Trở Thành Nam Thần Nữ Nhân (Dịch Full )

Chương 273 - Chương 273 - Nhà Họ Kim Tặng Đầu Người(1)

Chương 273 - Nhà họ Kim tặng đầu người(1)
Chương 273 - Nhà họ Kim tặng đầu người(1)

Đêm đó, An Nhàn trả lời lại lời mời của nhà họ Kim, nói rằng cô sẽ lên đường vào chiều mai.

Nhưng sáng sớm hôm sau, nhà họ Kim đã phái người đến núi Tư Du, chuẩn bị đón An Nhàn đến nhà họ Kim. Bọn họ đã không thông báo trước, kết quả là khi xe của bọn họ chạy vào lối vào của con đường núi, bọn họ đã bị vây khốn bởi Mê Tung Trận do An Nhàn sắp xếp. Những người ngồi trên xe không hề để ý, nghĩ rằng bọn họ vẫn lái xe bình thường.

Năm phút sau, vệ sĩ hỏi tài xế: “Còn bao lâu nữa?”

Người lái xe nhanh chóng trả lời: “Lập tức đến đó ngay đây.”

Mười phút sau, vệ sĩ nói: “Sao vẫn chưa đến?”

Tài xế lau mồ hôi: “Chắc là sắp tới rồi.”

Hai mươi phút sau, vệ sĩ hỏi: “Vị đại sư đó sống trên đỉnh núi phải không?”

Tài xế lau mồ hôi: “Chắc, chắc là vậy?”

Vệ sĩ: “Cho dù ở trên đỉnh núi thì nửa giờ cũng phải tới nơi rồi đúng không?”

Người lái xe nhìn vào con đường núi dường như vô tận và im lặng.

Đúng lúc này, bộ đàm của vệ sĩ vang lên, vừa nhìn thấy tên người gọi đến, anh ta lập tức nối máy: “Xin chào, ngài trưởng quan.”

“Anh đã đón được chưa?” Người hỏi chuyện chính là trưởng quan vẹ sĩ của Kim Tử Dương, Vệ Kinh Phong, đặt câu hỏi.

“Tôi đã đến núi Tư Du, rất nhanh có thể đón được.”

“Anh có bị chậm trễ gì ở trên đường không? Bây giờ cũng gần trưa rồi.”

Cái gì? Gần trưa? Vệ sĩ nhanh chóng kiểm tra thời gian, mặt trên hiển thị bây giờ là 11:15!

Hơn 8 giờ một chút bọn họ đã vào núi! Làm thế nào mà ba tiếng trôi qua trong nháy mắt như vậy được?

Trong lúc kinh hãi, người lái xe đột nhiên hét lên: “A, đại sư đó ở ngay phía trước.”

Vệ sĩ ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy một bóng người tuấn mỹ ung dung đứng ở lối vào còn đường lên núi, dường như đang đợi bọn họ.

Người lái xe đỗ xe bên cạnh An Nhàn, vệ sĩ lập tức xuống xe mở cửa cho cô: “Xin lỗi, tôi đã đến muộn.”

“Cũng không muộn, đúng lúc, chúng ta hẹn buổi chiều sẽ xuất phát.”

Vệ sĩ đóng cửa xe, trở lại ghế phụ, quay đầu nhìn tài xế: “Đi thôi... ơ? Anh ngẩn người cái gì thế?”

Tài xế lẩm bẩm: “Không phải chúng ta vẫn luôn lái xe lên trên núi sao? Tại sao lại ở lối vào đường núi, đầu xe vẫn hướng ra phía ngoài...”

Vệ sĩ nhìn xung quanh, quả nhiên đúng như lời anh ta nói, xe của bọn họ đậu ở lối vào đường núi, mũi xe hướng về hướng bọn họ đi tới.

Vậy, bọn họ đã đi đâu trong vài tiếng vừa rồi..

Chương 168: Nhà họ Kim tặng đầu người

An Nhàn đi theo vệ sĩ, đi qua các lớp kiểm tra tầng tầng lớp lớp, đi vào sân trang viên của nhà họ Kim.

Có bảy người đang đứng trong sân, năm nam hai nữ, năm người đàn ông đều đã khoảng sáu mươi, một người trong số họ là em trai của Kim Tử Dương, Kim Thủy Dương, bên cạnh anh ta là vợ và con gái của anh ta. Bốn người còn lại đều là dược sư do nhà họ Kim mời tới, đều là thánh thủ y dược nổi tiếng khắp cả nước, nhưng không đại sư cấp chín ở trong số đó.

Sự xuất hiện của An Nhàn ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Dược sư thiên tài mới 24 tuổi đã đạt đến thực lực cấp chín, chỉ một lần khảo hạch nâng cấp đã vang danh thiên hạ, tạo nên kỳ tích vô song trong lịch sử y học.

Nếu chỉ nghe những lời đồn thổi, có thể phần lớn mọi người sẽ chế giễu điều này, cho rằng có tiếng không có miếng. Chỉ khi bọn họ tận mắt nhìn thấy người thật, bọn họ mới biết rằng trên thế giới có những nhân vật phi thường như vậy. Ngoại hình có thể chỉnh sửa, quần áo có thể trang điểm, lễ nghi có thể huấn luyện, nhưng khí độ và nội tình của một người thì không thể giả vờ ra được.

Thân đến trong một hào môn quý trạch có lính gác dày đặc lại không hề có chút khiếp nhược nào, trong lúc đi lại có một loại ổn trọng và yên tĩnh siêu nhiên, thoạt nhìn thì có vẻ bình thường, như gió thoảng qua, bình lặng, nhưng lúc lại gần nhìn thoáng qua, thì đầy hoa, rực rỡ loá mắt.

Mọi người vô thức thở chậm lại và bình tĩnh chờ người tới.

Cô gái đứng bên cạnh Kim Thủy Dương chăm chú nhìn An Nhàn không chớp mắt, đôi mắt lấp lánh sáng kì dị.

“Lạc Y tiên sinh, đây là lần đầu tiên tôi gặp anh.” Kim Thủy Dương chủ động vươn tay chào hỏi An Nhàn.

Kim Thủy Dương tuy không nhậm chứctrong quan trường, nhưng không nên đánh giá thấp sức ảnh hưởng của anh ta trong lĩnh vực kinh doanh, người bình thường nhìn thấy anh ta sẽ tôn trọng cung kính anh ta có hơn, không dám lơ là với anh ta, hôm nay anh ta đã chủ động thể hiện sự ưu ái của mình với một đàn em trẻ tuổi, làm cho mọi người xung quanh lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Xin chào.” An Nhàn thờ ơ đáp lại, không gò bó cũng không kiêu ngạo.

Kim Thủy Dương bình tĩnh nhìn đánh giá người thanh niên trước mặt, cười nói: “Tôi đã nghe nói qua tên của anh, hôm nay gặp anh quả nhiên là phong thái phi thường.”

“Anh thật sự đã quá khen.” An Nhàn không thích khách sáo, thẳng thắn hỏi: “Không biết dùng lời như vậy mời tôi có việc gì sao?”

Kim Thủy Dương hơi nhíu mày, anh ta thu lại vài phần ý cười, nói: “Mời mọi người đi cùng tôi, chúng ta vào nhà nói chuyện kỹ càng hơn.”

Ngoại trừ An Nhàn, mấy vị dược sư khác đều được đón từ sáng sớm, bọn họ cũng đã tiến hành kiểm tra sơ bộ các bệnh nhân, vừa đúng lúc ăn xong cơm trưa, đang ở trong đình viện nghiên cứu bệnh tình, An Nhàn là người đến muộn nhất. Cô nói rằng cô sẽ đến vào buổi chiều, vì vậy cô sẽ đến vào buổi chiều.

Một nhóm người bước vào phòng khách, Kim Thủy Dương nói với An Nhàn: “Để tôi giới thiệu với anh một chút, vị này là Lôi y sư Lôi Hồng, đó là dược sư Triệu Hòa Phẩm, và người cuối cùng là dược sư La Tư. Ba người này đều là nhân vật nổi danh có chút tiếng tăm trong giới y dược, không biết Lạc Y tiên sinh đã nghe nói về bọn họ chưa?”

An Nhàn: Ông đều đã nói bọn họ là nhân vật “có chút tiếng tăm”, nếu cô trả lời là chưa từng nghe qua, chẳng phải là tát vào mặt mình sao?

“Tôi đã ngưỡng mộ bọn họ đã lâu.” An Nhàn gật đầu với bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment