Tuổi tác của linh hồn rất khó kiểm tra được. Chớ đừng nói chi là một ít đan dược tăng cường linh hồn cũng có thể quấy rầy kiểm tra. Nhưng mà Lý Tô tỉ mỉ cảm nhận một phen, có phát hiện.
Tuổi tác linh hồn của Đào Thiên chỉ sợ cũng bị khóa lại. Vô hình trung, dường như có một ổ khóa vĩnh viễn khóa tuổi của Đào Thiên ở mười tám tuổi.
Cho nên khi Lý Tô gặp Đào Thiên, thực tế Đào Thiên xấp xỉ ba mươi tuổi, nhưng nàng nhìn qua lại cực kỳ trẻ. Trẻ mà đẹp nữa. Thêm khí chất của nàng vô cùng đặc thù, Lý Tô mới động tâm với nàng.
Không phải.
Nghiêm chỉnh mà nói, là Đào Thiên động tâm với Lý Tô trước.
Hơn nữa, Lý Tô tỉ mỉ hồi tưởng lại lần đầu tiên gặp Đào Thiên, còn phát hiện một nơi đặc thù. Khí chất Đào Thiên xuất chúng như thế, lại là một phàm nhân, mà Lạc Thành có không ít tu tiên giả.
Nhưng những tu tiên giả khác dường như không có chú ý tới nàng, hoặc có lẽ là chú ý tới nhưng theo bản năng bỏ quên. Lý Tô có thể khẳng định là Đào Thiên cũng không có sử dụng mấy năng lực như Mị Thuật với hắn.
Đào Thiên cũng là một phàm nhân không có bất kỳ tu vi nào.
Hơn nữa, ở trên người của nàng, Lý Tô cũng không có kiểm tra ra linh căn. Nàng trong trong ngoài ngoài, bao gồm linh hồn đều không hề có bí mật với Lý Tô. Dưới tình huống như thế, chính nàng sẽ không có vấn đề gì. Đối với Lý Tô, hẳn cũng không có ý đồ.
Nếu có ý đồ, nói thí dụ như nàng là một đại năng phi thường lợi hại ẩn núp, như vậy mục đích nàng làm như vậy là vì cái gì?
Thân thể và linh hồn đều giao cho Lý Tô kiểm tra, tin tưởng vô điều kiện không hề đề phòng một chút nào, làm cho Luyện Hư hậu kỳ Lý Tô đều không phát hiện được bất kỳ dị thường nào.
Nếu như nàng là một đại năng, như vậy có thực lực này, bóp chết Lý Tô không phải đơn giản giống như bóp chết một con kiến sao. Nàng cần phải dùng thân thể của mình sao?
Huống chi nàng yêu Lý Tô, Lý Tô cảm nhận được.
Cho nên tuy phát hiện Đào Thiên dị thường nhưng Lý Tô vẫn chọn tin tưởng Đào Thiên. Tin tưởng nàng không có bất cứ ý đồ gì không tốt với mình.
Qua khúc nhạc dạo này, kế tiếp chính là suy nghĩ một vấn đề. Tại sao Đào Thiên lại có tình huống như thế này. Thân thể và linh hồn của nàng đều bị khóa tuổi tác ở mười tám tuổi.
Nói cách khác, cho dù có qua một số năm nữa thì thân thể của nàng, linh hồn của nàng cũng sẽ không có bất kỳ thay đổi nào, sẽ không già yếu. Cũng không biết, tuổi thọ của nàng sẽ có thay đổi hay không.
Ví dụ như là nếu không có gặp phải Lý Tô, lấy thọ mệnh phàm nhân thì cũng chỉ vài thập niên. Bây giờ gặp Lý Tô, tuổi thọ của nàng có mấy nghìn năm, nếu như thọ mệnh không tăng trưởng, mấy nghìn năm sau, nàng có thể hao hết thọ mệnh, tiêu tan thành mây khói hay không.
"Theo lý thuyết mà nói, cốt linh đều bị khóa lại, thân thể và linh hồn vĩnh viễn ở mười tuổi, cho dù nàng chỉ có vài chục năm thọ mệnh thì cũng sẽ không chết."
Lý Tô nghĩ.
Cụ thể sẽ như thế nào, hắn không biết.
"Khóa lại cốt linh? Điều đó không có khả năng, Thánh Địa cũng chưa chắc làm được."
Vài ngày sau, Tây Cảnh, giọng nói của Lục chưởng môn Huyền Thiên Thư Viện vang lên.
Lý Tô vì hiểu rõ tình huống của Đào Thiên, cố ý qua hỏi Lục chưởng môn một chút. Lục chưởng môn đã từng là đệ tử Thánh Địa Vấn Thiên Học Cung, có thể nói là kiến thức rộng.
Lý Tô đương nhiên không có hỏi hắn tại sao bị Vấn Thiên Học Cung trục xuất, lỡ như đâm trúng chỗ đau của người ta rồi sao?
Vấn Thiên Học Cung hẳn là Thánh Địa có kiến thức đa dạng nhiều mặt, điểm này từ những cất giữ của Lục chưởng môn thì có thể nhìn ra. Đây là Thánh Địa có “học vấn” trong tu tiên giới.
Lý Tô lại đi Thiên La Tông hỏi, Thiên La tông chủ cũng nói làm không được. Cuối cùng, Lý Tô suy nghĩ một chút, về tới Lý phủ.
"Thánh nữ, Lý Tô tới ~ "
Trong động phủ của Tử Tuyết Thánh Nữ, giọng nói của Lục Y Thiếu Nữ vang lên.
Ở Lý phủ đợi mấy thập niên, Tử Tuyết Thánh Nữ mở mắt, nghe Lý Tô tới, trong hai mắt như hàn băng vạn năm không thay đổi của nàng xuất hiện một tia sáng.
Đã nhiều năm như vậy, chưa bao giờ Lý Tô chủ động tới tìm nàng.
Chẳng lẽ Lý Tô thay đổi suy nghĩ?
"Thánh nữ."
Lý Tô xuất hiện ở trong động phủ.
Tử Tuyết Thánh Nữ nhanh chóng biết được ý đồ Lý Tô đến.
"Khóa cốt linh rất khó, nếu như là khóa tuổi tác linh hồn thì gần như là không có khả năng, trong Vấn Thiên Học Cung cũng chưa từng nghe nói tới."
Tử Tuyết Thánh Nữ nói thẳng.
"Như vậy, đa tạ Thánh nữ."
"Không sao cả."
Lý Tô rời đi.
Mắt thấy Lý Tô đi nhanh như vậy, Tử Tuyết Thánh Nữ có chút thất vọng, Lý Tô cư nhiên hỏi một vấn đề chẳng giải quyết được như thế. Nếu như hỏi một chút chuyện của Vấn Thiên Học Cung thì chứng tỏ là Lý Tô có tâm tư.
Nhưng hắn không có.
Thời gian kế tiếp, Lý Tô quan sát Đào Thiên nhiều hơn.
Thời gian mấy năm, Lý Tô phát hiện, đúng là Đào Thiên không có bất kỳ dị thường gì.
Nàng giống như là một nữ tử tuổi thanh xuân hồn nhiên ngây thơ, từ đầu tới cuối duy trì tâm tính mỹ hảo, mỗi ngày đọc sách, vẽ tranh hoặc là luyện đàn một chút.
Nàng thích nhất là vẽ Lý Tô.
Trong phòng của nàng treo đầy tranh vẽ Lý Tô.
Thỉnh thoảng nàng còn kết hợp với Cầm Tiên Tử soạn một khúc nhạc cho riêng Lý Tô. Đào Thiên như vậy cũng làm cho Lý Tô yêu nàng hơn.