Nguyệt Dung và Ngưng Tuyết đều không nói gì, cũng không có ai mở miệng.
Lý Tô quan sát một thời gian, sau đó bước ra, tiến vào Trụy Tiên Lĩnh. Hai nàng liếc nhau một cái, hiển nhiên Lý Tô đi đúng rồi.
Trụy Tiên Lĩnh, không thể loạn vào.
Người không quen, vừa tiến vào thì có thể sẽ bước vào hiểm cảnh. Hai nàng đi theo phía sau Lý Tô.
Tiến vào bên trong này, sau đó phạm vi thần niệm cảm giác bị giới hạn cực lớn.
Bên trong quả thật có lực tràng đáng sợ, lực tràng này làm nứt và vặn vẹo không gian, chia bên trong này thành từng khu vực nhỏ, tốc độ của ba người chậm lại.
Hơn nữa, bên trong này cũng có một ít sinh vật linh giới cường đại. So với ba người thì cũng không tính là uy hiếp quá lớn.
"Nàng hẳn là ở chỗ sâu trong đó, vì không bị nàng cảm nhận được, chúng ta không thể xuất thủ quá nhiều."
Nguyệt Dung nói.
"Giao cho ta là được."
Gặp phải một ít sinh vật linh giới cản đường, Lý Tô xuất thủ giải quyết uy hiếp.
"Không gian liệt phùng."
Không bao lâu, Lý Tô lại phát hiện một chỗ không gian liệt phùng.
Hắn cũng không có tùy tiện bước vào trong đó mà đánh ra một ít phù triện.
Đây là Lý Tô chuyên môn luyện chế phù triện dùng để dò xét, loại phù triện này công năng tuy đơn giản nhưng người bình thường muốn luyện chế cũng khó.
Đặc biệt là dùng để dò xét hiểm cảnh như thế này.
"Đi!"
Bên trong cũng không có thứ gì. Lý Tô rời khỏi nơi này.
Cứ như vậy, dẫn theo hai nàng một đường thâm nhập, có một lần gặp nguy hiểm Lý Tô đều kém chút ứng phó không được. Đó là một chỗ không gian liệt phùng đặc thù, Lý Tô đánh ra phù triện dò xét kinh động nhân vật đáng sợ bên trong.
Lý Tô lập tức rời đi, sau khi hắn rời đi, thứ ở trong đó lao ra đốt phạm vi vạn dặm xung quanh thành một mảnh tro tàn.
Trách không được xung quanh khu vực đó không có thực vật gì.
"Tam Túc Kim Ô, thực lực chí ít tương đương với Tam Chuyển Tán Tiên, đây cũng là hung thú lợi hại nhất Trụy Tiên Lĩnh, đáng tiếc huyết mạch nó không tinh khiết, độ khó vào tiên giới rất lớn, bản tôn vẫn muốn thu phục nó nhưng nó quá giảo hoạt, rất khó bắt được."
Nguyệt Dung nói.
Lý Tô nhớ kỹ vị trí này.
Về sau thực lực mạnh là có thể thu phục một ít hung thú như thế này dùng để trông nhà hộ viện. Cứ như vậy, mấy người không ngừng thâm nhập.
Lý Tô cũng không có thả ba người bên trong Sơn Hà Đồ ra, bây giờ còn phải giấu nghề.
Trụy Tiên Lĩnh cũng dị thường to lớn, ba người dò xét hơn nửa tháng mới tới chỗ sâu trong Trụy Tiên Lĩnh.
Khu vực này không gian liệt phùng nhiều hơn, thậm chí còn có một ít ẩn núp, không nổi bật, nếu như không cẩn thận bước vào thì phiền toái.
Nguy hiểm hơn là một ít không gian liệt phùng bị lực tràng lôi kéo, lâm thời xuất hiện. Thực lực yếu tiến vào thì rất dễ bị cuốn vào.
Lý Tô trận pháp tạo nghệ đưa đến tác dụng rất lớn ở chỗ này, một đường không có xuất thủ quá nhiều, hữu kinh vô hiểm đi tới nơi đây.
"Được rồi, cảm nhận được đi."
Lý Tô nói.
Đoạn đường này tìm đến đây cũng không có tìm được chỗ của Phụng Tiên, nơi đây quá lớn, tìm tiếp như vậy không biết phải tìm bao lâu. Càng đi vào khu vực hạch tâm thì càng nguy hiểm.
"Ta tới trước."
Nguyệt Dung nói xong, mạnh mẽ cảm giác.
Cho dù nàng thức tỉnh ý thức tự chủ, suy cho cùng bây giờ nàng vẫn là phân thân của Phụng Tiên, dưới tình huống Phụng Tiên cũng không biết chuyện, nàng có thể mạnh mẽ cảm giác.
Như vậy tương đương với có tình huống khẩn cấp gì thì phân thân có thể thông báo bản tôn.
Nhưng nếu như cảm giác, Phụng Tiên cũng có thể nhận thấy được sự khác lạ của nàng. Vẻn vẹn mấy giây sau, sắc mặt Nguyệt Dung trắng nhợt.
Bên cạnh, Ngưng Tuyết nhanh chóng xuất thủ. Lý Tô thần niệm cũng động.
Hai người liên thủ, tiến vào trong đầu Nguyệt Dung, hung hăng liều với một cái ý chí đáng sợ.
Lý Tô thần niệm cực kỳ đáng sợ, tuy là hắn đến Đại Thừa viên mãn, tu vi đã đề thăng đến hạn mức tối đa nhưng hắn vẫn đang không ngừng cường hóa thần niệm.
Thông qua Đào Thiên nhớ tới một môn tiên pháp có thể tăng cường tiên hồn, Lý Tô không ngừng tăng thêm kinh nghiệm. Có thể nói, ở thần niệm, hắn đã không thua Tam, Tứ Chuyển Tán Tiên.
Hắn xuất thủ đưa đến tác dụng, đánh ý chí của Phụng Tiên trong đầu Nguyệt Dung ra. Tuy là như vậy nhưng khóe miệng Nguyệt Dung cũng tràn ra huyết.
Đây chỉ là mặt ngoài, thần hồn của nàng bị thương không nhẹ.
Phụng Tiên quả nhiên đã nhận ra sự khác lạ của nàng, còn dị thường quả quyết xuất thủ, muốn xóa bỏ nàng.
"Nàng ở bên kia!"
Nguyệt Dung tuy suy yếu nhưng vẫn vươn tay, chỉ một cái phương hướng.
"Đi!"
Lý Tô không nói hai lời, kéo tay Nguyệt Dung nhào qua.
Hắn cũng không sợ Nguyệt Dung lừa gạt mình, mới nãy Phụng Tiên xuất thủ vô cùng sắc bén, đó là đang muốn mạng của nàng. Nếu như Lý Tô không ra tay, Nguyệt Dung xong rồi.
Khổ nhục kế cũng không phải diễn như vậy.
Cho dù là khổ nhục kế thực thì Lý Tô cũng có thể thoát thân, hắn có Súc Địa Thành Thốn, không ai ở linh giới có thể có thể ngăn cản được. Rất nhanh, Lý Tô nhào tới một cái khe không gian.
"Chính là chỗ này!"
Nguyệt Dung nói.
Lý Tô đánh ra một tấm phù triện, sau đó xông vào.
Trong cái khe không gian là một chỗ không gian tương tự với tiểu linh giới, chỉ là không có lớn như tiểu linh giới. Lý Tô nhanh chóng dùng thần niệm bao trùm nhưng cũng không có cảm giác được thân ảnh của Phụng Tiên.