Thuyền bay tiến vào Lâm Hải Thành nhưng cũng không dừng lại mà trực tiếp bay thẳng về Thủy Nguyệt Môn.
"Cái gì? Tâm Nguyệt, ngươi muốn gả cho Lý Tô làm thiếp?"
Trong Thủy Nguyệt Môn, sau khi Liễu Tâm Nguyệt trở về thì nói chuyện này cho tỷ tỷ mình, cũng dọa nàng sợ khiếp hồn.
"Ừm, tỷ tỷ, ta đã quyết định rồi."
Liễu Tâm Nguyệt nói.
Liễu Tâm Thủy nhìn nàng chằm chằm:
“Từ nhỏ ngươi đã bướng bỉnh hơn ta… nếu ngươi đã thích hắn thì ta cũng không ngăn cản ngươi. Chỉ có điều, ngươi xác định chỉ làm thiếp ư?”
Liễu Tâm Nguyệt gật đầu:
“Ừm. thật ra thê hay thiếp cũng như nhau, tỷ tỷ, chúng ta đều là là Tu Tiên Giả, không cần quan tâm nhiều chuyện như thế tục.”
Nghe Liễu Tâm Nguyệt nói thế, Liễu Tâm Thủy cũng hết cách, chỉ đành hít sâu một hơi.
Nàng không ngờ muội muội nhà mình lại luân hãm nhanh như vậy.
Một đội ngũ cầu hôn khổng lồ ngồi trên chục chiếc thuyền bay bay về phía Thủy Nguyệt Môn, phát ra một lượng lớn thiệp mời.
Đây có thể nói là tin tức lớn nhất Bắc Cảnh.
Liễu Tâm Nguyệt, muội muội của chưởng môn Thủy Nguyệt Môn, một trong Song Châu Bắc Cảnh sắp gả cho Lý Tô! Tin này vừa ra, đã khiến cho các tu sĩ trong Bắc Cảnh chấn động.
"Chưởng Môn, Chưởng Môn, Lý tiền bối lại cưới vợ bé rồi!”
bên trong Lạc Vân Tông, một học trò nhỏ chạy đến đại điện thông báo.
Lúc này trong đại điện, Chưởng Môn Lạc Vân Tông đang thương lượng một ít sự tình với một đám trưởng lão Kim Đan.
"Lại cưới vợ bé rồi hả? Khúc trưởng lão, lần này đến lượt ngươi đi tặng quà.”
Chưởng Môn Lạc Vân Tông không có phản ứng quá lớn.
Dù sao Lý Tô đã nạp thiếp liên tục mấy chục năm, hắn đã chuyển từ kinh ngạc đến chết lặng lâu rồi.
“Vâng chưởng môn.”
Khúc trưởng lão đáp.
"Chưởng Môn, Chưởng Môn, lần này sợ rằng chỉ có ngài mới đi được.”
Đệ tử kia nói.
"Tử Khoang, ngươi nói vậy là ý gì? Lý Tô cho dù có là Nguyên Anh Trung Kỳ thì hắn cưới một thiếp hay nhiều thiếp thì cũng không cần chưởng môn tự mình đến chúc!”
Một trưởng lão Kim Đan lập tức khiển trách.
Người này chính là đồ đệ của hắn, hắn lo lắng đồ đệ nói sai, chọc Chưởng Môn không cao hứng. Những trưởng lão Kim Đan khác cũng nhíu mày, đệ tử này sao không biết ăn nói gì hết vậy?
Mười mấy năm qua, có không ít trưởng lão Kim Đan đã chạy đến Bắc Cảnh.
Lý Tô cưới vợ bé, có cưới nhiều như vậy, trưởng lão Kim Đan đã cho hắn mặt mũi lắm rồi, bây giờ còn muốn Chưởng Môn đi?
Đệ tử kia vội vàng nói:
"Không phải Chưởng Môn, ý của ta là, thân phận vợ bé lần này của Lý tiền bối có chút đặc biệt. . ."
“Đặc biệt đến đâu thì cũng là vợ bé.”
Sư phụ hắn ngắt lời.
“Sư phụ, ngươi hãy nghe ta nói hết đã. Vợ bé lần này Lý tiền bối cưới về là Liễu Tâm Nguyệt của Thủy Nguyệt Môn. Đệ tử đã nói hết rồi ạ.”
“Cái gì?”
Một trưởng lão Kim Đan kém chút nhảy dựng lên.
Trong đại điện lập tức trở nên yên tĩnh, trên mặt của mỗi người đều là nét khó tin.
“Hắn muốn cưới Liễu Tâm Nguyệt?"
Chưởng Môn Lạc Vân Tông kinh ngạc thốt lên.
"Cái gì, Lý Tô muốn nạp Liễu Tâm Nguyệt?"
Tin tức này đương nhiên không chỉ truyền đến Lạc Vân Tông, những tiên môn khác cũng biết tin tức. Không ngoài dự liệu, mỗi người trong tiên môn đều bị cả kinh.
Trải qua vài chục năm, Lý Tô không ngừng cưới vợ bé, những người trong tiên môn này đã không còn cảm thấy lạ lẫm với chuyện Lý Tô thích cưới vợ bé.
Dù sao, qua vài chục năm, Lý Tô nạp nhiều thiếp như vậy.
Nạp gần như hết những Trúc Cơ nữ tu tư sắc thượng đẳng trong số tán tu.
Mười mấy năm qua, toàn bộ Bắc Cảnh bị từng đợt sóng cưới vợ bé của Lý Tô làm cho cả kinh chết lặng. Nhưng lần này Lý Tô cư nhiên bắt lại Liễu Tâm Nguyệt!
Hơn nữa, lần này Lý Tô vẫn cưới vợ bé.
Nguyên Anh bốn tầng Liễu Tâm Nguyệt cư nhiên cam tâm tình nguyện làm thiếp cho Lý Tô! Sao không khiến cho mấy tiên môn kinh ngạc cho được.
"Lý đạo hữu hiệu suất này. . . lần này chỉ sợ ta phải đi một chuyến."
Sau khi chưởng môn Đan Tâm Tông lấy được tin tức này cũng vẻ mặt kinh ngạc.
Sau đó sai người chuẩn bị hạ lễ.
Lần này tuy Lý Tô vẫn cưới vợ bé, nhưng mà người cưới không giống như trước, cưới một Nguyên Anh trung kỳ. Còn là muội muội của chưởng môn Thủy Nguyệt Môn.
Hắn như thế nào đi nữa cũng phải đi một chuyến.
Cũng có Nguyên Anh sau khi nghe được thì tinh thần chán nản.
Liễu Tâm Thủy, Liễu Tâm Nguyệt là minh châu Bắc Cảnh, không biết có bao nhiêu tu sĩ Bắc Cảnh xem các nàng là nữ thần, muốn cưới các nàng về nhà. Cũng có Nguyên Anh có hảo cảm với các nàng.
Nhưng Liễu Tâm Thủy, Liễu Tâm Nguyệt cũng không yếu, hơn nữa chẳng bao giờ động tâm với bất kỳ người nào, những Nguyên Anh này có hảo cảm nhưng cũng chỉ có thể dừng lại ở mức có hảo cảm.
Hiện tại, chứng kiến Liễu Tâm Nguyệt gả cho Lý Tô. Sao không khiến cho người ta đau lòng.
Đương nhiên, cho dù đau lòng nhưng Nguyên Anh này cũng sẽ không làm cái gì.
"Chặt đứt tơ tình, nhất tâm hướng đạo."
Nguyên Anh này quyết định.
"Hắn muốn cưới Liễu Tâm Nguyệt làm thiếp?"
Bên trong Bích Hà Tông, sau khi lấy được tin tức này, Bích La không khỏi ngẩn ra. Nàng mới vừa xuất quan không lâu.
Lần này Bích La bế quan khá lâu.
Bế quan mang tới thu hoạch cũng không tệ, nàng đã Kim Đan viên mãn, cách Nguyên Anh chỉ một chút. Lấy tài nguyên của Bích Hà Tông và tư chất của nàng, nàng trở thành Nguyên Anh vấn đề cũng không lớn. Chỉ đợi điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị vẹn toàn, sau đó lại trùng kích cũng không muộn.