Editor: Thập Nhất Tử
Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết
【 A a a a a a, dễ thương chết mất!!!! 】
【 Không cần nói gì nữa cả, tốc độ nhanh chút, mua hết!! 】
【 Minh chủ, cậu thật đúng là không có năng khiếu đặt tên! ‘Hiện Ẩn Thủy’ (nước hiện ẩn) là cái gì? Nếu tụi tui không hỏi, người giả được phác họa đáng yêu như vậy có phải bị cậu yên lặng mà nuốt mất luôn không? Nâng cao số lượng bán ra như thế mà lại bị cậu giản lược mất tiêu là sao?! 】
【 Tui trăm triệu lần không nghĩ tới Minh chủ lại có thể ti tiện như vậy...】
【 Mỗi lần ra mắt tân dược đều chỉ có vài tổ như vậy, ngẫm lại liền cảm thấy đau đến mức không thể thở. 】
【 Minh chủ, cậu có biết khuyết điểm lớn nhất của cậu là gì không? Đó là Nhanh, Ngắn, Ít. Cậu ẩn đi rất nhanh, phát sóng trực tiếp lại ngắn, mà số lượng tân dược lại ít.】(Editor: Đừng nghĩ sâu xa như tui =))
【 Rất tán thành!!! 】
……
An Nhàn treo lên thông báo bán đấu giá xong liền offline, vừa mới ra khỏi phòng đã nghe được Phi Thác gọi cô: “Minh chủ, trong sân của cậu có cái gì này!”
An Nhàn đi vào liền phát hiện, không biết từ khi nào ở góc Đông Nam của sân đã xuất hiện một hồ nước nhỏ có đường kính hai mét. Không cần suy nghĩ cũng đã biết là kiệt tác của ai.
Trảo Nha này, mỗi khi rảnh rỗi không có làm gì thì lại đi đào một cái đường nước ngầm dưới lòng đất, đem ruộng hoa liên thông với sân.
“Không có việc gì, chỉ là nhiều thêm một giếng nước nhỏ mà thôi.” An Nhàn thuận miệng trả lời.
Phi Thác cạn lời, cái gì gọi là ‘chỉ là nhiều thêm một giếng nước nhỏ’? Một giếng nước nhỏ lặng yên không tiếng động xuất hiện trong sân chỉ trong một đêm, cậu còn không cảm thấy kỳ quái sao?!
An Nhàn đi vài bước xung quanh hồ nước, đang cân nhắc tranh thủ thời gian tìm mua vài núi đá. Cô đem mọi thứ bên cạnh sửa sang lại một chút, làm nó trở thành một phong cảnh trong viện.
Cô ngẩng đầu nhìn một vòng xung quanh, cảm thấy trong sân có chút đơn giản. Ngoại trừ hoa cỏ ra thì một bóng cây đại thụ cũng không có. Có lẽ cô nên kiếm vài giống cây ăn quả để trồng, sang năm sẽ không cần đi mua hoa quả ở bên ngoài nữa.
Nghĩ liền làm, An Nhàn trở về phòng tìm vài chủng loại cây ăn quả mà cô vừa ý.
Nhưng mà cô cũng không định đặt hàng trên mạng, mà chỉ có thể tự mình đến vườn trái cây xem mới có thể đánh giá được ưu khuyết.
Sau khi chọn vài loại cây ăn quả, An Nhàn vừa định tắt trang web thì thoáng thấy được một tin tức có vẻ bắt mắt.
Đấu đối kháng toàn lĩnh vực quốc tế lần thứ mười ba sắp diễn ra.
Đấu đối kháng toàn lĩnh vực quốc tế?
An Nhàn tò mò nhấp vào, lướt qua những lời giới thiệu dạt dào tình cảm của chính phủ, ánh mắt bỗng dừng lại ở trước hạng mục thi đấu.
Đây là cuộc thi đấu quốc tế diễn ra cứ 5 năm một lần, bao gồm nghệ thuật, thể dục, y dược, trò chơi, máy tính, phát minh và sáng tạo, đối kháng quân sự cùng các lĩnh vực khác.
Trọng điểm chú ý của An Nhàn đương nhiên là do thi đấu có liên quan đến y dược.
Những trị liệu sư từ cấp 3 có giấy chứng thực trở lên và các dược sư đều có thể báo danh. Đầu tiên tiến hành sơ khảo trong vòng một tháng, rồi từ trong đó tuyển chọn ra 20 vị tuyển thủ ưu tú để tham gia thi đấu quốc tế.
An Nhàn không có hứng thú dự thi, nhưng xem người khác thi đấu lại có lợi với việc tăng trưởng kiến thức, mở rộng tầm nhìn.
Khi cô đang xem trang web, có tiếng đập cửa truyền đến, quay đầu nhìn thì lại phát hiện Hạ Lẫm đang đứng bên ngoài cửa phòng đã mở: “Tôi vào được không?”
“Vào đi.” An Nhàn lên tiếng, rồi quay lại nhìn màn hình.
Hạ Lẫm đi đến bên cạnh cô, liếc nhìn trang web cô đang xem, hỏi: “Cậu muốn tham gia?”
“Không, tôi chỉ tùy tiện xem thôi.” An Nhàn dựa trên lưng ghế sofa, ngửa đầu nhìn hắn, “Tìm tôi có việc gì không?”
Từ góc độ của Hạ Lẫm có thể thấy da thịt lộ ra phía dưới cổ áo như ẩn như hiện, đùi phải gập lên, những ngón chân trắng nõn mà mượt mà dạo lên tấm da thâm sắc của sofa.
Hạ Lẫm thu lại tầm mắt, kéo ghế dựa ngồi bên cạnh cô, xác nhận thêm lần nữa: “Không tham gia thật à? Nếu cần thì tôi có thể giúp cậu lấy một cái thư mời, có thư mời rồi thì sẽ không cần phải tham gia sơ khảo nữa.”
“Không cần, cảm ơn.”
Hạ Lẫm thấy cô thật sự không quan tâm nên cũng không nói nhiều, trầm mặc một lát rồi mở miệng: “Nếu cậu không tham gia thi đấu dược sư lần này, vậy cậu có muốn nhận một đơn đặt hàng đặc biệt không?”
“Đơn đặt hàng đặc biệt?” An Nhàn nhướng mày, rất có hứng thú, “Là đặc biệt như thế nào?”
“Đấu đối kháng toàn lĩnh vực quốc tế sắp bắt đầu, mà hạng mục thi đấu quan trọng nhất trong đó là Quân sự công phòng.
Có tổng cộng 12 quốc gia tham gia, 12 khu thi đấu, áp dụng chế độ tích phân. Số người dự thi là 200 người, người xem không giới hạn.” Hạ Lẫm từ từ nói tiếp, “Chiến tranh thời hiện đại không chỉ về trang bị vũ khí tiên tiến, mà cũng cần đảm bảo về công nghệ thông tin, còn có thêm tinh thần lực và dược vật chuẩn bị cho chiến đấu.
Khi kỹ thuật của hai bên không chênh lệch nhiều, lại ở trong tình huống không cho phép sử dụng những vũ khí có quy mô sát thương lớn. Tinh thần lực và dược vật hỗ trợ tự nhiên sẽ trở thành điểm mấu chốt cho chiến thắng.
Trước đó là vấn đề chiến thuật mà Thống soái hai bên cần suy xét, tạm thời không nói. Trước đó khi Liên Minh phòng thư muốn thu mua với các đoàn đội dược sư, đoàn đội của tôi cũng nhận được.
Năng lực của bọn họ tôi rất rõ ràng, ổn định có thừa nhưng sự sáng tạo lại không đủ, mà cậu lại có thể sửa cũ thành mới, không bám vào khuôn mẫu, cho nên tôi muốn hỏi cậu có muốn cung cấp vài loại dược vật đặc biệt cho lần thi đấu này hay không?”
An Nhàn nghĩ nghĩ, hỏi: “Nội dung thi đấu là gì?”
“Rút thăm chọn phe đối địch, ở chiến khu riêng biệt tranh đoạt pháo đài, nếu đoạt được pháo đài của một bên trước và thủ vững 24 giờ thì chiến thắng. Nếu pháo đài bị bên khác chiếm được, cũng thủ được 12 giờ, sẽ là chiến thắng của bên đó.
Điểm số cuối cùng được chia làm 3 cấp: Thắng hiểm (30 điểm), Ưu thế (60 điểm), Hoàn mỹ (100 điểm). Cấp bậc cho điểm được quyết định bởi trình độ hoàn hảo của pháo đài và nhân số thương vong của hai bên.”
An Nhàn lại hỏi: “Còn về địa hình tác chiến?”
Hạ Lẫm kích mở bản đồ, vẽ ra 12 vị trí thi đấu phân biệt, nói: “Chủ yếu là rừng rậm, thảo nguyên, vùng đồi núi, sa mạc và tuyết địa.”
An Nhàn nhìn bản đồ, lâm vào trầm tư.
Hạ Lẫm cũng không quấy rầy, an tĩnh chờ bên cạnh, dùng ánh mắt thâm thúy tinh tế phác họa sườn mặt của ‘y’.
Một lát sau, An Nhàn ngẩng đầu lên, lưu quang trong mắt lấp lánh cười nói với hắn: “Tôi không thể bảo đảm, nhưng có thể thử xem sao.”
Hạ Lẫm khựng mặt lại, ánh mắt nhu hòa: “Như thế đã đủ rồi.”
An Nhàn nhận nhiệm vụ mới nhưng không có bắt đầu làm ngay, mà là nghiên cứu hoàn cảnh của các khu thi đấu, sau khi xác định không có sai sót gì nữa thì mới lập ra kế hoạch luyện chế dược.
Tuy rằng không có nhiều thời gian, nhưng An Nhàn vẫn từ từ mà đổi mới cửa hàng như cũ, thậm chí còn nhàn nhã đi đến vườn trái cây của người khác, chọn lựa giống cây ăn quả để trồng trong vườn của mình.
Hạ Lẫm cũng không vội, mỗi ngày nhìn An Nhàn bận rộn, thỉnh thoảng ở bên nhau tâm sự, uống trà, luyện công cũng là một loại tình thú.
Mấy ngày sau, đấu giá Ẩn Hiện Thủy đã kết thúc, có giá cao ngày nhất từ trước đến nay: 48W/tổ.
Rất nhanh sau đó có những video kỳ quái thân kỳ xuất hiện trên mạng làm cho mọi người phát huy trí tưởng tượng vô hạn. Lợi dụng công dụng của thuốc nước mà ‘làm xằng làm bậy’, cũng vì lý do này mà có vài người còn xuất hiện trên đầu đề tin tức.
Trong đó có một kẻ dùng Ẩn Hiện Thủy vẽ súng máy, ăn mặc trang phục chiến đấu chạy đến cửa hàng thức ăn nhanh đánh cướp. Làm cho người bán hàng một phen kinh hoàng theo bản năng bảo cảnh sát, sau đó mới phát hiện súng mà đối phương cầm là một cây súng ảo được phác họa đơn giản, còn có thể nhìn thấy mặc ngân mơ hồ.
Cảnh sát nhanh chóng đuổi tới, sau khi nhìn thấy ‘vũ khí’ trên tay của ‘Tên cướp’ thì trên mặt xuất hiện rất nhiều biểu cảm đặc sắc.
Sau khi hiểu rõ tình hình diễn ra, cảnh sát nghiêm khắc phê bình người gây ra chuyện trước rồi tịch thu ‘Hung khí gây án’ của ‘Tên cướp’ ——— cây súng được phác họa đơn giản.
Nhưng mà, cây súng máy chỉ có thể khống chế từ người sáng tác nó, kế hoạch đem cây súng máy của cảnh sát thúc thúc có ý lợi dụng quyền chức ‘tham ô’ đến cuối không thể làm được. Nhưng bọn hắn lại nhạy bén tìm đến địa chỉ Hoa Hoa Thế Giới.
Video này phát đến trên mạng, làm vô số võng hữu cười đau bụng, bầu cây súng máy kia trở thành ‘Vũ khí trừu tượng nhất, phong tao nhất, kũ thuật khoa học nhất’, và quan trọng hơn, khi sử dụng nó sẽ không cần bằng cấp dùng súng.
Những anh em có đam mê trang bức khác, mang một đôi cánh màu sắc rực rỡ thật lớn rêu rao trên phố. Khi cánh chim mở ra, độ dài khoảnh hai mươi mấy mét, từ đầu đường đến cuối phố, làm vô số người kinh ngạc rớt cằm.
Có người đi học, ở trên không đưa cho thầy giáo một chuỗi dài từ nhỏ đến lớn, sắp thành hàng chữ “囧”, trong nháy mắt bùng nổ toàn trường.
Kinh hãi nhất chính là một nhà am hiểu hội họa tự do, hắn ta biết được bà cố nội bị con trai làm cho tức chết. Cho nên vào ngày hạ táng hôm đó, hắn ta đem di ảnh của bà cố nội trộm đổi thành ảnh mà hắn ta dùng Ẩn Hiện Thủy vẽ lại, rồi tấm hình kia liền ở trước mắt bao người nở nụ cười…
Trừ lần đó ra, thì những cái như vẽ con chim nhỏ đưa thơ tình, rắn độc làm hình xăm linh tinh đều không được để cử.
Cái tên ‘Thế giới Ma Pháp giả tưởng’ được lưu truyền rộng rãi. Vô số người trên mạng đi vào Hoa Hoa Thế Giới điên cuồng cầu mua Hiện Ẩn Thủy.
Mà lúc này, An Nhàn đang vội vàng nghiên cứu chế tạo dược vật chiến đấu, ngoại trừ đúng hạn đổi mới thì Hoa Hoa Thế Giới cơ bản vẫn luôn ở trạng thái không người giám thị.
Mọi người không tìm được Minh chủ, nhiệt huyết tràn đầy không có chỗ phát tiết, chỉ có thể dùng miệng lưỡi quậy khu bình luận đến long trời lở đất.
Hoa Hoa Thế Giới lại nổi thêm một lần nữa, danh sách giao dịch lại bay lên thẳng tắp, không còn là cửa hàng yên lặng vô danh như trước kia nữa mà thăng cấp thành cửa hàng bốn sao.
oOo
Tạm ngưng đến khi tìm được "mảnh chân tình"