"Ta và Tử Vân cũng đi, ta giao thủ quá nhiều lần với phân thân của nàng, có chút quen thuộc với thủ đoạn của các nàng, hai người chúng ta liên thủ cũng có thể ngăn cản Nhị Chuyển Tán Tiên."
Thải Điệp Tiên Tử nói.
Lý Tô trầm ngâm một chút, đồng ý.
Vì vậy, chuyến này chỉ có Lý Tô, tu sĩ họ Hà với Thải Điệp Tiên Tử và Tử Vân Tiên Tử. Tử Vân Tiên Tử chính là Tán Tiên sau lưng Thiên Thần Điện.
Lý Tô cho ba người bọn họ tiến vào Sơn Hà Đồ, sau đó thân ảnh biến mất tại chỗ. Hắn bắt đầu dọc theo linh giới thâm nhập vào.
Đây cũng là lần đầu tiên Lý Tô thâm nhập linh giới.
Linh giới quá lớn, có thể nói chân chính vô biên vô hạn.
Lòng hiếu kỳ của Lý Tô đối với linh giới cũng không lớn, chủ yếu đối với tiên giới thì linh giới chỉ là một cái bán thành phẩm mà thôi. Yêu thú nơi này nhiều đến không hợp thói thường.
Lấy sự mạnh mẽ của Lý Tô, rất nhiều yêu thú ở đây còn không có cảm nhận được thì hắn đã lặng yên không tiếng động đi qua. Vài ngày sau, Lý Tô xuất hiện ở một ngọn núi lớn.
Hắn đứng ở đỉnh núi đá lớn, nhìn bốn phía.
"Nếu đến rồi, vì sao không đi ra gặp?"
Lý Tô nói.
Một bóng người hiện thân.
Lý Tô nhìn một cái, chính là phân thân của Phụng Tiên được hắn đặt tên là Ngưng Tuyết.
"Nguyệt Dung, chớ núp."
Lý Tô vừa nhìn về phía một phương hướng. Lại một ma nữ phân thân hiện thân.
Ma nữ phân thân này tự nàng lấy tên cho mình.
"Ngươi không sợ chúng ta lừa ngươi?"
Nguyệt Dung lên tiếng.
Lý Tô thản nhiên nói: "Nàng ở đâu?"
Nguyệt Dung nhìn về phía đông: "Ở hướng đó, nơi đó là hiểm địa nổi tiếng linh giới, Trụy Tiên Lĩnh, hoàn cảnh bên trong cực kỳ phức tạp, cũng có lực tràng hỗn loạn, những lực tràng này xé rách không gian, tạo thành không ít không gian liệt phùng, còn nàng ở đâu trong chỗ đó thì chúng ta cũng không biết rõ."
Trụy Tiên Lĩnh!
Lý Tô nghe rất nhiều Tán Tiên nói về nó, nơi đó cực kỳ đáng sợ, bên trong có một ít sinh vật linh giới cường đại. Nhưng mà nơi đây, thứ nguy hiểm nhất vẫn là bản thân hiểm địa này.
Những không gian liệt phùng đó ai cũng không biết đi thông tới nơi nào, lỡ như thông vào hư không vô tận thì xong đời. Hư không này chính là hư không giữa linh vực và linh vực, bên trong không có chút linh khí nào.
Nếu như so sánh những linh vực này với từng tinh hệ trong kiếp trước trước khi Lý Tô xuyên việt thì hư không vô tận tương đương với khe hở giữa tinh hệ với tinh hệ.
Cái khe hở này quá đáng sợ.
Đặt ở vũ trụ trước khi Lý Tô xuyên việt thì Lý Tô xuyên việt đến linh vực này, tất cả biên giới kết nối với nhau, diện tích chung cộng lại, đặt ở Thái Dương Hệ còn không thể phủ kính Thái Dương Hệ đường kính ba trăm tỷ kilomet.
Suy nghĩ một chút về khoảng cách giữa mỗi cái tinh hệ trước khi xuyên việt, ngay cả ánh sáng cũng phải bắn thật nhiều năm mới đến. Một năm ánh sáng là hơn chín vạn tỷ kilomet.
Mà khoảng cách giữa linh vực và linh vực, nếu như dùng khoảng cách năm ánh sáng trước xuyên việt để tính thì là mười năm ánh sáng, ngàn năm ánh sáng, nghìn vạn năm ánh sáng.
Cho dù là một Tán Tiên, đối mặt khoảng cách như vậy cũng không biết phải bay bao lâu mới có thể tìm được một cái linh vực. Mấu chốt là trong hư vô không có chút linh khí, còn có rất nhiều nguy hiểm không biết. Không có ai muốn mình bị rơi vào trong đó.
"Nhưng mà sau khi tiến vào, ta có thể mạnh mẽ cảm giác một lần, nhưng nếu như cảm giác được bản tôn, bản tôn cũng sẽ cảm nhận được dị thường của ta.”
Nguyệt Dung lại nói.
"Ngươi sợ sao?"
Lý Tô nhìn về phía nàng.
"Sợ cái gì, nếu như bản tôn hoàn thành Ngũ Chuyển thì cũng có thể lập tức phát hiện ra sự khác thường của chúng ta, kết cục đều giống nhau, ngược lại là ngươi, ngươi sợ sao? Ta biết ngươi có giúp đỡ, nhưng nếu như ta lừa ngươi thì trước mặt ngươi chính là thiên la địa võng."
Nàng nhìn về phía Lý Tô, lên tiếng nói ra.
Lý Tô không trả lời mà bước ra một bước, đi thẳng vào trong Trụy Tiên Lĩnh.
Mắt thấy Lý Tô biến mất, trong mắt Nguyệt Dung toát ra một tia hứng thú.
"Đi thôi, Ngưng Tuyết."
Nàng quay qua nhìn một một cái phân thân khác của Phụng Tiên nói một câu, sau đó cả người biến mất tại chỗ.
Các nàng tuy đều là phân thân của Phụng Tiên nhưng khi thức tỉnh ý thức của mình thì đã tương đương với hai người khác nhau. Tốc độ của hai người rất nhanh, các nàng cũng có thực lực Nhị Chuyển Tán Tiên, tốc độ nhanh hơn so với Đại Thừa nhiều.
Tựa hồ là có ý định áp Lý Tô một đầu, hai người đều không hẹn mà cùng nhanh hơn. Nhưng mà rất nhanh, các nàng phát hiện cho dù như vậy thì Lý Tô vẫn nhanh hơn các nàng.
Cứ như vậy, ba người gần như là ngươi truy ta đuổi, chỉ dùng hơn một ngày đã đến ngoài Trụy Tiên Lĩnh.
Lý Tô phát hiện khi tới gần nơi này, hai phân thân Phụng Tiên đều không hẹn mà cùng đánh phong ấn lên trên người các nàng. Làm như vậy miễn cho bị Phụng Tiên cảm nhận được.
"Trụy Tiên Lĩnh."
Lý Tô lại quyết định nơi nguy hiểm này.
Nơi đây nhìn qua là một mảnh đại sơn miên man, chỉ là mảnh đại sơn này có chút loạn. Có một ít núi thậm chí chạy tới trên trời, còn có một ít đứng chổng ngược.
Nói chung, không gian nơi này có chút mất trật tự.