Ngày này, Liễu Tiểu Uyển nói với Lý Tô.
Đã nhiều năm như vậy, ốc biển Nam Hải Nữ Vương cho Lý Tô vẫn không có vang. Cũng không biết là tình huống gì. Nhân gia không thổi, Lý Tô cũng không thể đi hỏi a. Dù sao không quen.
Liễu Tiểu Uyển cũng bế quan, nàng muốn nhanh đến Luyện Hư. Cô em gái này cực kỳ chung thủy với Lý Tô, nói bí mật lớn nhất của Vạn Thú Tông, cũng chính là phương pháp chế tạo Ngũ Hành Linh Long cho Lý Tô.
Ngũ Hành Linh Long, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.
Linh Long đơn thuộc tính, thực lực kỳ thực hữu hạn, tăng thêm thứ cần cũng quá nhiều. Bây giờ tối đa Vạn Thú Tông cũng chỉ có thể tổ hợp ba loại nguyên tố, nhiều thì dễ tan vỡ.
Bây giờ Luyện Hư Linh Long mạnh nhất Vạn Thú Tông cũng chính là ba loại nguyên tố Thổ, Thủy, Mộc hợp thành.
Lý Tô cảm thấy hứng thú với Ngũ Hành Linh Long, chỉ là Ngũ Hành Linh Long tăng cường cần vô số thời gian thu thập nguyên tố Ngũ Hành. Lý Tô có thể thông qua trận pháp thu thập nguyên tố Ngũ Hành, có thể tiết kiệm không ít thời gian.
Trong Lý phủ, thác nước bạch sắc giống như sợi tơ rũ xuống. Trên thác nước, Cầm Tiên Tử đang trình diễn cho Lý Tô.
Cầm Tiên Tử đã là Nguyên Anh, nàng diễn tấu có thể nói là cảnh đẹp ý vui.
"Phu quân, Đào Thiên cũng diễn tấu một khúc cho ngươi a ~ "
Màn đêm buông xuống, Đào Thiên cũng diễn tấu cho Lý Tô.
Đào Thiên diễn tấu cũng rất êm tai, nhưng so với Cầm Tiên Tử thì lại có hàm xúc khác.
Dù cho Đào Thiên rất nghiêm túc diễn tấu, tư thái của nàng, thần sắc của nàng, thậm chí bên trong tiếng đàn của nàng đều có mị lực.
Có thể nói là khơi dậy tiếng lòng của người nghe.
Vì vậy, đêm này, Lý Tô và nữ tử vô cùng xinh đẹp lại giống như trước dây.
"Phu quân, Đào Thiên muốn sinh con cho ngươi, cũng không biết tại sao cái bụng luôn không có động tĩnh."
Đêm đã khuya.
Giọng nói mềm nhũn của Đào Thiên vang lên.
Đào Thiên một lòng muốn sinh con cho Lý Tô, nhưng đã nhiều năm như vậy mà vẫn không động tĩnh. Lý Tô kiểm tra thân thể của nàng, cũng không có có bất kỳ vấn đề gì.
"Phu quân, ngươi kiểm tra cơ thể của ta một chút, xem có phải chỗ nào có vấn đề hay không."
Đào Thiên nói.
Lý Tô trầm ngâm một chút, quyết định kiểm tra càng cẩn thận một chút. Chân nguyên của hắn đi vào trong cơ thể Đào Thiên.
Kiểm tra lần này vẫn không phát hiện ra vấn đề.
Nhưng làm cho Lý Tô phát hiện một chỗ không giống bình thường.
Thân thể Đào Thiên cực kỳ có sức sống, hình như cốt linh bị khóa lại. Nói cách khác, cho dù nàng không có ăn đan dược Lý Tô cho thì thân thể của nàng rất có thể vẫn sẽ không thay đổi. Đây cũng không phải là hiệu quả của Trú Nhan Đan. Trú Nhan Đan chỉ có tác dụng trú nhan, không khóa được cốt linh. Điểm này, trước đây Lý Tô chưa phát hiện.
Cốt linh đại biểu cho tuổi tác, giống như tiên môn, nhập môn đều sẽ trắc cốt linh.
Muốn khóa lại cốt linh thì vô cùng trắc trở, cho dù là Thánh Địa cũng chưa chắc có thể làm được. Bây giờ Lý Tô cũng không làm được, Đào Thiên là một phàm nhân, sao có thể làm được.
Lý Tô không khỏi quay qua nhìn Đào Thiên bên cạnh, trong lòng nổi lên nghi hoặc. Nhìn như vậy, sợ rằng Đào Thiên có chút đặc thù.
"Phu quân, làm sao vậy?"
Đào Thiên đã nhận ra vẻ nghi ngờ trên mặt Lý Tô, hỏi.
"Không có việc gì, Đào Thiên, ta xem lại."
Lý Tô tiếp tục tiến thêm một bước, cẩn thận kiểm tra thân thể Đào Thiên một chút. Kiểm tra gần nửa ngày, Lý Tô xác nhận. Cốt linh của Đào Thiên đúng là bị khóa lại. Khóa lại cốt linh, chẳng khác nào khóa lại tuổi tác. Không phải, không đúng, còn có linh hồn.
Cốt linh là tuổi tác thân thể, nhưng thần hồn cũng có tuổi tác. Tuổi tác thần hồn và thân thể gần như là đồng bộ. Thường so với thân thể thì lâu một chút, đối với người bình thường thì không có phân biệt. Bởi vì thân thể người bình thường vừa chết, linh hồn không có vật chứa thì sẽ tiêu tán rất nhanh. Chỉ là tuổi tác thần hồn rất khó kiểm tra ra.
Lại tăng thêm khóa cốt linh ngay cả Thánh Địa cũng không làm được, cho nên tất cả tiên môn khi thu đệ tử, chỉ cần trắc cốt linh là đủ rồi.
"Đào Thiên, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?"
Lý Tô hỏi.
"Phu quân, năm nay chắc là đã tám mươi lăm tuổi."
Đào Thiên nói.
Tám mươi lăm tuổi.
Nhưng mà cốt linh của Đào Thiên mang tới cho Lý Tô cảm giác chỉ có mười tám tuổi.
"Đào Thiên, ngươi chờ một chút."
Lý Tô thừa dịp ban đêm ra ngoài một lần, đi Phi Tiên Tông một chuyến, lấy một cái pháp bảo trắc cốt linh ra. Cái pháp bảo này chỉ là một món pháp khí, Lý Tô không cần nên trong nhà cũng không có.
Lý Tô kiểm tra một cái cho Đào Thiên.
"Quả nhiên là mười tám tuổi."
Lý Tô nghĩ.
Cốt linh của Đào Thiên vẫn chỉ có mười tám tuổi. Mà Đào Thiên đã sống tám mươi lăm năm. Xem ra đúng là cốt linh bị khóa lại.
"Đào Thiên, ngươi không nên kháng cự, ta kiểm tra thần hồn của ngươi một cái."
Lý Tô nói.
"Ừm!"
Đào Thiên gật đầu nhỏ một cái, đối với Lý Tô, nàng cực kỳ tín nhiệm. Thần hồn của nàng đối với Lý Tô thì quá yếu.
Lý Tô vô cùng cẩn thận, hoàn toàn không dám sử dụng quá nhiều Hồn Lực, bằng không thì có thể thương tổn đến Đào Thiên. Với thực lực hắn bây giờ, làm như vậy không có chút vấn đề nào.