【Aaaaa, mị không chịu nổi nữa rồi! 】
【Mẹ nó, mũi của mị đã chảy gần hết máu trong người rồi, nam thần còn có thể đẹp hơn nữa hay sao? 】
【Cứu mị với, mị cần phải hô hấp nhân tạo! 】
【Thế giới của băng và nước thật sự rất đẹp đấy! 】
【Nếu Minh chủ cứ như thế này thì mị cũng nguyện ý quỳ liếm cả đời! 】
Phòng Livestream lập tức trở nên sôi trào, mọi người đều bị nam thần của họ làm cho khóc thét.
Dưới lớp băng này, mọi chuyển động, mọi biểu cảm, mọi góc độ của An Nhàn đều không cần chỉnh sửa cũng có thể lấy trực tiếp làm tấm áp-phích để trên bàn.
Trôi nổi một lát, An Nhàn lại lần nữa quay cuồng, biến hóa tư thế của mình để song song với lớp băng rồi chậm rãi nâng bàn tay phải lên giơ ngón trỏ. Ngay lập tức đầu ngón tay hiện ra một ngọn lửa màu vàng nhạt bốc cháy trong nước khiến quanh đó tỏa ra một luồng hơi nước mờ ảo.
Bỗng có một con cá chép lao đến, An Nhàn duỗi thẳng hai tay ra rồi bắt đầu trượt dưới lớp băng. Ngọn lửa màu vàng nhạt lan dần từ đầu ngón tay ra toàn thân giống như một một lớp sương mờ ảo. Nó theo từng động tác của cô để lại trên lớp băng những đợt sóng nước uốn lượn vòng quanh.
Xoay người lại, tung người lên, lượn vòng rồi ngả người ra sau.. cùng một loạt các động tác khác tựa như đang khiêu vũ dưới băng khiến ai ai cũng phấn khích đến quên cả thở.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng An Nhàn cũng dừng lại, ngửa mặt lên trên.
Camera phóng to bóng lưng của An Nhàn giống như một điểm sáng nho nhỏ trên một bức tranh sơn dầu bằng vải, cũng giống như một điểm nhấn trong thế giới trắng bạc đẹp đẽ này.
Cô duỗi hai tay ra, mái tóc dài tản ra, toàn thân lại hiện ra một chùm ánh sáng trắng trong nháy mắt lại biến mất. Ngay khi mọi người còn đang tưởng mình bị hoa mắt thì đột nhiên lại thấy trên mặt băng vốn đang bình thường bỗng xuất hiện những hoa văn quỷ dị, tia sáng trắng lấp lánh, lập lòe nhấp nháy.
【Đây là cái gì vậy nhỉ? 】
【Nó giống như một đám đom đóm đang họp lại với nhau vậy. 】
【Có ai nhìn rõ không? Minh chủ vừa rồi làm cái gì vậy? 】
Trong lúc mọi người đang khó hiểu thì đột nhiên camera lại chuyển từ dưới nước lên trên mặt nước.
Hóa ra An Nhàn chuẩn bị hai cái camera, một cái ở dưới nước còn một cái ở trên nước để có thể dễ dàng chuyển đổi góc nhìn khiến mọi người có cái nhìn sinh động hơn.
Giữa lớp băng trong suốt như thủy tinh chậm rãi xuất hiện một vài tia sáng màu vàng. Chúng di chuyển rồi đan chéo vào nhau tựa như một chiếc bút lông vô hình vẽ vẽ viết viết từng nét rồi từng nét, một chữ rồi lại một chữ, dần dần tạo nên mười sáu chữ phóng khoáng trên lớp băng dày:
Bách phúc cụ trăn;
Hồng hỉ vân tập.
Kiều khôn chính khí;
Nhật nguyệt quang hoa.
Xuyên qua lớp băng dày vẫn thấy được khí phách đang dâng trào. Dường như giữa những con chữ như đang ẩn chứa một điều gì đó, nếu ai đó có duyên gặp được sẽ được nhiều may mắn.
Đây chính là món quà mà cô muốn dành tặng cho các fans của mình.
An Nhàn từ trong hồ băng nhảy lên, một tiếng ào như đã cắt đứt đi những suy nghĩ đang loanh quanh trong đầu mọi người.
Vén mái tóc đang rũ ở trên mặt ra, vài giọt nước chảy từ trên xuống. Khi có gió lạnh thổi qua, mái tóc cùng làn da của cô lập tức xuất hiện ngưng kết một lớp băng mỏng. Xoay người lại một cái, lớp sương trong nháy mắt rơi xuống rồi dần dần tan vào trong không khí.
An Nhàn khom người xuống lấy từ trong ba lô của mình một cái khăn lông lau mặt, vừa lấy lên định lau mặt thì từ phía sau lại phát ra một tia sáng kỳ lạ rồi ngay lập tức lại nghe thấy tiếng hô to của mọi người.
Quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy từ xa xa giữa không trung giống như được các tia sáng nhiều màu bao phủ lấy, tạo thành một hiện tượng thiên văn kì lạ có phần giống với cực quang. Nhưng nơi này lại không phải ở phía nam Bắc Cực, loại hiện tượng thiên văn kỳ diệu này thật sự là vô cùng hiếm gặp.
An Nhàn một mình đứng bên hồ băng, phương xa đều là các dãy núi bị tuyết bao phủ, phía trên là các loại cực quang nhiều màu sắc, phía dưới là một lớp băng dày như một hàn băng bích ngọc, khung cảnh này thật sự có thể khiến người phải ngừng thở đi. Thật may mắn khi An Nhàn có thể cùng mọi người nhìn ngắm cảnh vật đẹp thế này, cùng nhau lẳng lặng cảm nhận vẻ đẹp thiên nhiên kỳ diệu này..
Sau khi buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, diễn đàn của fans lại bùng nổ.
【Con mẹ nó, không cẩn thận lại khóc rồi, mị thực sự đã khóc vì quá đẹp rồi. 】
【Cô với mị thật giống nhau, không hiểu sao lại muốn khóc. 】
【Lại nói, sao ở hồ Băng Diễm này lại xuất hiện cực quang, đây đúng là một điều phi lý mà. 】
【Mị có thể đoán được rằng các nhà nghiên cứu khí tượng lại bận rộn nữa rồi đấy. 】
【Cần gì phải nghiên cứu cơ chứ? Nam thần chính là nguồn gốc của trời sinh dị tượng này, chỉ cần xem vài lần thì tất cả những điều bị khoa học cho là vô lý sẽ trở thành có lý hết thôi. 】
【Lầu trên nói đúng rồi đấy. 】
Ngay lúc này, màn hình vốn đang đóng lại đột nhiên bật sáng trở lại, thân thể An Nhàn lại một lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người.
Lúc này cô đã thay thành một bộ đồ thể dục màu trắng, trên cổ vẫn còn đang quấn khăn, tóc thì vẫn còn hơi ươn ướt.
Lại được gặp Minh chủ thật sự khiến mọi người vui vẻ không thôi.
"Thật sự xin lỗi mọi người." An Nhàn nhìn vào màn ảnh nói: "Vừa rồi đã quên nói với mọi người một câu."
Mọi người đều hỏi lại: "Là gì vậy?"
An Nhàn hơi mỉm cười, nhẹ nhàng nói: "Chúc mừng năm mới." những người hâm mộ đáng yêu của tôi.
【Chúc mừng năm mới! 】Mọi người đều lớn tiếng đáp lại, tâm trạng vui vẻ như đang truyền đến khắp mọi nơi trên thế giới qua màn ảnh nhỏ.
An Nhàn lại mơ hồ cảm nhận được một luồng khí may mắn như có như không đang vờn quanh người cô.
Khi tặng nhau một bông hồng thì trên tay vẫn còn có thể lưu giữ lại hương thơm kia nên có lẽ rằng, vận may cũng có thể ảnh hưởng lẫn nhau. An Nhàn viết nên mười sáu chữ ấy bằng linh lực của mình để gửi sự may mắn cùng những điều tốt đẹp nhất đến cho Fans của mình và họ cũng đã đáp lại lời chúc của cô bằng cả tấm lòng mình. Dù họ không biết đến sự tồn tại của vận may nhưng ngược lại sự yêu thích đơn thuần là thứ đáng quý nhất.