Cho dù nữ nhân đó có giấu Luyện Hư ở Bắc Cảnh cũng không cần lo lắng.
Bây giờ hắn thành tựu Hợp Thể, sức chiến đấu so với Luyện Hư thì càng đáng sợ hơn, tới một Hợp Thể hậu kỳ cũng không sợ. Cho nên bây giờ Lý Tô triệt để không có lo lắng.
Còn lại là hoàn thiện và tăng cường thủ đoạn của mình, luyện chế Đạo Khí, nghĩ cách lấy được mảnh vỡ Tiên Khí.
Mảnh vỡ Tiên Khí, Lý Tô có thể giải quyết triệt để Nguyên Từ bình chướng, làm cho Mãng Thương Sơn biến thành tiên sơn chân chính. Còn lúc nào nữ nhân đó gọi người tới thì là chuyện của nàng.
Tới, Lý Tô giải quyết là được.
Rất nhanh, Lý Tô về tới Lý phủ, trong Lý phủ vẫn yên tĩnh. Đa số thị thiếp hắn đều đang bế quan tu luyện, ngay cả Điền Điềm cũng bế quan.
Còn không ai biết phu quân của các nàng đã là Hợp Thể đại năng. Lý Điềm và Lý Điệp cũng tu luyện.
Lý Tô tìm một vòng, phát hiện Ninh Hiểu Vũ không có bế quan. Đây là “tiên tử” đầu tiên hắn nạp.
"Hiểu Vũ, đang làm gì đấy?"
Lý Tô đi tới bên người Ninh Hiểu Vũ, hỏi.
Ninh Hiểu Vũ đang vá một bộ y phục, Lý Tô nhìn một cái, nàng dùng một loại Thiên Tằm Ti rất trân quý, cũng đang vá cho Lý Tô. Lý Tô nhẹ nhàng ôm nàng.
"Phu quân, thời gian trôi qua thật nhanh, bây giờ đã mấy trăm năm, trước đây ta còn tưởng rằng ta tối đa chỉ có thể sống hơn một trăm năm."
Màn đêm buông xuống, Ninh Hiểu Vũ thổ lộ tình yêu với Lý Tô.
Lý Tô thì dùng một loại phương thức khác truyền đạt tình yêu dành cho nàng.
Ở chỗ Ninh Hiểu Vũ một buổi tối tuyệt vời, sau đó Lý Tô tới tìm Đào Thiên.
"Phu quân ~ "
Không ngoài dự liệu, Đào Thiên đang vẽ tranh.
Nhìn thấy Lý Tô qua, nàng đứng lên, trên mặt lộ ra nụ cười.
Nhìn Đào Thiên diêm dúa lòe loẹt, sau khi đột phá Hợp Thể, Lý Tô quyết định thưởng mình một cái. Vì vậy, Lý Tô không nói lời gì, ôm lấy nàng.
Đào Thiên hơi "A" một tiếng, sau đó tùy ý Lý Tô ngồi trên ghế, ôm nàng vào lòng. Đáng tiếc bây giờ Đào Thiên còn là phàm nhân chi khu, sau mấy tiếng, Lý Tô tuy có chút chưa thỏa mãn nhưng cũng không khỏi ngừng lại. Hắn lại kiểm tra cho Đào Thiên lần nữa.
Đột phá đến Hợp Thể, Lý Tô thực lực đại tiến, lần này, rốt cuộc hắn phát hiện một điểm không giống như bình thường. Hắn mơ hồ cảm thấy ổ khóa khóa lại tuổi của Đào Thiên trong thân thể nàng.
Chỉ cảm thấy nhưng lại không thể đụng vào.
Coi như có thể đụng vào thì Lý Tô cũng sẽ không đụng vào.
Hơn nữa, ổ khóa đó mang đến cho Lý Tô cảm giác cực kỳ huyền diệu. Với tu vi của hắn bây giờ mà còn cảm thấy huyền diệu.
Điều này làm cho Lý Tô khẳng định suy đoán của mình. Đào Thiên chắc chắn là Tiên Nhân chuyển thế.
Bây giờ Lý Tô vẫn không có tùy tiện làm bất cứ chuyện gì giúp nàng.
Chờ hắn tăng cường thủ đoạn và thực lực lên, giải quyết một chút phiền toái, sau đó lại nghĩ biện pháp. Với thực lực của hắn bây giờ, có thể tiếp xúc Vấn Thiên Học Cung một chút.
Xem trong Vấn Thiên Học Cung có một ít ghi chép hay tư liệu gì về phương diện này không.
Thực lực không đủ, Lý Tô sẽ không tùy tiện tiếp xúc với Thánh Địa, bởi vì đối mặt Thánh Địa sẽ cực kỳ bị động.
Luyện Hư và Hợp Thể tuy chỉ kém một cảnh giới nhưng cho dù là Luyện Hư đỉnh phong, chỉ cần không bước ra một bước đó thì vĩnh viễn không thể xưng là đại năng.
Nơi đây nói là đại năng chân chính trong tu tiên giới mà không phải đại năng trong mắt đê giai tu sĩ. Đối với Luyện Khí tu sĩ, Kim Đan Nguyên Anh đều là đại năng.
Trong Thánh Địa cũng có nhiều Luyện Hư bởi vì ccar đời không bước ra bước này, lại chịu không được Đại Thiên Kiếp mà ngủ say chứ nói chi là bên ngoài.
Cho nên Hợp Thể so với Luyện Hư, chênh lệch quá lớn. Bước ra một bước, chính là chênh lệch như trời và đất.
Kế tiếp, Lý Tô liên tiếp thưởng các thị thiếp mình rất nhiều ngày.
Phát tiết và lắng đọng tinh lực dùng không hết khi đột phá Hợp Thể của mình lên các thị thiếp, sau đó hắn mới tĩnh tâm lại.
Sau đó, Lý Tô xem tình huống Điệp Vân phong chủ một chút. Hắn cũng không làm kinh động Điệp Vân phong chủ.
Nàng còn tu luyện.
Chưởng môn cũng đang bế quan tu luyện.
Còn Tử Tuyết Thánh Nữ và Lục Y Thiếu Nữ, hai người rất có kiên nhẫn chờ ở ngoại phủ.
"Tìm mảnh vỡ Tiên Khí trước, xác định uy lực một cái.”
Lý Tô nghĩ.
Hắn bay ra Lý phủ, đi tới trong cao không.
Mãng Thương Sơn cao tới vạn trượng, nhưng vạn trượng chỉ là cao độ bên ngoài. Mãng Thương Sơn trung đoạn còn cao hơn.
Mặt khác, bên trên Mãng Thương Sơn còn có một chút ngọn núi lớn, càng cao hơn nữa.
Từ Mãng Thương Sơn đi lên, Nguyên Từ bình chướng trùng điệp không ngừng, dường như muốn kéo dài đến chân trời. Nhưng độ cao cũng không phải vô cùng vô tận.
Chỉ là đi lên nữa sẽ có một khu vực cương phong, khu vực này đối với tu tiên giả phổ thông thì cực kỳ nguy nghiệm.
Nguyên Anh tu sĩ cũng sẽ không tùy tiện tiến vào khu vực này, coi như có thể đứng vững, ở bên trong thì chân nguyên cũng tiêu hao vô cùng lớn. Một tu tiên giả, nếu như vẫn bay trên trời, bay ra phạm vi nhất định thì sẽ tao ngộ đủ loại nguy hiểm.
Lý Tô đi tới chỗ cực cao.
Ở trong tầm mắt của hắn, toàn bộ Mãng Thương Sơn thu hết vào mắt.
Lý Tô ở chỗ này một thời gian, thân hình khẽ động, xuất hiện ở trong Nguyên Từ bình chướng. Nếu có tu sĩ khác trực tiếp tiến vào Nguyên Từ bình chướng như vậy thì là tìm chết.