Tuy nhiên, khi An Nhàn đi đến bệnh viện thì lại bị bọn họ làm cho bất ngờ một phen. Hai bên cổng chính là hai cây cổ thụ cao to, xanh mướt được trang trí cẩn thận, phía trên cánh cổng là hai chiếc đèn lồng hình thú được vẽ mặt quỷ tự vẽ. Trừ bỏ đi vẻ mặt có chút ghê tợn thì hai cái đầu quỷ này cũng khá hợp với bầu không khí bây giờ.
Những cái cây trong sân cũng được trang trí bằng những cái lục lạc có tua rua phía dưới. Từng cơn gió nhẹ thổi qua khiến cho chúng vang lên đinh đinh đang đang trông cũng rất vui tai vui mắt. Trên cửa sổ bằng kính trong suốt có rất nhiều hình hoa loè loẹt được cắt giấy* và trên vách tường cũng có đủ loại hình vẽ thú nguệch ngoạc chắc có lẽ đều là do những bệnh nhân làm.
*cắt giấy: Nghệ thuật cắt giấy là một truyền thống được lưu truyền lâu đời trong dịp lễ Tết ở Trung Quốc.
Chỉ trong một đêm, bệnh viện tâm thần như bị hắt lên đủ loại màu sắc khác nhau, sau đó lại bị hàng loạt các loại thú vật khác nhau hoành hành tứ phương một phen khiến nó trở nên hoàn toàn thay đổi cũng vô cùng thê thảm không nỡ nhìn. Đồng thời khắp nơi đều tràn ngập hình ảnh muông thú thỏa sức vui chơi tạo nên một bầu không khí thật cuồng hoan sống động.
Trong lòng An Nhàn âm thầm thắp lên một cây nến cho những người dọn vệ sinh cho bệnh viện sau khi trải qua hết mùa lễ này rồi lạnh nhạt tiếp nhận những phương thức chào mừng điên rồ của những bệnh nhân nơi đây.
Tập hợp các bệnh nhân thành một nhóm rồi An Nhàn cho nhân viên phân phát quà tặng. Mỗi phần quà đều có tên của người bệnh, người bệnh và phần quà của họ đều không phải đều giống nhau với nhau là vì An Nhàn đã căn cứ vào tính cách của từng người mà tỉ mỉ chọn lựa ra.
Ngược lại, so sánh với món quà cô tặng Hạ Lẫm thì thật sự chẳng cần phải tốn một chút công sức nào cả.
"Hừ." Hạ Lẫm dựa trên ghế ngồi, hai tay khoanh vào nhau, lạnh lùng quét qua đám người phàm phu tục tử kia rồi sau đó lại lập tức chuyển tầm mắt về trên người An Nhàn ở bên cạnh.
Y đứng trước gió, nổi bật khác thường. Trên mặt như được khắc họa rất tinh xảo, khóe miệng mang theo ý cười nhợt nhạt. Ánh mắt tựa như ánh nắng ấm áp của mùa đông lạnh giá, cơn mưa sương của mùa xuân đang đến, như một đồ vật được trau chuốt tinh tế và tỉ mỉ.
Hạ Lẫm sững sờ nhìn y tựa hồ như trong lòng có một chiếc lông vũ mỏng manh, nhẹ nhàng chọc chọc vào bên trong, tê tê dại dại, say đắm lòng người.
Sờ sờ lên lòng ngực dang dần nóng lên, ánh mắt Hạ Lẫm hơi trầm xuống rồi lập tức xoay người rời khỏi chỗ đó.
An Nhàn phân phát quà tặng xong, quay đầu lại thì thấy Hạ Lẫm không biết đã chạy đi đâu. Cô cũng chẳng để ý nhiều mà đi về văn phòng của mình. Sau khi đã đăng nhập vào Hoa Hoa Thế Giới thì ngay lập tức ùn ùn nhảy lên các tin nhắn chúc mừng năm mới từ khắp nơi trên thế giới, còn có hàng loạt các bao tiền lì xì gửi đến tựa như mưa từ trên trời rơi xuống. Cả màn hình nhanh chóng bị sự nhiệt tình của mọi người làm cho bùng nổ.
An Nhàn cũng ý thức được mình cũng nên chuẩn bị một phần quà chúc mừng năm mới cho fans.
Suy nghĩ một lát thì An Nhàn quyết định thực hiện một video trực tiếp cảnh làm ra một loại dược phẩm mới. Nhưng mà còn chưa bắt đầu, cô phát hiện đã có một fans làm một bản tổng hợp chế tạo rồi, hơn nữa còn được biên tập rất tinh xảo, cao trào thay nhau nổi lên, lại còn được chèn thêm nhạc nữa nên số lượt xem đã vượt hơn 200 triệu người.
Kế hoạch tập hợp thất bại, An Nhàn lại nghĩ đến cái khác, có thể chính là ưu đãi và tặng một món quà khác. Nhưng những điều này vốn chính là phương pháp của các người buôn bán trong các dịp lễ, không được tính là quà tặng.
Còn đang phiền não ở trong phòng thì Bạch Hầu Chử lại gọi điện đến báo, câu đầu tiên chính là: "Minh chủ đại nhân, người có chuẩn bị phần quà nào cho fans của mình hay không?"
An Nhàn hỏi: "Cậu có đề nghị nào hay không?"
"Còn cần lời đề nghị của tôi sao?" Bạch Hầu Chử nói thẳng: "Bọn họ thích cái gì nhất ở người vậy?"
An Nhàn: "Dược của tôi?"
"Có cái rắm ấy!" Bạch Hầu Chử không chút khách khí bác bỏ: "Bọn họ thích nhất là sắc đẹp cùng vẻ phong độ của người thì có."
An Nhàn: "..."
Fans của cô không thể nào nông cạn như vậy được..
"Khuôn mặt rạng rỡ của anh lộ diện quá ít, căn bản không thỏa mãn được lòng ham muốn giống như chết đối của fans. Thấy bản tổng hợp mà bọn họ đã làm không? Chỉ cần một video ngắn khoảng 30 phút cũng đã khiến họ liếm màn hình hàng triệu lần rồi."
An Nhàn: "..."
"Anh muốn tôi nói thì nghe đây, trong hai ngày này, anh nhất định phải tổ chức một buổi phát sóng trực tiếp, thời gian dài một chút, sẵn đem theo sủng vật và dược phẩm của anh phát sóng trực tiếp một lần đi. Còn nữa, không phải fans muốn nhìn anh 18X hay sao? Nếu như anh không sợ lạnh thì cũng có thể nửa người để trần bơi vào mùa đông."
An Nhàn nói: "Vậy hãy tập trung vào phát sóng trực tiếp một lần thôi."
"Tôi cảm thấy đề nghị thứ hai nghe có vẻ phô trương hơn, anh thật sự không cân nhắc một chút nào sao?" Bạch Hầu Chử chỉ là thuận miệng nói như thế thôi, không nghĩ tới An Nhàn cũng không trực tiếp cự tuyệt. Nhất thời cảm thấy như được tiếp thêm hy vọng lại tiếp tục xúi giục: "Fans cũng không phải thật sự muốn nhìn anh lộ một chút mà là muốn thấy anh liên tục đổi mới giá trị nhan sắc của mình, dùng các loại tư thế phá bỏ mọi giới hạn của con người, dẫn bọn họ bay lên tầm cao mới."
An Nhàn im lặng một lát rồi trả lời: "Để tôi cân nhắc một chút."
"Anh có am hiểu bơi vào mùa đông sao?" Bạch Hầu Chử lại đột nhiên hỏi.
Tuy rằng con người hiện đại đều có thân thể tố chất bình thường không tệ nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều dám ở trong nước lạnh như băng kia mấy chục phút đâu.
"Không thành vấn đề." Với tu vi của An Nhàn thì cũng sẽ không bị nhiệt độ cực nóng hay cực lạnh làm tổn thương, trừ khi có nhọn lửa hay hàn băng có thuộc tính đặc thù.
"Vậy anh còn do dự điều gì nữa? Cũng không phải chưa từng phát sóng trực tiếp bơi lội."
"Ta biết rồi, cảm ơn." An Nhàn chấm dứt cuộc gọi, cúi đầu suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định chấp nhận lời đề nghị của Bạch Hầu Chử, phát sóng trực tiếp cảnh bơi vào mùa đông.
Cô mở ra bản đồ điện tử, đảo mắt một vòng thì đã rất nhanh tìm thấy một chỗ - Hồ Băng Diễm nằm ở lãnh thổ Cực Định, cách thành phố hơn hai ngàn km.
An Nhàn ngay lập tức không chút do dự ở trên mạng đặt vé máy bay khởi hành trong đêm nay.
Trước giờ xuất phát mà Hạ Lẫm vẫn còn chưa trở về, An Nhàn liền nhờ người khác để lại tin tức cho anh.
Đến khi Hạ Lẫm đã suy nghĩ xong, vẻ mặt thâm trầm lẳng lặng trở về lại phát hiện không thấy An Nhàn ở đâu. Mấy giờ cố gắng thành lập ổn trọng trong nháy mắt sụp đổ, lại lần nữa hóa thân một đại bảo bối ủy ủy khuất khuất, canh giữ trước màn hình chờ xem ba trang bức **.
**trang bức: Che dấu thực lực của bản thân