Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 246 - Chương 246 - Viếng Thăm Một Chút (1)

Chương 246 - Viếng Thăm Một Chút (1)
Chương 246 - Viếng Thăm Một Chút (1)

Ngàn Dặm Truyền Ảnh là một loại nước thuốc đặc thù, 5 tinh trung phẩm, chỉ cần dung hợp một lượng nhỏ hơi thở hoặc DNA lại và đưa nó vào tinh thần lực cùng với tin tức là nước thuốc có thể giống như bồ câu đưa tin, chúng truy tìm đến vị trí của đối phương, đem tinh thần lực và tin tức người gửi tới cho đối phương, còn có thể khiến lưu lại ấn ký tinh thần trên người đối phương. Khoảng cách hiệu quả là hai nghìn km, mà về cơ bản không bị ảnh hưởng bởi môi trường.

Loại thuốc này đối với người bình thường thì không có sức hấp dẫn, An Nhàn cũng không nghĩ tới việc sẽ sản xuất hàng loạt. Ngoại trừ việc bán đấu giá mấy tổ ngoại ra thì chỉ chấp nhận đơn đặt hàng riêng. Ở Tu chân giới, lọ thuốc này rất phổ biến. Nếu chọn dùng các loại tài liệu càng cao cấp thì cũng có thể đột phá liên kết giới. Tu sĩ thường dùng nhất là đưa tin phù, chính là dùng loại nước thuốc này ngâm qua lá bùa chế thành.

Sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, An Nhàn giao nhiệm vụ giới thiệu thông tin loại thuốc mới này cho Bạch Hầu Chử, còn mình thì dùng Ngàn Dặm Truyền Ảnh truy tung mười mấy cây hoa cỏ đã mất kia, chỉ cần lưu lại ấn ký tinh thần của mình trên thân những hoa cỏ đó là cô có thể tìm thấy được vị trí của chúng nó.

Sau khi dọn dẹp sân xong, An Nhàn lập tức chuẩn bị xuất phát. Lúc xoay người, cô lơ đãng thoáng nhìn thấy Lạc Ykhảm ở trên vách tường, trong đầu vừa động, vẫy tay nói: "Lạc Lạc, có muốn ra ngoài đi dạo với tôi không?"

Chỉ cần Lạc Y nguyện ý, An Nhàn sẽ có biện pháp làm cho anh thoát ly khỏi bản thể, để đi một chặng đường dài. Sau khi anh ngưng tụ linh thể thì vẫn chưa từng đi khỏi núi Tư Du, vẫn luôn ở nhà một mình và chăm sóc những hoa hoa cỏ cỏ kia, không tránh khỏi hơi chút cô đơn.

Lạc Y nghe vậy, vèo một chút bắn lại đây, quen cửa quen nẻo leo lên trên đầu vai của An Nhàn, mái tóc dài mượt như làn sương khẽ lay động phập phồng, lộ ra vẻ mặt hân hoan nhảy nhót.

An Nhàn hơi hơi mỉm cười, đi vào chỗ đất trồng nhân sâm, lấy một mảnh lá cây đặt vào lòng bàn tay, sau đó lấy ra một miếng ngọc bội có chứa linh lực, một chưởng ấn xuống, ấn lá cây ở trong lòng bàn tay nhập vào trong miếng ngọc bội.

Khối ngọc bội này là linh khí lần đầu tiên Kiều Vưu Lợi nhìn thấy cô đưa cho cô, trải qua mấy tháng ôn dưỡng, miếng ngọc bội đã khôi phục vài phần nguyên khí, làm hộ linh vật chứa vậy là đủ rồi.

Cả người Lạc Y nổi lên như một trận gợn sóng, ngay sau đó lại hoàn nguyên như lúc ban đầu. Anh ta thò đầu ra, tò mò dùng tay chọc chọc, kết quả giây tiếp theo đã bị ngọc bội hút vào bên trong.

An Nhàn cười thả anh ta ra, anh ta lập tức nhảy lên trên lưng cô, cũng không dám chạm vào miếng ngọc bội một lần nào nữa.

Mang theo Lạc Y, An Nhàn lái xe, đi theo cảm ứng mạnh mẽ nhất của một ấn ký tinh thần.

Căn cứ theo phương hướng bay đi của Ngàn Dặm Truyền Ảnh, An Nhàn phỏng đoán những hoa cỏ đó đại khái bị phân tán ở năm, sáu khu vực khác nhau, cụ thể vị trí còn cần Ngàn Dặm Truyền Ảnh tiếp xúc với hoa cỏ xong mới có thể xác định được.

Lạc Y dán vào trên cửa sổ, tò mò đánh giá thế giới kỳ lạ này, một đôi mắt sáng trong rực rỡ lung linh, khí sương mù quay cuồng quanh thân thường thường tản ra vài sợi quấn lên cánh tay của An Nhàn giống như là hưng phấn, lại dường như là đang khẩn trương.

Mặc dù anh ta cũng chưa nói một câu nào nhưng An Nhàn đã từ trong tinh thần dao động đọc được tâm trạng lúc này của anh ta.

【Rất nhiều con người nha! Rất nhiều ngôi nhà nữa! Rất nhiều hoạt động! Không khí thực sự tồi tệ, âm thanh quá ồn ào.. À, có một nhóm động vật nhảy múa trên bức tường khổng lồ.. An Nhàn An Nhàn, mau xem, đó là cái gì? Kia lại là cái gì? 】

Liên tiếp kinh ngạc cảm thán cùng vấn đề, nhanh chóng in sâu vào ở trong ý thức của anh ta.

Khóe mắt An Nhàn mang cười, chờ anh ta an tĩnh lại mới giới thiệu cho anh ta những thứ mới lạ ở đây.

Lạc Y hóa thành linh thể đã mất đi ký ức đời trước, nhưng vẫn còn bảo lưu lại một ít tình cảm của con người, tương lai nhìn thấy thân nhân, có lẽ còn có thể nhớ tới cái gì.

An Nhàn lái xe cũng không nhanh nên phải sau hai giờ cô mới đến đuọc địa điểm mục tiêu đầu tiên: Trấn Diệp Lỗ.

Trấn Diệp Lỗ là một trong hai thành phố phát triển có dân số dưới 400 vạn. Giao thông tiện lợi, phong cảng đẹp đẽ, là một nơi rất lý tưởng để an hưởng tuổi già.

An Nhàn tìm thấy hai cây hoa cô đã mất trong tầng hầm của một biệt thự. Tầng hầm này là một phòng thí nghiệm tư nhân. Hai cây hoa lẻ loi vứt ở trong góc tường, lá hoa đều bị vặt hết chỉ còn lại những cành cây trụi lủi, tinh thần uể oải, linh khí tiêu hao hầu như không còn. Rất rõ ràng, đối phương cũng không coi trọng chúng nó, cũng không coi chúng nó như một loại đề tài chính quy mà nghiên cứu.

An Nhàn ngồi xổm xuống, dùng tay nhẹ nhàng sờ qua cây hoa cỏ khô, cây khô hơi hơi rung động, truyền đến cảm xúc vui sướng với cô.

Lạc Y ngồi xổm bên cạnh An Nhàn, thả ra một làn sương mù, tẩm bổ thân thể khô héo của chúng.

Hai cây hoa cỏ vui vẻ duỗi thân cây khô ra, căng mọng xanh tươi, lại một lần nữa tỏa ra sức sống

Tay trái An Nhàn nâng lên thu chúng nó vào trong nhẫn trữ vât, ngay sau đó đứng dậy, quay đầu nhìn chung quanh gian phòng thí nghiệm này, trong mắt lóe lên tia sắc bén.

Mười phút sau, An Nhàn mang theo Lạc Y lặng yên mà đi. Tất cả dụng cụ, vật thí nghiệm, tư liệu nghiên cứu, tủ sắt, tồn kho v. V, trong phòng thí nghiệm, tất cả đều bị cô vơ vét không còn một mống.

Đến khi có người đi vào phòng thí nghiệm, tất cả đều trợn tròn mắt nhìn phòng thí nghiệm rỗng tuếch, ngoại trừ bàn ghế và dụng cụ không thể di chuyển được là vẫn còn, ngay cả một tờ giấy để đi vệ sinh đều đối phương cũng không để lại cho bọn họ..

Lạc Y dựa nửa người của mình trên chiếc ghế, nửa người trên thò lên đỉnh xe, đón gió phấp phới, hào hứng xem những cảnh quan nhanh chóng thay đổi ở cả hai bên. Đã không còn khẩn trương lúc ban đầu, lá gan cũng mạnh dạn hơn, nếu không phải An Nhàn ngăn cản, chỉ sợ anh ta đã bò đến đỉnh xe rồi.

Sau khi thuận lợi thu hồi được hai cây hoa cỏ, An Nhàn tiếp tục theo ấn ký tinh thần, chạy tới thành trấn tiếp theo có cây hoa cỏ. Đúng lúc này, điện thoại của cô truyền đến tin nhắm nhắc nhở.

An Nhàn còn chưa kịp đụng vào, Lạc Y đã đi trước một bước bay lại, giúp cô click mở tin nhắn.

【 Trung tâm đánh giá trình độ dược sư: Ngài Lạc Y, đơn bình xét cấp bậc của ngài đã được thông qua. Mời ngài đến thành phố Vụ Hư tham gia thi đánh giá vào ngày 5 tháng 3. 】

Hôm nay là ngày 4 tháng 3, và bài kiểm tra đánh giá sẽ diễn ra vào ngày mai, cô đã kiểm tra bản đồ điện tử. Cô hiện chỉ cách thị trường trung tâm thành phố 60 hoặc 70 km. Khi cô lại bông hoa tiếp theo, cô sẽ đi thi. 】

Hôm nay là ngày 4 tháng 3 và bài thi đánh giá sẽ diễn ra vào ngày mai.

An Nhàn xem xét bản đồ điện tử một chút, trước mắt cô cách thành phố Vụ Hư khoảng 6, 70 km, chờ cô tìm được cây hoa cỏ tiếp theo thì vừa lúc tiện đường đi thi.

Hạ quyết tâm, An Nhàn nhanh chóng tăng tốc độ đi thẳng đến địa điểm mục tiêu tiếp theo.

Một giờ sau, An Nhàn đứng ở dưới một tòa thị chính cao tầng khí thế, nhìn lên tầng trên cùng cao hàng trăm mét. Lần này có một chút rắc rối, những cây hoa cỏ của cô được đặt trong một căn phòng trên tầng cao nhất của tòa thị chính to lớn này.

Bình Luận (0)
Comment