sở dĩ nàng xuống dưới một mình một mặt là vì phía dưới quả thật rất nguy hiểm.
trong tộc địa Giao Nhân có trận phong thủy thiên nhiên, xung quanh có rất nhiều vòng xoáy, dù cho Nguyên Anh có xuống thì chưa chắc đã lên nổi. bởi vì trận phong thủy thiên nhiên khi ấy sẽ toàn bộ khai hỏa.
Liễu Tâm Nguyệt không giống với xà nhân muốn phá hủy trận phong thủy thiên nhiên, cũng không giống với hải tộc có thể thoải mái ở trong nước như cá.
Nhưng ngặt nổi Quỳ Thủy châu chỉ xuất hiện khi có vòng xoáy, vì vậy nàng chỉ có thể tự mình đi xuống dưới.
Nhưng khi ấy nàng đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, hơn nữa nàng tu công pháp hệ thủy, sự gò bó khi ở dưới nước của nàng thấp hơn những người khác, vì vậy nàng mới đưa ra quyết định tự mình xuống, nhưng điều kiện là ở trên phải có người trông chừng.
Và người trông chừng mà nàng chọn chính là Lý Tô, bởi vì nàng tin tưởng hắn.
nếu nói theo một cách nào đó thì điều này chẳng khác nào nàng giao mạng mình vào tay của Lý Tô, nhưng điều khiến nàng không ngờ chính là dù có tính toán kỹ thế nào thì vẫn xảy ra ngoài ý muốn.
vốn nghĩ mạng mình sẽ ở lại nơi đó, hoặc nếu thoát cũng sẽ bị trọng thương, nhưng nàng không ngờ Lý Tô lại mạo hiểm xuống dưới cứu nàng lên.
điều này làm Liễu Tâm Nguyệt sao không cảm động.
đừng thấy nàng đã sống hơn nghìn năm mà ngỡ giá, thật ra hơn một nghìn năm này nàng đa phần nàng đều dùng vào việc tu luyện. hơn nữa nàng là muội muội, có rất nhiều việc không cần nàng đụng tay, cho nên đến tận bây giờ Liễu Tâm Nguyệt vẫn còn một trái tim thiếu nữ.
"Cám ơn ngươi, Lý Tô."
Hiện tại trong lòng nàng cảm thấy rất cảm động, cho nên cũng không gọi hắn là đạo hữu.
từ một góc độ nào đấy, nàng gọi tên Lý Tô đại biểu cho việc nàng đã tán thành hắn, dù sao nếu cứ gọi đạo hữu thì vẫn còn một ít cảm giác xa cách.
trên thực tế không chỉ có cảm động, Liễu Tâm Nguyệt còn có chút mến mộ Lý Tô.
cảm giác mến mộ này đã bắt đầu nảy mầm từ những lần nàng gặp lại hắn, nhưng lại không rõ ràng, mãi cho đến lúc này.
Hiện tại Liễu Tâm Nguyệt ngoài việc cảm động, nàng còn cảm thấy sự mến mộ của mình đã sắp tràn ra tới ngoài.
"Phía dưới kia nguy hiểm như vậy, ngươi xuống cũng không dễ đúng không?”
Liễu Tâm Nguyệt bắt đầu quan tâm Lý Tô.
Trong ấn tượng của nàng, Lý Tô cũng là Nguyên Anh bốn tầng giống nàng, nàng tu công pháp hệ thủy, xuống dưới cũng nguy hiểm chập chùng, Lý Tô xuống chẳng phải càng nguy hiểm hơn sao?
“Không sao, mười mấy năm qua ta đã tiêu hóa được di chỉ tiên môn kia, tu vi cũng lên đến Nguyên Anh hậu kỳ."
Lý Tô vừa nới vừa thoáng lộ tu vi.
Sau khi cảm nhận đuược tu vi của hắn, vẻ mặt của Liễu Tâm Nguyệt từ từ đọng lại.
“Sao ngươi phát triển nhanh thế?”
Liễu Tâm Nguyệt hít một hơi thật sâu.
"Hơn nữa, ngươi còn nạp nhiều thiếp như vậy. Lý Tô, mười mấy năm qua chẳng phải ngươi đều đang cưới vợ bé sao!”
Có lẽ là bị chấn động mạnh, cho nên Liễu Tâm Nguyệt không khỏi thốt lên một lời….
Nếu như là bình thường thì nàng không bao giờ hỏi việc này, cũng không khả năng đi hỏi Lý Tô vì sao trưởng thành nhanh như vậy. Đi thăm dò bí mật của Tu Tiên Giả là một hành vi không lễ phép.
Nhưng nàng thật sự không nghĩ ra vì sao Lý Tô lại có thể trưởng thành nhanh như vậy.
Cho dù có ở di chỉ tiên môn nhận được truyền thừa đi nữa, nhưng mười mấy năm qua Lý Tô không phải cưới vợ bé thì là vợ bé sinh con, hơn nữa sinh liên tục liên tục.
Điều này nói rõ Lý Tô căn bản không có thời gian nhàn rỗi để tu luyện…
Nghe thế, Lý Tô nửa đùa nửa thật nói.
“Nói không chừng vì ta nạp nhiều thiếp cho nên mới trưởng thành nhanh như vậy ~”
Hắn đương nhiên sẽ không nói bàn tay vàng của mình ra.
Nhưng Lý Tô một bên dành toàn thời gian để cưới vợ bé, một bên lại trưởng thành nhanh như vậy, khó tránh khỏi có người cảm thấy dị thường. Lý Tô liền đơn giản dùng chuyện này để nói giỡn.
Dù sao hắn nói thì người khác cũng chẳng tin. Chỉ có điều lần này…
Có lẽ là Lý Tô cứu Liễu Tâm Nguyệt, biến nàng thành một sinh vật chỉ biết yêu, cho nên nàng nhìn Lý Tô, nói:
“Lý Tô, có thật không?”
"Giả."
Lý Tô nói.
Nhưng Liễu Tâm Nguyệt lại cười.
“Lý Tô, ngươi có muốn ta gả cho ngươi làm thiếp không? nói không chừng có thể giúp ngươi trưởng thành nhanh hơn."
Lời của Liễu Tâm Nguyệt làm Lý Tô không khỏi nhìn về phía nàng.
Cô nàng này. . . nói đùa hay nói thật đấy?
Nàng bây giờ là tu sĩ Nguyên Anh bốn tầng, còn cùng Liễu Tâm Thủy đồng thời chấp chưởng một Tứ Phẩm tiên môn. địa vị ở Bắc Cảnh cũng khá là cao.
Cũng không biết bao nhiêu tu sĩ Bắc Cảnh biến nàng thành nữ thần trong mộng. Nhưng bây giờ cô nàng này lại muốn làm thiếp của hắn?
Ngay cả vị trí chính thê cũng không muốn… Tỷ tỷ của nàng. . . Sẽ đồng ý sao?
"Lý Tô, ta nói thật, mạng của ta là do ngươi cứu, nên ta cũng muốn giúp đỡ ngươi. Chỉ có điều sau khi ta gả cho ngươi thì ta vẫn sẽ ở lại Thủy Nguyệt Môn, khi nào ngươi nhớ ta thì có thể sang gặp ta.”
Liễu Tâm Nguyệt nháy mắt một cái rồi nói, nàng đang nói thật.
"Tâm Nguyệt, làm thiếp của ta thì phải sinh con đó.”
Lý Tô nói.
Sinh con!
“Được đó Lý Tô, ngươi muốn sinh mấy đứa? Tốt nhất chúng ta đều sinh con gái, giống như Manh Manh vậy đó, đáng yêu muốn chết.”
Hai chữ này căn bản không hù được Liễu Tâm Nguyệt.