Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 242 - Chương 242 - Anh Là Ai? (1)

Chương 242 - Anh Là Ai? (1)
Chương 242 - Anh Là Ai? (1)

An Nhàn đi theo Hạ Lẫm rời nhà hàng, đi dọc theo đường phố, thấy anh không có ý định dừng lại, vì thế dừng bước nói: "Hạ Lẫm, chúng ta nói chuyện đi."

Hạ Lẫm xoay người, ánh mắt bình tĩnh nhìn An Nhàn, nắm tay cô cũng không buông ra.

"Anh đi nhà hàng Nhã Đức làm gì?" An Nhàn hỏi thẳng.

"Tôi biết thiếu nữ đánh đàn kia." Hạ Lẫm rũ mắt xuống, nhỏ giọng nói: "Cô ấy là em gái của Phi Thác."

Trong mắt An Nhàn hiện lên một mạt kinh ngạc: "Anh khôi phục ký ức rồi?"

Hạ Lẫm im lặng một lúc lâu, do dự không quyết nói: "Tôi.. Rốt cuộc là ai?"

Điều này rõ ràng là chưa khôi phục mà.

"Anh cảm thấy anh là ai?" An Nhàn hỏi lại.

Hạ Lẫm ngửa đầu nhìn bầu trời đêm, trong mắt lấp lánh những vì sao, phản chiếu một thế giới hư ảo

"Anh muốn trở thành ai?" An Nhàn lại hỏi.

Hạ Lẫm cúi đầu, ánh mắt ngưng tụ, thế giới hư ảo dần dần trở nên rõ ràng, chỉ còn lại có hình ảnh của một người, khuôn mặt không tự giác tươi cười, mặt mày đều là thoải mái.

"Tôi là Hạ Lẫm." Anh nhớ rõ, người trước mắt này đã cho anh sinh mệnh lần thứ hai: "Cũng chỉ muốn trở thành một mình Hạ Lẫm."

Chẳng qua, anh không phải là Hạ Lẫm của nhà họ Hạ mà là Hạ Lẫm chỉ thuộc về anh.

An Nhàn không biết hiện tại anh là giả vờ thâm trầm hay là thật sự thâm trầm, thoạt nhìn dáng vẻ rất có nội hàm. Duy nhất có thể xác định được chính là anh tuyệt đối không phải là Hạ Lẫm nguyên bản, Hạ Lẫm nguyên bản xuất thân từ một đại gia tộc, từ trước đến nay đều ăn mặc chỉnh tề, không cẩu thả một chút nào, sẽ không làm ra chuyện tổn hại hình tượng của mình ở trước công chúng.

"Cái tên Kiều Cổ Tư kia có mưu đồ gây rối với anh, anh đừng có thân thiết với anh ta quá." Hạ Lẫm bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, nghiêm túc nhắc nhở.

"Thật không? Tôi cảm thấy anh ta cũng không tệ lắm."

"Không tệ? Tốt ở chỗ nào chứ? Lớn lên không soái bằng tôi, tính cách không tốt bằng tôi, kỹ năng không nhiều như tôi, vừa nhìn cũng biết chính là một tên hoa hoa công tử nam nữ đều ăn, anh lại không thích đàn ông, để ý đến anh ta làm gì?" Dừng một chút, Hạ Lẫm cảnh giác nhìn chằm chằm vào An Nhàn: "Chẳng lẽ anh thật sự thích đàn ông?"

"..."

Vấn đề này thật sự là sắc bén.

"Nếu anh nhất định phải tìm một người yêu đồng tính, tìm anh ta làm gì, còn không bằng tìm tôi đây này." Hạ Lẫm một bộ biểu tình "Cố mà làm hy sinh chính mình".

An Nhàn: "Không phải nói là cả đời này sẽ làm ba con thật tốt sao?"

Hạ Lẫm bị một câu nháy mắt hạ gục: "..."

- - Ba ba, chúng ta đã nói xong rồi nha, phải làm ba con cả đời, vĩnh viễn không rời xa nhau.

Lúc nói những lời này, anh còn cảm thấy bản thân mình là đứa con trai hạnh phúc nhất trên thế giới này..

Bây giờ, mặt bị vả rất đau nha.

An Nhàn vỗ vỗ bờ vai của anh, mỉm cười nói: "Nếu đã nói rồi, vậy phải cần thiết tuân thủ hứa hẹn. Tôi sẽ làm một người ba ba thật tốt, bảo vệ che chở anh, giúp anh trở thành tài."

Hạ Lẫm: "..."

Tổng có cảm giác bản thân mình biến thành một người viết bi kịch.

An Nhàn gọi một chiếc xe, mang theo Hạ Lẫm ủ rũ quay trở lại bệnh viện tâm thần.

Đi vào văn phòng, lúc này An Nhàn mới lại hỏi về thiếu nữ đánh đàn kia: "Anh tìm em gái Phi Thác là định làm gì?"

Nếu Hạ Lẫm tìm cô ấy chỉ là bởi vì Phi Thác, như vậy chẳng lẽ phát hiện khối lệ cốt thần nhân kia chỉ là trùng hợp?

"Phi Thác mất tích, tôi muốn biết Tiêu Ngữ có tin tức gì về anh ta hay không? Trong mắt Hạ Lẫm hiện lên một mạt u quang:" Nếu anh ta còn sống, nhất định sẽ đi tìm Tiêu Ngữ. "

" Anh cảm thấy anh ta còn sống à? "

" Trước khi tinh thần tôi mất khống chế, tôi đã để anh ta trốn vào một chiếc tàu ngầm. "Giọng điệu nói chuyện của Hạ Lẫm không hề gợn sóng, giống như là đang trần thuật lại chuyện của người khác vậy.

" Lúc ấy rốt cuộc ở đảo Asser đã xảy ra chuyện gì? "An Nhàn dò hỏi sâu hơn một chút.

Hạ Lẫm dựa vào tay vịn trên sô pha, nhàn nhạt nói:" Tôi điều tra ra được một số đồ vật không thể đưa ra ánh sáng, có người muốn đưa tôi vào chỗ chết. "

Trong đầu An Nhàn vừa động, hỏi:" Có phải có quan hệ đến ký ức khi còn nhỏ của anh hay không? "

Hạ Lẫm suy nghĩ một lát rồi trả lời:" Tôi không nhớ rõ, tôi chỉ biết là bọn họ đang nghiên cứu công pháp thần bí tìm được trong di tích cổ, có ý đồ phá giải nó để lấy được lực lượng cường đại và phương pháp trường sinh. Lúc ban đầu là dùng người nhân bản làm thực nghiệm, về sau phát hiện ra người nhân bản không có cách nào chịu được tinh thần lực cấp C trở lên, vì thế họ bắt đầu xuống tay từ trên người trẻ con. Mỗi một thành viên trung tâm đều phải giao ra một người hậu đại trực hệ, làm điều kiện để thực nghiệm. Nhà họ Hạ lựa chọn chính là tôi. "

Sau khi nghe những lời đó, cuối cùng An Nhàn cũng đã hiểu tương đối rõ về cái hội nghiên cứu kia. Thứ bọn họ hy sinh đầu tiên chính là hậu đại của mình, khó trách có thể làm lơ sự chết sống của những đứa trẻ khác như vậy.

"... "

Hạ Lẫm đột nhiên cười nhạo một tiếng:" Thật sự là quá ngu xuẩn, thế mà lại dùng loại phương pháp tự chịu diệt vong này tìm kiếm trường sinh. "

An Nhàn nhìn anh một cái, giống như vô tình hỏi:" Anh cảm thấy phương pháp nào mới là phương pháp trường sinh chân chính? "

Hạ Lẫm buột miệng thốt ra:" Luyện Khí hóa linh hợp nhất với đạo. "

Nói xong, cả người anh ngây ngẩn, ánh mắt mơ hồ, vẻ mặt suy ngẫm.

" Anh không phải là Hạ Lẫm, anh là ai? "Giọng điệu của An Nhàn khẳng định nói.

Hạ Lẫm chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía An Nhàn, kiên định nói:" Tôi là Hạ Lẫm. "

Đời này, kiếp này chính là Hạ Lẫm.

An Nhàn nhìn chằm chằm vào đôi mắt anh một lúc lâu, ngay sau đó gật gật đầu:" Tôi đã biết. "Cô không hề truy hỏi nữa, nói sang chuyện khác:" Kế tiếp anh định làm cái gì? "

Hạ Lẫm duỗi thẳng người ra dựa vào trên sô pha, từ từ phun ra tám chữ:" Có thù báo thù, có oán báo oán. "

Còn có một câu.. Anh lẳng lặng nhìn An Nhàn: Có ân báo ân.

Ngày hôm sau, tên nhãi nào đó tuyên bố" có thù báo thù, có oán báo oán"lại không làm việc đàng hoàng chạy đến phòng giải trí chơi game với các bạn nhỏ trong bệnh viện tâm thần.

Bình Luận (0)
Comment