Ba người họ cảm thấy hơi khó chịu khi thấy phản ứng nhạt nhẽo của cô. Ngoài miệng anh nói “Tôi đã ngưỡng mộ bọn họ từ lâu”, nhưng trong mắt anh lại không có ý “Tôi đã ngưỡng mộ bọn họ từ lâu” như vậy, anh chắc chắn không biết bọn họ là củ tỏi nào đi, phải không?
“Lần này tôi mời các vị đến đây, chủ yếu là vì con trai tôi và những người thân trực hệ của nhà họ Kim.” Kim Thủy Dương trầm giọng nói: “Bọn họ bị người hạ độc cách đây không lâu, hiện tại còn ở trên giường, thiết bị không thể kiểm tra đo lường phát hiện ra số liệu đầy đủ độc tính được, chỉ có thể nhờ các vị trợ giúp tìm ra phương pháp giải độc sớm nhất có thể.”
Dừng một chút, Kim Thủy Dương lại nói: “Dược sư Lôi Hồng và những người khác đã tiến hành kiểm tra sơ bộ bệnh nhân rồi. Không biết Lạc Y tiên sinh muốn nghe ý kiến của ba người hay là trực tiếp đến xem bệnh nhân?”
An Nhàn đang muốn mở miệng, lại nghe Lôi Hồng nói: “Với trình độ của Lạc Y tiên sinh, ‘ý kiến’ của chúng tôi thật sự không đáng nhắc tới. Chúng ta nên để Lạc Y tiên sinh tự mình chẩn đoán, kẻo ảnh hưởng đến sự phán đoán của anh.”
Triệu Hòa Phẩm và La Tư không nói gì mà chỉ im lặng nhìn.
“Ý của Lạc Y tiên sinh là...” Kim Thủy Dương cũng nhìn về phía An Nhàn.
An Nhàn đứng dậy, nói đơn giản gọn gàng: “Mời anh dẫn đường.”
Lôi Hồng: ...Anh không định nói vài lời dỗi lại trước khi rời đi sao? Dù sao, hãy cho tôi thêm chút kịch tính đã chứ!
Kim Thủy Dương xin lỗi ba người một tiếng, rồi cùng vợ và con gái dẫn An Nhàn đi về phía phòng ngủ.
“Minh chủ.” Con gái của Kim Thủy Dương đi phía sau An Nhàn vài bước, nhìn cô bằng đôi mắt rực lửa và kích động nói: “Em tên là Kim Y Y, em là người hâm mộ của anh.”
An Nhàn liếc nhìn cô ta một cái, cô ta khoảng hai mươi tuổi, với mái tóc xoăn, duyên dáng và quyến rũ.
“Xin chào.” Cô lịch sự đáp lại.
Kim Y Y nhìn khuôn mặt đẹp trai của An Nhàn gần như bị si mê, nhịp tim của cô ta tăng nhanh không thể kiểm soát. Minh chủ đẹp trai như vậy, hơn nữa năng lực xuất chúng, độ nổi tiếng cực cao, nếu có thể trở thành bạn gái của Minh chủ, không biết sẽ có bao nhiêu người hâm mộ không thôi. Cô ta sinh ra trong một gia đình giàu có nhà cao cửa rộng, áo cơm vô lo, có thể nói là hưởng hết vinh hoa phú quý trên đời, những thứ bình thường còn chưa khơi dậy hứng thú của cô ta, nhưng sự xuất hiện của người này đã cho cô ta một niềm tình cảm mãnh liệt mới, giống như khi nhìn thấy một thứ gì đó, tác phẩm nghệ thuật vô giá và độc đáo làm cho cô ta muốn giữ nó trong kho báu riêng của mình.
“Minh chủ, lát nữa kiểm tra bệnh xong, em dẫn anh đi dạo nha?” Kim Y Y nhéo tay áo An Nhàn, dùng giọng điệu nũng nịu nói.
“Không quấy rầy Kim tiểu thư, tôi sợ là sẽ không ở chỗ này quá lâu.” An Nhàn không chút dấu vết kéo tay áo lại, cô không thích người xa lạ tới gần, hơn nữa hơi thở của cô gái này làm cho cô cảm thấy khó chịu, giống như chướng khí trong đầm lầy, đục ngầu.
“Minh chủ ~~” Kim Y Y bĩu môi, kiều mị nói: “Đừng lạnh lùng như vậy, em là fan trung thành của anh.”
An Nhàn vẫn im lặng không nói. Nếu cô ta là một người hâm mộ trung thành, nhất định là đã từng dùng thuốc và trồng hoa của mình, trên người cô ta chắc chắn sẽ không thể không có một chút linh khí sạch sẽ nào. Điều cô gái này thực sự thích có lẽ chỉ là ngoại hình và sự nổi tiếng của cô.
“Tới rồi, mời vào.” Kim Thủy Dương dẫn An Nhàn vào phòng ngủ.
Trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, hốc hác, đôi mắt lờ đờ dại ra, nước miếng chảy ra từ khóe miệng, bên cạnh có một người hầu gái giúp việc đứng bên cạnh, giúp anh ta lau sạch vật bẩn bất cứ lúc nào.
An Nhàn tất nhiên biết thân phận của anh ta, anh ta là con trai cả của Kim Thủy Dương, Kim Lộc. Cô dùng thần thức nhìn sơ qua, biết độc tố của Thực Hóa Tề đã lan rộng khắp cơ thể, tuy rằng có chút khó khăn, nhưng cũng không phải là không thể chữa trị, nhưng sau khi chữa khỏi cũng cần ba đến bốn năm mới hồi phục được.
Nhưng đây là độc dược An Nhàn đã bỏ vào, làm sao có thể giúp bọn họ giải độc đây? Cùng lắm là có thể giảm bớt độc tính, để bọn họ có thể tỉnh táo hơn, tận hưởng cuộc sống bị liệt tốt hơn.
Không thể trách lòng An Nhàn tàn nhẫn, con hàng Kim Lộc này dâm đãng vô liêm sỉ đến cực điểm, anh ta đã lén lút chơi bời với rất nhiều thiếu nam thiếu nữ, sau mỗi lần vui chơi, anh ta đều nhờ cao thủ dùng thuật thôi miên làm cho họ quên đi mọi chuyện. Những người vô tội đó không chỉ bị anh ta hãm hiếp mà đôi khi còn bị cưỡng hiếp mà không hề hay biết.
“Đây là con trai cả của tôi, Kim Lộc. Xin nhờ Lạc Y tiên sinh kiểm tra giúp nó.” Kim Thủy Dương ra hiệu cho người hầu mang ghế tới.
An Nhàn không để ý tới, cô đứng ở bên giường, mô phỏng tinh thần lực, quét tới quét lui trên người anh ta một hồi, rồi xem kỹ các số liệu phân tích độc tính ở cạnh giường của anh ta.
Kim Thủy Dương nhìn An Nhàn với đầy sự mong đợi.
Kim Y Y còn không hề che giấu thưởng thức vẻ đẹp của nam thần. Cô ta không có chút đồng tình nào với người anh trai đang nằm trên giường của mình. Anh trai thường xuyên tổ chức mấy bữa tiệc tục tĩu dâm loạn, dụ hoặc bắt cóc các loại mỹ nam mỹ nữ, cô ta cũng đã từng tham gia, mấy lần thật sự điên cuồng. Lúc đầu, cô ta hơi lo lắng, nhưng sau đó cô ta thấy mình không có gì phải lo lắng cả, vì vậy cô ta đã buông thả ra.
Nhìn thấy bộ dáng bây giờ của anh trai, cô ta chỉ có tiếc nuối chính là sau này cô ta chỉ có thể tự mình tổ chức loại tiệc này.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Kim Y Y hướng về phía An Nhàn trở nên cực kỳ nóng bỏng, tự hỏi liệu những cao thủ xung quanh anh trai của cô ta có thể thôi miên anh hay không. Nếu có thể thì...
Kim Y Y phấn khích đến mức toàn thân run rẩy.
An Nhàn gần như không thể nhận ra cau mày, trong mắt hình thành một tầng băng sương, khí lạnh đột nhiên phóng thích.