Cứ như vậy, vừa lúc nghiên cứu ra đan dược giải quyết loại độc nguyền rủa này, mà Lý Tô còn có thể tiến thêm một bước nghiên cứu, làm cho loại đan dược này cũng có tác dụng đối với các loại chú thuật khác.
Không chỉ như vậy, độc nguyền rủa lần này, cũng làm cho Lý Tô thu hoạch khá lớn, hắn còn có thể luyện chế một ít bảo y, chuyên môn ngăn cản loại công kích này. Loại công kích này dị thường khó chơi, pháp bảo phòng ngự cũng không đỡ nổi.
Cho nên, lần này trúng độc nguyền rủa, đối với Lý Tô mà nói, ngược lại cũng là một chuyện tốt. Đương nhiên, theo Lý Tô, thu hoạch lớn nhất, vẫn là đêm đó cùng Vân Yên. Vân Yên đẹp như yên, nhu như nước, mang đến cho Lý Tô thể nghiệm phi thường khác biệt. Đáng tiếc, cũng chỉ có một đêm hôm đó.
Ngày hôm sau, Lý Tô liền không có cơ hội.
Dù sao, người ta vì giúp hắn, ngay cả thân thể cũng bỏ ra, dưới tình huống người ta cũng không nguyện ý, Lý Tô đi quấn quít người ta cũng không tiện.
Nhìn lên thân ảnh yểu điệu của Vân Yên trên bầu trời, Lý Tô liền nghĩ tới buổi tối tuyệt vời kia, không khỏi có chút tâm viên ý mã ( tâm tư bất định). Không biết khi nào mới có thể làm lần hai.
Xa xa, Vân Yên dường như đã nhận ra ánh mắt Lý Tô, trên khuôn mặt có một tia đỏ ửng không dễ dàng phát giác. Lý Tô tiếp tục luyện đan.
Một tháng sau, Lý Tô luyện chế thành công một viên đan dược, sau khi ăn xong, phát hiện có chút tác dụng. Nhưng còn chưa đủ.
Hắn tiếp tục luyện chế.
Vừa lúc, những linh thảo linh dược đạt được ở Tiểu Linh Giới cũng có đất dụng võ.
Lại qua hơn một tháng, viên đan dược thứ hai thành công luyện chế ra, lần này, công dụng lớn hơn.
"Đổi một cái khác, hẳn không có vấn đề."
Lý Tô khẽ nói.
Hắn đang chuẩn bị luyện chế lần nữa, Vân Yên lại tới rồi.
Tựa hồ là chiếm được duyên cớ dễ chịu, sau đó đêm đó, Vân Yên nhìn qua ngày càng mê người.
"Vân Yên, mỏ Linh Thạch đã khai thác xong rồi?"
Lý Tô hỏi.
Vân Yên lắc đầu: "Còn chưa."
Sau đó, nàng nói: "Lý Tô, ta chắc là có rồi."
Có ?
Lý Tô nhất thời còn chưa phản ứng kịp.
Chợt, hắn ý thức được cái gì, không khỏi nhìn về phía Vân Yên, dò xét hỏi: "Vân Yên, có thai rồi hả?"
Vân Yên nói: "Đúng vậy."
Có thai ?
Lý Tô có chút không dám tin, hắn đứng lên, đi tới bên cạnh Vân Yên, bắt lấy tay nàng.
"Vân Yên, cho ta xem xem.'
Động tác này, làm Vân Yên khuôn mặt đỏ lên, nhưng nàng cũng không chống cự. Lý Tô rất nhanh thì xác nhận.
Vân Yên, đúng là có.
Lý Tô không nghĩ tới, chỉ một lần liền trúng.
Hắn cũng không nghĩ đến, sau khi kết thúc Vân Yên cư nhiên không có xử lý gì cả. Lý Tô đột nhiên nghĩ đến một điểm.
Xem dáng vẻ mơ hồ này của Vân Yên. . . nàng chắc không phải ngay cả nữ nhân làm sao mang thai cũng không biết chứ! Ngược lại có khả năng này.
Đừng xem Vân Yên sống nhiều năm như vậy, nhưng cả đời nàng, tuyệt đại đa số thời gian đều tu luyện, đối với chuyện nam nữ căn bản không quá rõ ràng.
"Vân Yên, có thể sinh ra a, ta tới nuôi.'
Lý Tô bắt bàn tay nhỏ bé của nàng, có chút vui vẻ.
Trước khi tới Tiểu Linh Giới, Lý Tô còn đang suy nghĩ, muốn Vân Yên sinh con cho mình thật khó khăn.
. . .
. . .
Không nghĩ tới nhanh như vậy đã có. Còn chỉ làm một lần. Đây quả thực là ý trời a! Lý Tô không khỏi có chút vui vẻ.
Vân Yên đỏ mặt, nhẹ nhàng "ừ" một tiếng. Nàng đồng ý.
Lý Tô càng vui vẻ hơn.
Nàng hiện tại đang ở Suy Kiếp bình tĩnh kỳ, sinh một đứa nhỏ ngược lại không có gì, cũng không giống như Phượng Thiên tôn chủ.
"Được rồi, kế tiếp ngươi nghỉ ngơi thật tốt, chuyện còn lại giao cho ta, chờ ta lại luyện một viên đan dược, hẳn là có thể giải được độc nguyền rủa này."
Lý Tô nói.
Hiện tại Vân Yên có thai, tuy là nàng còn chưa gả cho Lý Tô, nhưng thực chất tính ở quan hệ. Lý Tô lại luyến tiếc nàng xuất thủ.
Vân Yên xem ra còn định tiếp tục đi mở núi, nhưng bị Lý Tô ngăn trở.
Vì vậy, trong một tháng tiếp theo, Vân Yên liền một mực ở cách Lý Tô không xa, nhìn Lý Tô luyện đan. Đột nhiên có thai, đối với Vân Yên mà nói, mang tới trùng kích tâm lý cũng không nhỏ.
Thời gian nàng dạo chơi nhiều hơn.
. . .
Có đôi khi nhìn phía xa, có đôi khi nhìn Lý Tô. Thường thường, còn sờ sờ bụng của mình.
Theo thời gian trôi qua, thời gian nàng nhìn Lý Tô cũng nhiều hơn.
Mà sau một tháng này, rốt cuộc, Lý Tô luyện chế được viên đan dược thứ ba.
Sau khi ăn xong viên đan dược này, liền thấy màu sắc hai cánh tay Lý Tô nhanh chóng thay đổi. Độc nguyền rủa thành công bị viên đan dược của Lý Tô xua tan.
Độc nguyền rủa này tuy là đáng sợ, nhưng không chịu nổi tạo nghệ luyện đan quá mức đáng sợ của Lý Tô hiện tại.
Mắt thấy Lý Tô cư nhiên dùng thời gian ngắn như vậ y liền giải được độc nguyền rủa, hai mắt Vân Yên cũng không khỏi sáng lên. Nàng phát hiện, cái người ngoài ý muốn trở thành nam nhân của mình này. . . Dường như khá là khó lường.
"Vân Yên, ít nhiều cũng nhờ ngươi tranh thủ thời gian cho ta, nếu không viên đan dược này cũng không thể giải được."
Lý Tô đi tới bên cạnh nàng, nói.
Vân Yên mặt cười ửng đỏ.
"Còn có mấy tháng, chúng ta dời hết khu vực hạch tâm, liền đi ra thôi."