Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 223 - Chương 223 - Nhân Sâm Lạc Y (1)

Chương 223 - Nhân Sâm Lạc Y (1)
Chương 223 - Nhân Sâm Lạc Y (1)

Editor: Diệp Miểu

Đã hơn một tháng kể từ khi Hạ Lẫm trọng sinh nhưng trí nhớ của anh vẫn luôn ở trong trạng thái bị phong tỏa, anh chỉ nghĩ rằng mình là một đứa trẻ mới được sinh ra không lâu, cũng những đứa trẻ khác không có gì khác biệt, ngay cả khi nghĩ tới một điều gì đó, anh cũng chỉ xem nó là ảo giác trong mơ, mọi thứ mà anh thấy khi mở mắt ra, mới là thế giới thật sự thuộc về anh. Anh hình như cũng rất thích cuộc sống hiện tại của mình, không muốn tiếp thu những ký ức trong quá khứ. Lúc đầu dự tính anh có thể khôi phục trong hai tháng, nhưng hiện giờ xem ra, mọi thứ có vẻ không suôn sẻ như vậy.

Tuy nhiên, khả năng học tập của Hạ Lẫm rất tốt, anh có thể nhanh chóng thành thạo nắm giữ bất cứ điều gì, nhưng phần lớn những kỹ thuật của anh thì không chính thống cho lắm. Sau khi suy nghĩ kĩ nhiều lần, quyết định cuối cùng của An Nhàn vẫn là để cho Hạ Lẫm tự do phát triển, lên một kế hoạch học tập ngược lại có khả năng hạn chế sự phát triển của anh ta.

Sau hai ngày ở bệnh viện tâm thần, An Nhàn nhận được tin nhắn từ mỏ khai thác rằng một quặng tinh thể thô mới đã được khai thác, cô quyết định trực tiếp đi đến đó, đi theo còn có luật sư Phương.

Quy mô của mỏ khai thác này rất lớn, sâu cả trăm mét dưới lòng đất, theo khảo sát địa chất, sự hình thành của các mạch khoáng ước chừng đã trải qua khoảng 1000 năm, tức là hình thành sau biến cố của giới Tu Chân.

Điểm này làm cho An Nhàn khá nghi hoặc, dưới tình huống linh khí thiên địa cạn kiệt, muốn hình thành một cái mạch khoáng lớn như thế này, thời gian 1000 năm thật sự quá ngắn. Theo cô biết, mỏ khai thác do nhà họ Hạ nắm giữ, quy mô chỉ bằng một phần hai của mạch khoáng này, hơn nữa nó cũng hình thành trước khi biến cố của Tu Chân giới xảy ra. Bởi vì nó chôn sâu dưới mặt đất, cho nên linh khí thiên địa cũng không có mất đi quá nhiều.

Theo như An Nhàn suy đoán, mạch khoáng này tất nhiên phải được hình thành dựa một điều kiện đặc biệt nào đó, nhưng cô không xác định được rốt cuộc nó là cái gì.

"Chất lượng của mỏ thô lần này rất tốt, hai phần ba đều ở trên mức trung phẩm." Người quản lý mỏ đưa cho An Nhàn một khối nguyên thạch mẫu, vẻ mặt vui mừng nói: "Đây chỉ là một khối ở ngoài mặt, theo kinh nghiệm của tôi, càng xuống sâu, chất lượng càng tốt. Giá trị thật sự của mạch khoáng này có thể cao hơn cả ước tính, và nó có thể khai thác được trong ít nhất mười năm trở lên."

An Nhàn gật gật đầu, không phát biểu ý kiến gì, ánh mắt chuyển từ hàng mẫu trên tay sang đống phế liệu chồng chất ở trong góc. Cái gọi là phế liệu, chính là các nguyên thạch thấp kém được loại bỏ sau vài lần chọn lựa bằng phương pháp tối ưu. Nhưng theo quan điểm của An Nhàn, trong số nguyên thạch thấp kém này cũng có một bộ phận có thể tinh luyện ra linh thạch.

Mỗi lần cô chọn vật liệu thì cô đều chọn từ đống nguyên thạch phế liệu trước, trừ khi nào mà tinh luyện không đủ lượng linh thạch trong phế liệu thì cô mới suy xét chọn đến nguyên thạch chất lượng cao.

"Ngài Lạc Y, anh muốn những nguyên thạch này để làm gì?" Luật sư Phương khó hiểu nói: "Nguyên thạch thô không qua gia công, mài giũa, không thể bán được với giá cao, nếu như anh muốn thu gom, trước tiên nên đem chúng mài giũa qua, chỉ là nguyên thạch này, vừa không đẹp mà lại chiếm hết không gian, chẳng lẽ anh tự mình đem chúng đi xử lí?"

"À, đúng vậy." An Nhàn vừa thuận miệng trả lời, vừa ở bên cạnh để cho người vận chuyển nguyên thạch mà cô đã chọn xong lên xe.

Đúng lúc này, từ phía xa bỗng nhiên truyền đến một trận xôn xao.

"Để tôi đi xem sao." Người quản lý mỏ quặng xin lỗi một tiếng, đang muốn rời đi thì nghe An Nhàn nói: "Tôi cũng đi nữa."

Mấy người theo tiếng ồn ào đi vào quặng mỏ, chỉ thấy mười mấy tên công nhân đang tụ tập, chỉ chỉ trỏ trỏ vào bức tường.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Người quản lý mỏ quặng lớn tiếng hỏi.

Công nhân lập tức tách ra, nhường ra một con đường, một trong những người công nhân nói: "Quản lý, ông xem, thiết bị của chúng tôi không thể đào được ở đây."

"Tại sao không đào được?" Người quản lý bước đến gần, cẩn thận xem xét, phát hiện mặt vách tường vô cùng cứng rắn, các thiết bị chỉ có thể để lại một dấu vết mờ nhạt trên bề mặt bức tường. Ông ta tỉ mĩ kiểm tra kết cấu của bức tường, và nó cũng không có khác gì mấy so với mấy bức tường khác.

Trong khi mọi người thảo luận vì sao lại xuất hiện chuyện bất thường này, An Nhàn lặng lẽ đem thần thức thâm nhập vào bên trong quặng mỏ, xem tình huống bên trong như thế nào. Thần thức không ngừng thâm nhập, 3 mét, 4 mét.. Thẳng đến khi 7 mét, một hơi thở mạnh mẽ và quen thuộc dâng lên như thủy triều về phía cô, cô lập tức thu hồi thần thức, hơn nữa còn lùi về phía sau nửa bước.

"Làm sao vậy?" Luật sư Phương thấy động tác của An Nhàn bèn quay đầu sang hỏi.

"Không có gì." An Nhàn nói: "Quản lý, ông hãy để mọi người khai thác mỏ quặng khác trước đi, khu vực này tạm thời phong tỏa, hai ngày sau sẽ khai thác lại."

Mặc dù luật sư Phương không hiểu tại sao, nhưng vẫn dựa theo chỉ đạo của cô mà phân phó xuống mọi người.

Đêm đó, An Nhàn ngủ lại tại nhà xưởng, chờ đến đêm khuya tĩnh lặng, một người lặng lẽ đi vào mỏ quặng kia.

Trong mỏ quặng đen tối, một hình dáng lấp lánh đứng trước bức tường nhỏ và đặt tay lên nó, ngay sau đó chỉ thấy những ngón tay tỏa sáng rực rỡ và vô số vết nứt xuất hiện trên tảng đá cứng, hơn nữa chúng không ngừng lan rộng vào bên trong. Giống như một cái lưới, nó được đang xen theo chiều dọc và chiều ngang đến độ sâu 7 mét.

"Phá." một tiếng quát nhỏ vang lên, bức tường nhỏ dưới lòng bàn tay vỡ tan và hình thành một lỗ đen to bằng quả bóng rổ. Một cơn lốc xoáy mạnh mẽ phun ra từ cái lỗ đen, ngay lúc đó, đá vụn cũng bay tán loạn, vèo vèo rung động.

Ngón tay An Nhàn bấm niệm thần chú, lưu quang lập loè, nhưng, một lúc sau, một hòn đá xù xì hình cầu từ từ bay ra khỏi hố đen và rơi vào tay cô.

An Nhàn đặt hòn đá xù xì trước mắt và quan sát nó cẩn thận, với đôi mắt sắt bén xuyên qua bề ngoài của hòn đá, cô có thể nhìn thấy rõ những vật thể bị chôn vùi trong đó.

Bình Luận (0)
Comment