Bạch Linh nhìn Lý Tô, đôi môi khẽ mở, chúc mừng Lý Tô. Lý Tô nắm tay nàng, đang định nói gì.
Lúc này, hắn nhận ra cái gì.
Bóng người lóe lên, Lý Tô và Bạch Linh tiến vào trong nước biển. Nước biển xung quanh đã bị Lý Tô gạt ra.
Rất nhanh, dưới đáy biển sâu thẳm tĩnh mịch xuất hiện một cái động quật.
Cái động quật này vốn được niêm phong vô cùng tốt, nhưng lần này Lý Tô đột phá Hợp Thể, Thiên Tâm phù hợp thân thể dẫn động thiên địa, bị chấn mở.
Ở trong cảm giác của Lý Tô, bên trong còn có một cái lực tràng đặc thù. Lý Tô dẫn theo Bạch Linh đi vào bên trong.
Vừa tiến vào, Lý Tô cảm nhận được lối vào động quật dưới đất này còn có cấm chế đặc thù và một cái tràng năng lượng đặc thù, trình độ cấm chế này còn mạnh mẽ hơn Giao Nhân tộc địa.
Nhưng mà cấm chế này hoàn toàn không làm khó được Lý Tô bây giờ.
"Phu quân, nơi đây là nơi nào?"
Bạch Linh tò mò hỏi.
"Bạch Linh, trước kia Bắc Hải Hải Tộc có Luyện Hư ngủ say hay không?"
Lý Tô hỏi.
Bạch Linh nói: "Có, nhưng ta không biết ở nơi nào, nơi bọn họ ngủ say vô cùng bí ẩn, hơn nữa không thể bị đánh thức, bởi vì thứ có thể làm cho bọn họ ngủ say đã không còn, nếu như thức dậy thì chúng ta cũng không còn đồ đổi với Thánh Địa."
Bắc Hải Hải Tộc cũng có Luyện Hư ngủ say. Chuyện này cũng bình thường.
Tây Hải cũng có, mấy vạn năm trước Bắc Hải Hải Tộc càng cường thịnh, chắc chắn cũng có. Số lượng nói không chừng còn không ít.
"Ngươi ở nơi này chờ ta một chút."
Lý Tô nói xong, lập tức biến mất. Hắn xuất hiện ở bên trong động quật.
Nơi đây đúng là bí ẩn, ở dưới đáy biển vạn dặm dầy hàn băng bao trùm, hơn nữa nước biển cực kỳ sâu. Hàn băng đó khi Lý Tô dung hợp Thiên Tâm, dẫn động thiên địa mới bị hủy diệt.
Chỉ hủy diệt hàn băng dầy mười ngàn thước cũng không có tác dụng.
Lý Tô dẫn động Thiên Tâm, thiên địa, cảm nhận được sự khác thường của nơi này mới phát hiện ra nó.
"Quả nhiên không ít."
Lý Tô xuất hiện ở trong động quật, sau đó chứng kiến bên trong có vô số cấm chế, mỗi một cái cấm chế đều độc lập.
Bên trong không cần phải nói, hẳn là có những Luyện Hư sử dụng thứ đổi lấy từ Thánh Địa để cắt đứt toàn bộ thiên cơ giả chết ngủ say. Những Luyện Hư này hơn phân nửa đều là ngủ say từ mấy vạn năm trước, không biết ngủ say bao lâu.
Ánh mắt Lý Tô đảo qua, cũng không có phá hư nơi đây. Những Hải Tộc Luyện Hư này nếu như tỉnh lại thì không thể ngủ say lần nữa.
"Phu quân, bên trong là Luyện Hư Bắc Hải ngủ say sao?"
Sau khi rời khỏi đây, Bạch Linh hiếu kỳ hỏi.
Lý Tô gật đầu: "Ừm."
"Thật tốt quá, ta còn tưởng rằng bọn họ đều bị giết từ mấy vạn năm trước."
Trên mặt Bạch Linh lộ ra vẻ vui sướng.
"Bạch Linh, ngươi có người thân bên trong hay không?"
Lý Tô hỏi.
"Phu quân, người ngủ say nơi đây là Luyện Hư rất cổ xưa, mấy vạn năm trước chúng ta đã dùng hết đồ đổi từ Thánh Địa, cho dù còn có thân nhân thì bọn họ cũng đã mất."
Ánh mắt Bạch Linh có chút buồn bã.
Không thể giả chết ngủ say, thân nhân của nàng cho dù là Luyện Hư thì cũng không sống được đến bây giờ. Theo cường độ thiên kiếp, Luyện Hư tối đa cũng chỉ có thể sống không đến hai vạn tám ngàn năm.
Trận chiến ấy cách bây giờ cũng không chỉ hai vạn tám ngàn năm. Lý Tô khẽ ôm nàng.
Động tác này như an ủi Bạch Linh, sắc mặt của nàng cũng bình tĩnh lại. Bởi vì, bây giờ nàng cũng có người nhà.
Lý Tô, còn có con của nàng và Lý Tô, Lý Linh Nhi.
Bây giờ Giao Nhân tộc cực kỳ sùng kính nàng, phụng nàng làm nữ vương.
Lý Tô an ủi Bạch Linh, sau đó bày ra không ít cấm chế ở chỗ này, ẩn núp nơi đây.
"Đi thôi, Bạch Linh ~ "
Sau đó, hắn dẫn theo Bạch Linh rời khỏi nơi này.
"Phu quân, sắp đến tộc địa~ "
Trên phi chu, Bạch Linh nằm ở đầu thuyền, đỏ mặt nói.
"Ừm. . ."
Lý Tô "ân" một tiếng.
Nhưng qua một hồi hắn mới ngừng lại được.
Bạch Linh khuôn mặt hồng hồng dọn dẹp sạch sẽ, phía dưới đúng là đã sắp đến tộc địa.
Có lẽ là Lý Tô mới vừa đột phá Hợp Thể, tâm tình xao động, trên đường trở về thì làm Bạch Linh ngay trên trên phi chu. Bạch Linh cũng ngoan ngoãn phục tùng Lý Tô, tùy ý Lý Tô làm loạn.
Lý Tô đưa Bạch Linh về tộc địa, bây giờ hắn tinh lực quá sung túc, lại ở lại với rất nhiều thị thiếp của mình trong Giao Nhân tộc. . . chừng mấy ngày sau mới rời khỏi nơi này.
Khi Lý Tô đặt chân Bắc Cảnh một lần nữa, Bắc Cảnh vẫn gió êm sóng lặng. Tu sĩ Bắc Cảnh cũng không có cảm thấy bất thường.
Tu sĩ Bắc Cảnh không cần nói, trừ nữ nhân Lý Tô, bây giờ tu sĩ mạnh mẽ nhất Bắc Cảnh vẫn là tu sĩ họ Kim Bích Hà Tông.
Hai Luyện Hư từ gia tộc chưởng môn đi ra, mặc dù có một người đã là Luyện Hư hậu kỳ nhưng đối phương chỉ nhận ra một ít thiên địa dao động, lại không dám khẳng định dao động này là cái gì, đến từ nơi nào.
Dù sao vị trí Lý Tô chọn cách nơi này vô cùng xa.
Lúc gây ra dao động lớn nhất là Thiên Tâm dung hợp thân thể. Nhưng mà dao động tới cũng nhanh, đi nhanh hơn, giống như là như một cơn gió thổi qua. Cho dù bị người nhận ra, cách xa như vậy, không phải duy trì liên tục không ngừng thì cũng rất khó xác định vị trí và loại hình.
Thấy thế, Lý Tô an tâm.