Đông Phương lão tổ có thể cũng là nhất phẩm linh căn thiên tài, lúc còn trẻ đã từng danh dương thiên hạ, đã từng khiến cho rất nhiều tu sĩ thời điểm đó đều nghe thấy tên của họ mà không khỏi kính trọng.
Bây giờ hắn chính là vượt qua Nhị Suy. Lá bài tẩy cùng thủ đoạn của hắn lại nhiều.
Cho dù Lý Tô chiến lực đồng cấp hơn xa hắn nhưng mà trước khi tiêu hao sạch sẽ toàn bộ con bài chưa lật của Đông Phương lão tổ, giống như bây giờ, một kích phá rất nhiều thủ đoạn của Đông Phương lão tổ, còn đánh Đông Phương lão tổ thổ huyết. . . cũng rất khó.
"Phu quân thật là lợi hại!"
Lục Thu lẩm bẩm nói.
Cách đó không xa, trong mắt đẹp của Tô Tiểu Tiểu nổi lên kinh ngạc.
Nàng đột nhiên phát hiện, thực lực Lý Tô. . . trong mấy trăm năm này sợ là trưởng thành còn kinh khủng hơn cả nàng tưởng tượng, điều này làm cho Tô Tiểu Tiểu càng hiểu rõ hơn Lý Tô kinh tài tuyệt diễm như thế nào.
"Phu quân, như vậy còn chưa đủ đâu!"
Tô Tiểu Tiểu nói nhỏ đến mức chỉ có mình có thể nghe được. Ở bên cạnh nàng, Chân Võ Thánh Nữ hung hăng trợn mắt nhìn nàng.
Mấy năm nay, Chân Võ Thánh Nữ cũng tác động Tô Tiểu Tiểu, muốn cho Tô Tiểu Tiểu giao ra nội tình của Ma Thánh Cung. Nhưng Chân Võ Thánh Nữ cũng biết Tô Tiểu Tiểu trúng chiêu. Nàng cũng trúng chiêu.
Cho dù Tô Tiểu Tiểu đã là Thiên Nhân Tam Suy, nhưng khi đó vì nhanh chóng trưởng thành, thần hồn của Tô Tiểu Tiểu cũng bị gieo ấn ký.
Còn như Chân Võ Thánh Nữ, thần hồn của nàng không có vấn đề, nếu không thì không dễ dàng trà trộn vào Chân Võ Thánh Địa như vậy. Còn Đào Thiên, trên mặt của nàng thì lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Hiện nay, cũng chỉ có Đào Thiên biết cảnh giới của Lý Tô, chưởng môn cũng không biết, bởi vì nàng vừa mới xuất quan, Lý Tô cũng không có nói.
Trước đây Lý Tô yếu hơn nàng, thanh tú chưởng môn rất nhiều lần.
Nhưng bây giờ, chưởng môn đã trở thành thê tử hắn, Lý Tô đương nhiên không cần thiết tới thanh tú một lần. Sự mạnh mẽ của hắn dùng để bảo vệ mình và người mình yêu là đủ rồi.
Không chỉ có các nàng, Thần Nữ Thiên Thần Điện đôi mắt đẹp cũng sáng lên.
"Như Nhi, thấy được chưa, với sự mạnh mẽ của Lý Tô, làm phu quân của ngươi, dư dả."
Trong một cái gia tộc có thể sánh ngang với Đông Phương gia tộc khác, Độ Kiếp Kỳ gia chủ đó lại tiến hành làm công tác tư tưởng với nữ nhi của mình.
"Phụ thân, không cần phải nói, ta gả!"
Mắt thấy phụ thân của mình cứ lải nhải mãi cuối cùng nữ tử cũng mở miệng đồng ý.
"Ha ha, tốt, Như Nhi, sau này ngươi sẽ cảm ơn phụ thân."
Phụ thân của nàng vui vẻ ra mặt.
"Phu quân ~ "
Phù Đảo, nữ nhân bị Đông Phương lão tổ xưng là Tuyết Nương chứng kiến Đông Phương lão tổ thổ huyết, biến sắc. Hiển nhiên, nàng cũng hoàn toàn không ngờ được là Lý Tô lại mạnh như vậy.
Vốn dĩ dưới cái nhìn của nàng thì Lý Tô tối đa cũng Thiên Nhân Nhị Suy, cho dù đang độ Thiên Nhân Tam Suy thì cũng không thể vượt qua. Thiên Nhân Ngũ Suy là một suy sau kinh khủng hơn một suy trước.
Nhưng bây giờ, Lý Tô vô cùng có khả năng đã vượt qua Thiên Nhân Tam Suy, Đông Phương lão tổ thụ thương không nhẹ. Thực lực như vậy đã làm cho Tuyết Nương trong lòng trầm xuống.
Đông Phương lão tổ còn đang không ngừng thi pháp, mạnh mẽ đè khí huyết trong cơ thể xuống.
Lúc này hắn không muốn nói chuyện, bởi vì nếu như lên tiếng nói chuyện thì sẽ ảnh hưởng khí tức trong người.
Lý Tô cũng từng bước đi tới chỗ Phù Đảo này.
Hắn từng bước một đi tới, mang tới cho Đông Phương lão tổ cùng Tuyết Nương áp lực tâm lý lớn không phải bình thường, sau lưng bọn họ, Đông Phương Việt đã luống cuống.
Mới nãy một đòn đó của Lý Tô quá đáng sợ, nếu như lúc đó Đông Phương lão tổ chọn né tránh mà không phải ngăn cản, hắn cùng với mẹ của hắn sẽ trực tiếp hóa thành bột mịn.
"Đông Phương Phục, oan có đầu nợ có chủ, lần này ta chỉ nhằm vào nàng mà đến, niệm tình ngươi đã từng là trưởng bối, bây giờ nếu như ngươi lui lại thì còn kịp, còn như Đông Phương Việt, nếu như ngươi muốn cút cũng có thể lập tức cút."
"Cơ hội, ta chỉ cho một lần."
Lý Tô cũng không có xuất thủ, giọng nói nhàn nhạt vang vọng toàn trường lần thứ hai.
"Lý tiền bối đúng là hết tình hết nghĩa."
"Đúng vậy a, cho dù thê tử hắn đã từng là người của Đông Phương gia tộc, với sự mạnh mẽ của Lý tiền bối, có thể làm đến bước này, đúng là đã không lời có thể nói."
"Đông Phương lão tổ này cũng ngoan cố, chỉ là một nữ nhân, tại sao che chở nàng như vậy, chẳng lẽ so với danh tiếng cùng mệnh của mình còn quan trọng hơn sao.”
"Đúng vậy a, tâm tính như vậy, không biết tại sao có thể tu luyện đến lợi hại như vậy."
". ."
Không ngoài dự liệu, Lý Tô nói làm cho không ít tu sĩ dồn dập tán thưởng không thôi.
Cũng có một chút tu sĩ cảm thấy Đông Phương lão tổ làm như vậy chẳng đáng, cũng không hiểu, tại sao Đông Phương lão tổ che chở nữ nhân kia như thế.
Mắt thấy Lý Tô càng ngày càng gần, tuy là không có xuất thủ, khí cơ chung quanh Phù Đảo này lại bị Lý Tô tập trung. Ánh mắt Đông Phương Phục cũng trở nên vô cùng ủ dột.
Hắn ý thức được hắn đánh không lại Lý Tô.
Coi như thủ đoạn ra hết, kết cục tốt nhất của hắn cũng là chạy trối chết.