Trời Ạ, Lão Tổ Lại Cưới Thêm Vợ Bé Nữa Rồi ! (Dịch Full)

Chương 795 - Chương 795. Đạp Thiên Chi Đạo, Luận Đạo Với Tiên Vương (2)

Chương 795. Đạp thiên chi đạo, luận đạo với Tiên Vương (2)
Chương 795. Đạp thiên chi đạo, luận đạo với Tiên Vương (2)

Không hổ là Tiên Vương, xuất thủ rộng rãi.

Đây cũng làm cho Lý Tô phát hiện ra được một phương pháp kiếm tiên thạch, vì vậy, mộng thức của hắn tiếp tục du lịch trong Tinh Hải. Dù sao luận đạo cũng có lợi cho hắn.

Thế lực lớn trong Tinh Hải đều là thế lực cấp Tiên Vương. Một ít Thái Ất Tiên Vương không muốn bị ước thúc cho nên mới ở lại Tinh Hải.

Sau khi chứng đạo Thái Ất cũng chân chính thiên địa đồng thọ, trừ phi là thiên địa tao ngộ đại kiếp, nếu không thì có thể bất tử bất diệt. Cho nên trong Tinh Hải có không ít Thái Ất Tiên Vương.

Cứ như vậy, mộng thức của Lý Tô nhanh chóng tìm được một tiên tinh phồn vinh. Ngay cả Kim Tiên cũng không thể phát hiện hắn.

"Tại sao đạo hữu lại do dự ở trước cửa? Nếu như đã đến thăm thì không bằng đi vào.”‌

Tiên Vương trên tiên tinh này cảm nhận được mộng thức của Lý Tô, mời.

Trên tiên tinh, mặt trời vừa xuất hiện ở đường chân trời, khi tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu xuống mặt đất, một tiếng đạo âm tuyệt vời bị kích thích vang vọng tiên tinh.

Đào âm này cũng không phải là liên miên không dứt, sau khi bị kích thích thì có thể duy trì mấy tháng. Nó chỉ tương đương với một âm tiết mà thôi.

Mặc dù chỉ có một âm tiết nhân đạo âm này vang lên cũng làm cho bầu trời trở nên càng bao la hùng vĩ, giống như thiên địa trở nên có sức sống.

"Đạo hữu, Thái Sơ Chi Âm này của ta như thế nào?"

Một lão giả râu trắng người mặc trường bào màu trắng chắp hai tay sau lưng, đứng ở đỉnh núi, có chút đắc ý nói.

Ở giữa bầu trời hiện lên một chữ: Thiện!

Chữ này làm cho lão giả râu trắng không khỏi cười, có chút vui sướng. Lão giả râu trắng này đương nhiên chính là một Thái Ất Tiên Vương.

Mới nãy hắn kích thích Thái Sơ Chi Âm hắn tự nghĩ ra. Nhưng chỉ là một âm tiết.

Cho dù là Phong Tiên Bát Âm cũng được, Nguyệt Thần Bát Âm cũng được, mỗi một đạo âm đều có thể chia làm rất nhiều âm tiết, do nhiều đoạn kết hợp mà thành.

Tương đương với một bản nhạc hoàn chỉnh.

Sáng tạo ra một bản nhạc hoàn chỉnh so với sáng tạo ra mấy âm tiết thì độ khó đương nhiên là hoàn toàn khác nhau.

Giống như Bách Hoa Thiên, tuy rằng trong đó cũng có đại năng Tiên Tôn trở lên, nhưng tại sao những đại năng này lại không có sáng tạo ra đạo âm tương tự với Nguyệt Thần Bát Âm?

Các nàng đã chứng đạo, nhưng nếu như muốn sáng tạo ra đạo âm hoàn chỉnh, còn là một đạo âm hoàn thiện thì vẫn là một chuyện rất là rườm rà. Yêu Tiên là thực vật thành tiên vốn không giỏi về sáng tạo đạo âm.

Có người hát diễn tấu có thể đạt tới tiêu chuẩn đỉnh cấp nhưng nếu như để cho hắn đi soạn nhạc thì chính là đang làm khó hắn.

Nhưng nếu như dùng một đạo âm để biểu hiện ra sự lĩnh ngộ của mình về đạo thì cũng không phải là chuyện khó gì đối với Tiên Vương, Tiên Tôn. Chỉ là muốn nói liền những đạo âm này thì độ khó sẽ lớn.

Quá trình ngộ đạo vốn là như vậy, lần lượt đắc đạo, lại tập hợp, hình thành đạo của mình. Cuối cùng một lần hành động hái được đạo quả.

Như vậy có thể chứng đạo Thái Ất, hoặc Đại La.

"Mặt trời mới mọc ánh sáng hiển hách, thiên sơn vạn sơn như lửa."

Lão giả râu trắng đón gió mà ngâm.

"Đạo hữu, xem thái dương này có thanh âm không?"

Sau đó hắn nhìn mộng thức của Lý Tô.

Mộng thức của Lý Tô nhìn về phía thái dương lớn như bánh xe.

Ở trên Triều Mộ Tinh này, thái dương cực kỳ to lớn.

Từ bên ngoài dâng lên, giống như là một cái hỏa cầu cự đại, ánh nắng rớt đầy đại địa. Ánh nắng chiếu xuống, nhuộm bầu trời và hải dương thành hồng sắc.

Lý Tô như có cảm giác, mộng thức phóng lên cao, nghênh đón mặt trời mới mọc vĩ đại đó. Một giây kế tiếp.

Đạo âm vang vọng trên Triều Mộ Tinh.

Bên cạnh, lão giả râu trắng đứng im. Như đang lắng nghe.

Nửa ngày, ánh mắt hắn sáng lên, mắt lộ ra tinh quang.

Đạo âm của Lý Tô cao minh hơn hắn không chỉ một bậc! ‌

"Diệu!"

"Đại diệu!"

Lão giả râu trắng cảm thán.

"Thiên biên chi quang nhập thủy hạ, khán thượng thự quang nhất sắc hồng."

"Nhất mạch tu quan khán tam canh, thủ tiễn Kim Ô thượng thiên thanh."

Ở giữa bầu trời xuất hiện một bài thơ.

"Tốt!"

Lão giả râu trắng vỗ tay tán thưởng.

Mộng thức của Lý Tô từ phía chân trời rơi xuống.

"Hữu duyên gặp lại."

Sau đó, bốn chữ hiện lên.

Thấy thế, lão giả râu trắng biết rõ buổi luận đạo giằng co mười mấy năm này sắp kết thúc.

"Luận đạo với đạo hữu thu hoạch tương đối khá, đạo hữu là khách, Lục mỗ làm chủ, món quà nho nhỏ, xin đạo hữu nhận lấy."

Lão giả râu trắng đưa ra một phần lễ vật.

Mộng thức của Lý Tô nhận phần lễ vật này.

"Từ giờ về sau đạo hữu chính là quý khách của Triều Mộ Tinh, đạo âm này đạo hữu giữ lấy, nếu có cần, kích phát âm này thì Lục mỗ tới trợ đạo hữu."

Lão giả râu trắng chân thành nói.

Mộng thức phiêu nhiên mà đi.

Lão giả râu trắng đưa mắt nhìn mộng thức của Lý Tô rời đi, lúc này mới đứng chắp tay trên đỉnh núi, nhìn mặt trời mới mọc. Mấy thập niên luận đạo quả thật làm cho hắn thu hoạch cực đại.

Hắn đã lâu không có gặp Tiên Nhân lĩnh ngộ đạo cực sâu nhưng lại có thể lấy phương thức phi thường cạn biểu hiện ra như giống như Lý Tô.

"Nếu như gặp sớm một chút thì tốt rồi."

Lão giả râu trắng không khỏi nghĩ.

"Dâu mộc du mộc tương kiến hận muộn."

Hết chương 795.
Bình Luận (0)
Comment