Lý Tô đi tới khu vực hạch tâm, bắt đầu tìm kiếm mỏ Linh Thạch và Linh Vật.
Rất nhanh, mỏ Linh Thạch đã bị Lý Tô tìm được một cái, sau đó hắn trực tiếp lấy Lục Hợp Kính khai sơn, đem mỏ Linh Thạch bên trong đào lên. Cứ như vậy, thời gian ba tháng đi qua, Lý Tô thu hoạch liền tốt vô cùng.
Còn có mấy tháng.
Lý Tô vẫn không để cho Vân Yên xuất thủ.
Bụng của Vân Yên ngược lại là chậm rãi lớn lên, hiện nay còn không quá đặc biệt rõ ràng.
Lại qua một tháng sau, hôm nay Lý Tô đang khai sơn, cũng nhận ra gì đó.
"Ai ?"
Thần niệm mạnh mẽ của Lý Tô nhằm về một phương hướng. Tại nơi này, Lý Tô đã nhận ra một đạo thần niệm.
Không phải, không phải thần niệm, cho Lý Tô cảm giác, bên trong thần niệm này, nghiễm nhiên đã có tiên vận, chỉ là tiên vận trong này, tựa như đều tàn khuyết.
"Tán Tiên!"
Trong đầu Lý Tô đột nhiên nhô ra một cái ý niệm. Đây là Tán Tiên chi niệm!
Lúc này, Vân Yên cũng đã nhận ra thần niệm Lý Tô biến hóa, ánh mắt nhìn về phía bên kia. Nơi đó, Tán Tiên chi niệm đã hiển hoá ra ngoài, biến thành một bóng người bán trong suốt.
Lý Tô nhìn một cái, bóng người bán trong suốt đó là một nam tử bạch y tung bay.
Đối phương nhìn có chút tuấn lãng, hợp với quần áo trắng, có chút phong phạm của Tiên Nhân. Tán Tiên cũng được tính là tiên, chỉ là phi thăng thất bại mà thôi.
Phi thăng thất bại, cũng chỉ có thể biến thành Tán Tiên, sống ở bên trong linh giới.
Tán Tiên cũng không phải không có cơ hội phi thăng lần thứ hai, nhưng độ khó phi thăng khó hơn so với tu sĩ Đại Thừa rất nhiều. Vân Yên lặng yên đi tới bên người Lý Tô, nàng còn chưa có cảm nhận được Tán Tiên chi niệm này dị thường.
Nhưng nàng phát hiện đó chỉ là một cái ý niệm trong đầu mà thôi.
Mặc dù chỉ là một cái ý niệm trong đầu, trên người cũng không có tán phát ra khí tức dao động gì nhưng Tán Tiên chi niệm này lại mang tới cho Vân Yên một loại cảm giác cực kỳ không dễ chọc.
Giống như đối phương đứng ở nơi đó, đối phương chính là thiên.
Bạch y nam tử đó ánh mắt quan sát Lý Tô và Vân Yên.
Ánh mắt so với tu tiên giả tầm thường thì ngày càng lạnh nhạt.
"Các ngươi là người của Thánh Địa nào?"
Sau đó, nam tử quần áo trắng đó lên tiếng.
"Tử Kim Thánh Địa."
Vân Yên có chút không mò được thân phận của nam tử quần áo trắng này, thấy Lý Tô không có lên tiếng, nàng nói.
"Tử Kim Thánh Địa? Xuất hiện khi nào, mà thôi, các ngươi có duyên với bổn tiên, ít ngày nữa bổn tiên sẽ đối mặt đại kiếp, nếu như không thể ngăn lại, vậy thì tất cả đều xong, phần công pháp này ban cho các ngươi, cũng miễn cho công pháp thất truyền."
Bạch y nam tử nói xong, ngón tay búng một cái, bắn hai cái quang đoàn nho nhỏ qua đây. Lý Tô và Vân Yên chia nhau nhận lấy.
Lý Tô hấp thu tin tức bên trong quang đoàn, phát hiện bên trong quang đoàn này là một phần công pháp cực kỳ huyền ảo. Tán Tiên này lại phóng khoáng như thế sao, vừa thấy mặt thì cho hai người một phần công pháp.
Hơn nữa, công pháp này mang tới cho người cảm giác dị thường cao minh, rất có cảm giác công pháp tiên gia. Vân Yên cũng hấp thu quang đoàn, cũng cảm nhận được phần công pháp này huyền ảo và đáng sợ.
Lúc này nàng mới ý thức được nam tử quần áo trắng này là Tán Tiên chi niệm.
"Đa tạ tiền bối, xin hỏi tôn tính đại danh tiền bối, vãn bối trở về Thánh Địa cũng có thể cảm ơn ân điển của tiền bối."
Vân Yên nói.
"Tên? Không nói cũng được, tu tiên trăm vạn năm, muốn so với tiên, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một giấc mộng."
Bạch y nam tử lắc đầu, quay người hướng về phương xa mà đi.
"Công pháp này, trước khi hai ngươi tu luyện tới đệ ngũ tầng, không thể thuật lại cho người khác, sau đó thì không hạn chế."
Sau khi thân ảnh của hắn biến mất, giọng nói nhàn nhạt cũng tiêu thất.
Mắt thấy bạch y nam tử tiêu thất, Vân Yên nhìn về phía Lý Tô, nói: "Không nghĩ tới vị tiền bối này là một Tán Tiên, Lý Tô, lần này chúng ta kiếm bộn, công pháp này không đơn giản, sợ rằng là tiên pháp chân chính.”
Lý Tô trầm ngâm một chút, nói: "Vân Yên, tạm thời đừng tu luyện."
Vân Yên gật đầu: "Tốt."
Nàng không có hỏi vì sao.
Trực giác của Lý Tô lại nói cho hắn biết không có đơn giản như vậy.
Lần này tựa như một lần vô tình gặp được, một vị Tán Tiên cảm thấy đại nạn của mình buông xuống, vừa khéo gặp hai người hữu duyên, truyền xuống công pháp.
Chuyện tương tự cũng chưa chắc chưa từng có ở tu tiên giới.
Nhưng mà Lý Tô cẩn thận từ nhỏ, thân là kí chủ của hệ thống, nhu cầu đối với loại công pháp này không gấp như người khác. Dưới tình huống như vậy, đương nhiên Lý Tô không gấp, chuẩn bị nghiệm chứng một chút lại nói.
Hắn tiếp tục sưu tầm bảo vật. Thời gian mấy tháng trôi qua rất nhanh.
Cái bụng Vân Yên cũng trở nên rõ ràng.
Nhìn bụng của nàng một ngày lại một ngày lớn lên, Lý Tô cũng không khỏi có chút chờ mong, muốn biết Vân Yên sẽ sinh ra đứa bé như thế nào.
Còn lại mấy ngày cuối cùng.
Cái tiểu linh giới này, không nói tất cả nhưng đại đa số tài nguyên đều bị Lý Tô và Vân Yên dời trống.
Số lượng tiểu linh giới như vậy không phải chỉ một cái ở linh giới, nhưng muốn tìm được giới lệnh cũng không dễ dàng, hơn nữa thời gian tiến vào cũng có hạn chế.