Còn như không thể ra tay trong tổng bộ tiên minh, dường như cũng không có ước thúc gì với đối với Lý Tô. Không thấy được Lý Tô đều xuất thủ nhưng mà đến bây giờ tiên minh đều không có ai đi ra sao?
Bản thân tiên minh là từ rất nhiều tiên môn tạo thành, trưởng lão cùng tầng lớp cấp cao tiên minh trên cơ bản đều đến từ mỗi cái đại Thánh Địa. Những Thánh Địa này đều tranh nhau kết giao Lý Tô.
Chuyện này, Lý Tô lại là phe chiếm lý.
Mấu chốt là hiện tại Lý Tô lại biểu hiện ra thực lực đáng sợ như vậy, còn là phe chiếm ưu. Cho dù tiên minh muốn ra mặt cũng phải kéo dài một hồi, sau đó đi ra ngoài tượng trưng một chút. Quy tắc vốn là để ước thúc người yếu.
Khi ngươi đủ mạnh, toàn bộ quy tắc trên cái thế giới này đều là ngươi định đoạt. Một câu nói của ngươi chính là quy tắc.
"Đông Phương Phục, nếu như ngươi bỏ ta, ngươi đừng hòng qua Tam Suy."
Mắt thấy Đông Phương lão tổ ánh mắt ủ dột, biểu cảm cực kỳ tối tăm, Tuyết Nương dường như đoán được một ít tâm tư của Đông Phương lão tổ, nhanh chóng lên tiếng.
Sau lưng nàng, trong con mắt Đông Phương Việt cũng có quấn quýt cùng giãy dụa. Bởi vì Lý Tô cũng cho hắn cơ hội.
Bây giờ sợ rằng gia hỏa này đang xoắn xuýt có nên đi hay không, không đi, nếu như đỡ không được thì có thể sẽ bỏ mạng lại ở đây. Nhưng nếu là đi, sau này hắn đừng hòng ngẩng đầu làm người.
Mặc dù bây giờ đầu của hắn cũng không ngẩng nổi.
Lý Tô một câu nói làm cho một nhà này tâm hoài quỷ thai. Từ biểu cảm của bọn họ, Lý Tô cũng có một ít suy đoán.
Đông Phương lão tổ cũng có chút phiền chán nữ nhân đó, nhưng dù cho đối phương không nể mặt hắn trước mặt rất nhiều người thì Đông Phương lão tổ cũng không có trở mặt.
Như vậy đủ để chứng minh tầm quan trọng của nữ nhân đó với hắn. Vô cùng có khả năng là không có nữ nhân đó, Đông Phương lão tổ độ suy kiếp không thể dễ dàng như thế.
Từ tình huống Lý Tô hiểu được đến xem, Đông Phương lão tổ dùng ba ngàn năm vượt qua Nhất Suy, Nhị Suy chỉ dùng hơn một nghìn năm.
Thời gian này đã chứng minh tất cả vấn đề.
"Nói như vậy, ngươi còn không chịu buông tha nàng sao? Vậy đừng trách ta vô tình."
Mắt thấy Đông Phương lão tổ còn không có làm quyết định, Lý Tô không nhịn được.
Lục Hợp Kính bỗng nhiên sáng lên.
Một giây kế tiếp, công kích đáng sợ mang theo một trăm linh tám thanh Lục Hợp Kiếm đồng thời kích ra. Công kích lần này càng sắc bén đồng thời cũng càng khổng lồ hơn.
Ngay cả mặt trời ở trên cao cũng trong lúc nhất thời mất đi màu sắc, giữa thiên địa chỉ còn lại có một đòn này của Lý Tô. Một đòn này là Lý Tô lợi dụng Thái Dương Ly Hỏa chứa đựng ở bên trong Lục Hợp Kính phát ra một đòn đáng sợ.
Đông Phương lão tổ biến sắc. Một đòn này hắn tuyệt đối đỡ không được.
"Đi!"
Đông Phương lão tổ không do dự nữa, nhưng suy cho cùng hắn cũng không có từ bỏ Tuyết Nương và Đông Phương Việt, bắt hai người, trong nháy mắt thân ảnh đã biến mất khỏi Phù Đảo.
"Không tốt!"
Tuyết Nương cũng đã nhận ra không đúng, biến sắc.
Bởi vì sau khi bọn họ rời khỏi đây thì một đòn đó của Lý Tô bỗng nhiên đánh thẳng về phía phi chu của bọn họ. Dường như muốn cho hả giận.
Đông Phương lão tổ đến, phi chu vẫn còn ở Phù Đảo, chiếc phi chu đó cực kỳ to lớn, cũng cực kỳ tinh mỹ, bên trong hiện đầy cấm chế, cho dù là tu sĩ Đại Thừa cũng không thể nhìn trộm được tình huống bên trong khi không phá hư phi chu.
Một đòn này của Lý Tô, phi chu đó tuyệt đối đỡ không được.
Cho dù trên Phù Đảo có cấm chế bảo hộ, nhưng cấm chế này cũng có giới hạn, đối với cường giả Độ Kiếp mà nói, cấm chế này có cũng như không. Dù sao, những Phù Đảo này chỉ được sử dụng lúc diễn ra đại hội chứ không phải là trọng địa gì.
Công kích của Lý Tô tới quá nhanh.
Mắt thấy công kích của Lý Tô sắp đánh thẳng vào phi chu, bên trong phi chu đó, một cái khiên màu đen nhanh chóng vọt ra. Nhưng ngay lúc đó, cái khiên màu đen này bị đánh bay.
Vừa bị đánh bay, từng đạo màn sáng nhanh chóng xuất hiện.
Nhưng mà công kích của Lý Tô quá mạnh, những màn sáng phòng ngự này nhanh chóng bị nghiền nát.
"Ghê tởm, Xích Diễm Ma Thủ, ngăn cản cho ta!"
Bên trong, một bàn tay khổng lồ màu đen trên đó có hỏa diễm bỗng nhiên lao ra đón đỡ lấy công kích của Lý Tô. Cùng lúc đó, bên trong phi chu đó, mấy đạo thần niệm nhanh chóng nhằm phía phương xa mà chạy.
Một đòn này của Lý Tô tới quá đột nhiên, người ẩn giấu bên trong vì tránh cho bị phát hiện mà hoàn toàn không có thi triển thần niệm. Dù sao, nơi này có rất nhiều cường giả, rất có thể có cường giả dùng thần niệm trải rộng bốn phía nhưng bọn họ không phát hiện được. Dưới tình huống như vậy, bọn họ muốn lợi dụng thủ đoạn niệm đến người đến thuấn di rời khỏi đây cũng không thể làm được.
"Ma tu!"
"Tà tu!"
Khi mấy đạo thần niệm này vọt tới phương xa thì trên Phù Đảo của Thánh Địa, không ít tôn chủ dồn dập biến sắc.
Sau khi Lý Tô động thủ, bọn họ có thể dùng thần niệm dò xét, khi mấy đạo thần niệm này toàn lực đột phá vòng vây thì cũng bị bọn họ phát hiện ra.
Đồng thời, bàn tay khổng lồ có ngọn lửa màu đen đó cũng nói rõ vấn đề.