cười xen lẫn tiếng hò reo hoan hô và bình luận. Video phát sóng trực tiếp cũng bị các loại mưa đạn cà màn hình.
Khu nghỉ ngơi của đội fans, hơn mười người thành viên có biểu cảm nghiêm túc đang tập hợp ở một chỗ, thương lượng sách lược tác chiến cho nửa trận sau.
"Hơn nửa hiệp là chúng ta quá khinh địch, trước đó chúng ta hoàn toàn không ngờ tới Minh chủ sẽ mang những thực vật mà không phải người đến dự thi, chúng ta không có kinh nghiệm chiến đấu với bọn chúng, nhất thời thất bại cũng có thể lý giải."
"Đội trưởng, nửa trận sau chúng ta nên làm gì bây giờ?"
"Thân thủ của Minh chủ tất cả mọi người đều thấy được, muốn phòng vệ tốt anh ta hoàn toàn không có khả năng, cho nên tôi đề nghị đem tầm chú ý đặt ở quyền kiểm soát và tranh đoạt bóng bay trước. Nhân số bên chúng ta chiếm ưu thế tuyệt đối, chỉ cần đảm bảo phần lớn thời gian quả bóng đều được khống chế trên tay chúng ta, Minh chủ sẽ rất khó lấy được điểm."
Thi đấu bóng bay chủ yếu là so về khống chế tinh thần lực, vận dụng và phối hợp. Đội Ming chủ chỉ có một người phụ trách tiến công, nói cách khác là một mình Minh chủ đang phải đối kháng với tinh thần lực của mười hai người của đội fans
Phạm vi khống chế quả bóng tốt nhất là 7 mét, vượt qua khoảng cách này, khả năng liên kết tinh thần sẽ suy giảm. Chỉ cần bọn họ nghĩ ra biện pháp kéo dài khoảng cách điều khiển bóng của Minh chủ, bọn họ sẽ đoạt được quyền điều khiển bóng.
"Những thực vật kia làm sao bây giờ?"
"Phân ra bốn người, chuyên môn phụ trách theo dõi bọn chúng." Đội trưởng đảo mắt qua trên người từng đội viên, hỏi: "Ai nguyện ý đi?"
Không ai lên tiếng.
Đội trưởng nặng nề nói: "Mặc dù những thực vật kia khó đối phó, nhưng đây cũng là cơ hội để lộ mặt, đến lúc đó phần lớn mọi người sẽ chú ý đến các cậu, danh tiếng tăng lên, giá trị bản thân cũng tăng lên như cá gặp nước, về sau thịt cá hay là ăn cỏ ăn trấu thì còn phải xem khả năng phát huy của các cậu trong trận đấu này."
Đội viên: Nói dễ nghe như vậy, tại sao bản thân anh không đi đi!
Đội trưởng không thấy có ai muốn nhận, sắc mặt anh ta lúc này bỗng trở lên nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, câu từ đúng đắn nói: "Vì thắng lợi cuối cùng, hi sinh là chuyện không thể tránh khỏi. Cậu, cậu, cậu, cậu, bốn người các cậu đi."
Bốn người bị gọi tên, vẻ mặt đưa đám, dưới ánh mắt "quan tâm" của đồng đội, đã sớm châm cho mình một cây nến.
Khu nghỉ ngơi của đội Minh chủ.
An Nhàn ngửa đầu uống một hớp nước, ống kính không chút keo kiệt quay cận cảnh cô, điều này thoả mãn rất nhiều người trong nhóm fans có cảm xúc kích động muốn quỳ liếm nam thần.
Đại đa số bọn họ, đây là lần đầu tiên tiếp xúc trực tiếp với nam thần của bọn họ trong khoảng cách gần như vậy, vì muốn biểu đạt sự yêu thích đối với nam thần, các loại hoa tươi, khăn tay, đồ ăn vặt, kính mắt, thức ăn cho chó, mũ các loại, tới tấp rơi xuống khu nhà nghỉ ngơi của Minh chủ.
An Nhàn ngẩng đầu, bất thình lình thấy một cái đồ lót gợi cảm màu đỏ từ trên trời rơi xuống, cô lập tức bước sang bên cạnh một bước, mặc cho cái đồ lót kia rơi trên mặt đất, nhìn kỹ, trên quần lót còn có cài một tấm thẻ điện thoại.
An Nhàn: "....."
Trên mặt đất ngoại trừ đồ lót bên ngoài, còn có áo ngực, bít tất, giày,...đủ loại vật phẩm bên người.
An Nhàm rất muốn biết, những món đồ này là trước đó bọn họ đã chuẩn bị trước, hay là trực tiếp lột từ trên người mình xuống…
Nghỉ ngơi một lát, An Nhàn chào hỏi công nhân bốc vác của mình, lần lượt đi tưới nước cho thực vật.
Thế là, một màn không nên xuất hiện trên sàn thi đấu xuất hiện tới. Một đám người công nhân bốc vác mặc quần áo lao động "Thắng Lợi", mang theo một cái ấm nước, phân công có thứ tự chạy về phía phần thực vật mình phụ trách riêng, dưới muôn người chú ý nhìn chăm chú, cẩn thận từng li từng tí tưới nước cho chúng.
Cành lá các thực vật giãn ra, hân hoan hấp thu hơi nước. Chỉ có một người tương đối không may, phục vụ cho một chậu cây chịu hạn. Vì không nắm chắc tốt cách tưới nước tiêu chuẩn, anh ta bị cành gai góc quăng vào mặt, thiếu chút nữa thì bị hủy dung.
Chờ sau khi anh ta bụm mặt, ủ rũ cúi đầu trở lại khu nghỉ ngơi, An Nhàn an ủi nói: "Thật ngại quá, đây coi như là tai nạn lao động đi, tôi sẽ thanh toán bồi thường cho anh."
Công nhân bốc vác lập tức hồi sinh đầy máu, tươi cười rạng rỡ, còn tỏ vẻ cảm ơn.
Thời gian mười lăm phút trôi qua rất nhanh, cầu thủ hai bên bắt đầu tiến vào đấu trường, chuẩn bị bắt đầu trận đấu nửa hiệp sau.
Đội fans khí thế dào dạt tiến vào đấu trường, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào An Nhàn.
Ngài T: "Tinh thần của đội fans đăng hực hực, hoàn toàn khác biệt với trạng thái ỉu xìu của hơn nửa hiệp trước, xem ra bọn họ dự định sẽ phát ra chiêu lớn."
Mẹ nó, ai ỉu xìu chứ?
Tất cả cầu thủ đội fans đều căm tức nhìn lên trên đài bình luận, bọn họ thật vất vả mới góp nhặt được khí thế lại bị một câu " ỉu xìu" của ngài đánh về nguyên hình.
Trọng tài cầm bóng, vẻ mặt nghiêm chỉnh dặn dò: "Thi đấu văn minh, đừng có chơi xấu." Nói xong, quay sang phía An Nhàn, trong nháy mắt đổi thành một nụ cười hoà ái, giơ nắm tay nhỏ lên, nhỏ giọng cổ vũ nói: "Minh chủ, cố lên."
Cầu thủ đội fans lạnh lùng nhìn: Này, ngay trước mặt chúng tôi lại trắng trợn thiên vị đối thủ, trọng tài ông đây là đang chuẩn bị từ chức à?
Trọng tài thổi còi thi đấu, bóng bay lập tức bị quăng lên cao.
Đội fans chuẩn bị đầy đủ, thành công cướp được cơ hội tiến công đầu tiên.
Người phụ trách tiến công được gọi là " Song Tử Tinh", fan số 7 và fan số 8, hai người thay phiên nhau khống chế bóng, phối hợp khăng khít dẫn bóng tới sân trong của Minh chủ.
An Nhàn bị sáu tên cầu thủ đội fans phòng ngự nhìn chằm chằm, tạm thời không có cách nào thoát thân, có ba người ở vòng bên ngoài tiến hành trợ giúp, bốn người còn lại dựa theo sự sắp xếp trước đó, chia nhau phòng thủ hai hàng thực vật.