Editor: Alannhuoc
Beta: Phong Vũ Tuyết Tuyết
[Mười bộ Huyễn Tễ bán đấu giá là bản nâng cấp sang trọng, sắc thái, ánh sáng, tốc độ, hiệu quả và kim loại trên khuynh hướng cảm xúc, đều có nét đặc sắc riêng biệt độc nhất vô nhị. Ngoài ra, Hoa Hoa Thế Giới mỗi tháng không theo định kỳ còn có thể bán ra 10-30 lọ phiên bản đại chúng bình thường, mỗi lọ giá 4W.]
Tin tức này vừa tung ra, mọi người đều xôn xao. Bốn vạn đối với người bình thường mà nói cũng không phải một con số nhỏ, nhưng cố gắng tích góp, vẫn có thể mua được một lọ. Một chiếc xe nhỏ mười vạn kết hợp huyễn tễ bốn vạn, giá trị chắc chắn vượt qua một chiếc xe thể thao trên năm mươi vạn thông thường. Bất cứ ai yêu xe, e là cũng không cách nào chống lại được cám dỗ này.
Có thể thấy rằng, sự xuất hiện của Huyễn Tễ, đã đem đến lượng tiêu thụ xe hơi cực kỳ cao. Đặc biệt là Alliance Star, bởi vì phát sóng trực tiếp của An Nhàn, đã mở ra một luồng sóng tiêu thụ sôi nổi. Không bao lâu sau, nhà máy và cửa hàng tư nhân của Alliance Star, quả thật đã gửi đến cho An Nhàn một khoản tiền quảng cáo không hề ít, thậm chí còn muốn để y trở thành người đại diện của bọn họ, kết quả đương nhiên là bị từ chối rồi.
Hạ Lẫm vì có việc bận cho nên không thể xem phát sóng trực tiếp kịp thời, đợi đến khi hắn dành chút thời gian xem lại, vẫn bị cảnh tốc độ xông vào tòa tháp cuối cùng của người nào đó dọa đến đổ mồ hôi đầy người.
"Cậu làm loạn quá rồi đó." Hạ Lẫm hiếm khi mới nổi giận, nói.
"Nếu như dược phẩm của cậu bỗng nhiên thất bại, hoặc hiệu lực không đủ, cậu có biết sẽ xảy ra chuyện gì không?"
An Nhàn trả lời: "Tôi dám thử dược, đương nhiên là có đủ tự tin."
"Tự tin thì có thể đảm bảo 100% an toàn của cậu à?" Hạ Lẫm lạnh lùng nói.
"Cho dù cậu tự tin với thuốc của mình, sao có thể chắc chắn chiếc xe đó sẽ không xảy ra sự cố chứ?
" Đánh giá của Alliance Star cũng không tệ, tôi nên tin tưởng chất lượng của hàng trong nước. "
Hạ Lẫm cạn lời: Đây là vấn đề chất lượng hàng trong nước à?
Nhìn dáng vẻ y cười đôi mắt cong cong, Hạ Lẫm tức giận không phát ra được, cuối cùng chỉ có thể xị mặt nói:" Sau này đừng làm những chuyện nguy hiểm như vậy nữa, nếu thật sự phải làm, thì nói trước với tôi, tôi giúp cậu sắp xếp, nhất định phải làm được, không thể sơ suất. "
" Ừm. "An Nhàn biết hắn có ý tốt, cũng không từ chối. Còn lúc đó có nói trước với hắn hay không, thì lại khác. Bởi vì định nghĩa hai từ nguy hiểm đối với cô và Hạ Lẫm hoàn toàn khác nhau..
Nhìn thái độ thành thật của y, Hạ Lẫm không nói nhiều nữa, bắt đầu nói với y về tiến triển của tu luyện:" Tôi cảm thấy mình sắp hoàn thành luyện khí giai đoạn hai rồi. "
" Nhanh vậy sao? "An Nhàn hơi bất ngờ, lập tức dùng thần thức giúp hắn kiểm tra tình hình bên trong cơ thể.
Một lúc sau, sắc mặt An Nhàn không tốt nói:" Có phải gần đây anh đã tăng cường thời gian tu luyện? "
Hạ Lẫm gật đầu:" Ừm, tôi dùng tất cả thời gian ngủ để tu luyện. "
An Nhàn nghiêm mặt nói:" Từ hôm nay, ngừng tu luyện lại, ít nhất một tháng cũng không được tu luyện nữa. "
Hạ Lẫm sững sờ:" Tại sao? "
" Tu luyện cần phải tiến hành theo trình tự, không thể gấp gáp. "An Nhàn trách mắng," Huống hồ tinh thần lực của anh vẫn chưa hồi phục, trong lúc tinh thần bị tổn thương lại vội vàng tu luyện, chỉ có thể phản tác dụng thôi. "
Hạ Lẫm ngồi ngay ngắn trên sô pha, nghiêm túc nghe chỉ dạy.
Vừa nãy hắn còn khiển trách An Nhàn, bây giờ đã đổi thành An Nhàn khiển trách hắn rồi, kiếp này báo ứng đến nhanh lắm.
An Nhàn cau mày lẩm nhẩm nói:" Xem ra không anh cậu uống chút thuốc, quả nhiên anh vẫn là không được. "
Hạ Lẫm sâu xa nhìn y, chỉ cần y muốn, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể dùng thực tế để chứng minh rốt cuộc mình có được hay không!
An Nhàn không để ý ánh mắt của Hạ Lẫm, vẫn xoay người đi ra cửa:" Anh bận gì thì làm đi, nhớ rõ tạm thời đừng tu luyện, bây giờ tôi sẽ đi chế thuốc cho anh. "
" Đợi đã. "Hạ Lẫm kéo tay y.
" Giờ đã là lúc nào rồi, cậu còn đi chế thuốc? Mấy ngày này cậu nghỉ ngơi đàng hoàng đi, chuyện chế thuốc không gấp, ngủ một giấc trước đi đã, ngày mai lại nói tiếp. "
An Nhàn nhìn sắc trời, quả thật đã rất trễ rồi, liền gật đầu nói:" Vậy thôi, cùng ngủ đi. "
"! "Trong mắt Hạ Lẫm lóe lên một tia sáng kì dị: Cùng ngủ?
An Nhàn đi vào phòng tắm, hưởng thụ một tí, sau đó thay một áo choàng tắm rộng thùng thình, thoải mái bước ra từ phòng tắm, ngước mắt lên lại nhìn thấy Hạ Lẫm đang ở trên giường mình, ôm một quyển sách thờ ơ lật xem từng trang, đầu tóc còn hơi ẩm ướt, cổ áo mở rộng, để lộ cơ ngực cường tráng, ánh đèn nhu hòa chiếu lên người hắn, trông vừa lười nhác vừa sexy.
An Nhàn hỏi:" Anh ở đây làm gì? "
" Đợi cậu đó. "Hạ Lẫm vỗ vỗ cái gối bên cạnh.
" Tới đây ngủ thôi. "
Theo bản năng, An Nhàn quét mắt nhìn căn phòng một vòng, xác định mình không đi nhầm phòng, lúc này mới nói:" Đây hình như là phòng của tôi, phòng ai nấy về chứ, ngủ chung cái gì! "
" Không phải cậu nói muốn 'cùng' ngủ sao? "
An Nhàn yên lặng chốc lát, mở miệng nói:" Ý của tôi là, thời gian này chúng ta đều không nghỉ ngơi đủ, nên cả hai phải đi ngủ, ai về phòng nấy, ngủ cùng lúc đó! "
Chuyện này quá khó xử rồi.
Hạ gia tắm cũng tắm rồi, quần cũng cởi rồi, tư thế cũng đã bày ra, sau đó nói với hắn tất cả đều là hiểu lầm, đêm khuya lãng mạn đã không còn nữa rồi.
Hạ Lẫm chậm rãi khép sách lại, bình tĩnh nói:" Trên thực tế, cái giường tôi ngủ, không cẩn thận đã bị tôi làm ướt rồi, vì vậy tôi nghĩ sẽ ở lại chỗ cậu một đêm. "
An Nhàn không hề dao động:" Phòng của Phi Thác ở ngay bên cạnh. "
" Buổi tối cậu ta ngủ ngáy, trên người còn có mùi hôi, hơn nữa còn đi vệ sinh nhiều lần. "Để được ngủ lại, Hạ gia đáng xấu hổ lấy thuộc hạ của mình ra bôi xấu.
Nhưng cho dù là như vậy, hắn cũng không thể khiến cho An Nhàn thay đổi chủ ý. Cuối cùng đấu tranh mấy lần, vẫn bị đuổi ra ngoài một cách vô tình.
Hạ Lẫm lẻ loi đứng ở cửa, bóng lưng hiu quạnh không nói nên lời.
Ngày hôm sau, đột nhiên Phi Thác u oán nói với Hạ Lẫm:" Hạ gia, nghe nói tôi 'buổi tối ngủ ngáy, trên người còn có mùi hôi, hơn nữa còn đi vệ sinh nhiều lần'. "
Mặt Hạ Lẫm không biến sắc:" Cậu nghe ai nói chứ? Cậu đưa cậu ta qua đây, tôi thay cậu giáo huấn cậu ta."
Phi Thác: Thật sự không ngờ được Hạ gia anh lại là người như thế, thuộc hạ nhìn nhầm anh rồi!
Hạ Lẫm: Thật sự không ngờ Hoa Hoa cậu lại như vậy, thế mà lại lén lút mách lẻo.