Trời Ạ, Lão Tổ Lại Cưới Thêm Vợ Bé Nữa Rồi ! (Dịch Full)

Chương 796 - Chương 796. Luận Đạo Hai Ngàn Năm, Tiên Vương Chi Hữu

Chương 796. Luận đạo hai ngàn năm, Tiên Vương chi hữu
Chương 796. Luận đạo hai ngàn năm, Tiên Vương chi hữu

Chợt, hắn ung dung cười.

Hắn muốn bế quan một thời gian.

Kết thúc lần mộng du này, Lý Tô tổng kết thu hoạch một phen, Mộng Du Chu Thiên lần nữa. Hắn đã mộng du hơn một nghìn năm.

Trước sau luận đạo với tám Tiên Vương.

Rất nhanh, hắn lại mộng du đến một tiên tinh. Trên tiên tinh này là một nữ tính Tiên Vương.

"Các hạ đêm khuya đến thăm, có gì muốn làm?"

Nữ tính Tiên Vương nói.

Mộng thức của Lý Tô vẫn chưa mang theo bao nhiêu lực lượng, hơn nữa hắn cũng không có lén lút mà là đường đường chính chính đến. Nữ tính và nam tính suy cho cùng vẫn có khác biệt.

Nữ tiên sẽ cảnh giác hơn.

Trên thực tế, cũng không phải mỗi một lần Lý Tô đến tiên tinh có Tiên Vương đều sẽ được mời vào. Cũng có một số Tiên Vương không có ở đó hoặc là đang bế quan hoặc là không thèm nhìn.

Lý Tô thấy nữ Tiên Vương này cảnh giác mạnh, chuẩn bị rời đi.

"Chờ đã."

Nhưng mà lúc này nữ Tiên Vương đó dường như nghĩ tới điều gì.

"Nếu đã tới, xin mời vào đi."

Nữ Tiên Vương nói.

Mộng thức của Lý Tô tiến vào bên trong.

Viên tiên tinh này có chút đặc thù, bên trong tràn đầy sinh cơ, ở trên tiên tinh còn có không ít phàm nhân.

"Đây cũng là đạo của ta, chúng sinh chi đạo, so với Tiên Nhân, cả đời của bọn họ chỉ trong chốc lát."

Một tòa phàm nhân thành trì có mấy ức người, nữ Tiên Vương lên tiếng nói ra.

"Nhưng chúng sinh chi sinh mệnh tràn ngập kỳ tích."

Nàng chỉ những thành thị phồn hoa đó.

"Trăm ngàn năm trước, trên viên tiên tinh này, những phàm nhân này chỉ có một vạn người, mười vạn năm sau, bọn họ tăng trưởng mấy triệu lần."

Ánh mắt của nàng nhìn về phía Lý Tô, hai mắt sáng sủa.

"Ngươi nói bọn họ có tính là sự kéo dài sinh mạng của một vạn người đó hay không?"

Trăm năm sau, mộng thức của Lý Tô rời khỏi viên tiên tinh này.

Trước khi rời đi, nữ Tiên Vương đó đưa cho Lý Tô một phần lễ vật với một tấm giấy trắng.

"Phu quân, tờ giấy này có tác dụng lớn."

Trong động phủ, giọng nói của Đào Thiên vang lên. Lý Tô nhìn về phía nàng.

"Đây là Vô Ảnh Chi Chỉ, cho dù viết cái gì lên trên này cũng sẽ không để lại vết tích."

Đào Thiên nói.

Sẽ không để lại vết tích?

Lý Tô hiểu ý của nàng.

Không phải nói sau khi viết xuống thì không có chữ hoặc là người khác không hiểu.

Mà là cho dù viết cái gì lên trên này thì sẽ không để lại bất kỳ dấu vết gì trong trời đất. Vạn sự vạn vật, chỉ cần sinh ra thì đã để lại vết tích ở trong thiên địa.

Một tấm giấy trắng thông thường, viết một bài thơ lên trên đó sau đó đốt nó thành tro, thậm chí phân giải nó thành phân tử nguyên tử cũng không thể nào xóa bỏ vết tích tồn tại của nó được.

Vết tích này thì người bình thường hoặc là Tiên Nhân bình thường cũng không thể nào cảm nhận được. Nhưng mà như vậy cũng không có nghĩa là vết tích này không tồn tại.

Nhưng tờ giấy này. . . có thể hoàn toàn không để lại vết tích! Công dụng của tờ giấy này nói lớn thì cũng không lớn mà nói nhỏ thì cũng không nhỏ. Hơn nữa, dưới tình huống bình thường thì không cần phải dùng tới, ít nhất bây giờ Lý Tô không cần dùng.

Với cấp bậc của Lý Tô bây giờ thì hoàn toàn không cần dùng đến nó, cũng không nghĩ ra trường hợp nào phải vận dụng tới nó.

Nhưng thứ này sau khi thực lực mạnh mẽ thì nói không chừng có thể dùng tới. Cho nên Lý Tô cất kỹ.

Bây giờ hắn luận đạo với Tiên Vương đã sấp sỉ hai ngàn năm. Hai ngàn năm luận đạo, Lý Tô thu hoạch cũng tương đối khá.

Làm cho Lý Tô kiến thức rất nhiều Tiên Vương chi đạo.

Những Thái Ất Tiên Vương đạo quả này tuy nói không bằng Đại La nhưng bản thân bọn họ cũng không có đi sai đường.

Cũng không phải là tàn thứ phẩm. Cũng không có không trọn vẹn.

Chỉ là thuần túy không bằng Đại La đạo quả. Một cao một thấp.

Đạo vốn không có sai, sai là bọn họ lĩnh ngộ về đạo không đủ sâu, cho nên khi chứng đạo chỉ chứng đạo Thái Ất Kim Tiên, mà một khi bắt đầu thì không còn đường để quay lại.

Chứng không được Đại La thì chỉ có thể lùi lại một bước, nếu không thì phải làm giống như Đào Thiên, chuyển thế. Trên thực tế nếu như có thể lùi lại một bước đã vô cùng tốt.

cho dù Thái Ất Tiên Vương không bằng Đại La nhưng không phải mỗi Kim Tiên chứng đạo đều thành công. ‌

Tỷ lệ thành công vẫn khá thấp.

Trên thực tế, một ít Kim Tiên tự mình biết mình sẽ không chứng Đại La mà chứng Thái Ất. Nhưng Kim Tiên này tỷ lệ chứng Thái Ất thành công cũng thấp.

Nếu như chỉ là chứng Thái Ất, tuy không thành công thì sẽ không chết nhưng ít nhất sẽ mất đi bảy phần nguyên khí, rất có thể cả đời bị vây chết ở Kim Tiên.

Cơ hội trở mình cũng có, nhưng rất xa vời.

Mặt khác, nếu như là chứng Đại La không thành công, sau đó lùi lại một bước mà không thành công thì chết chắc.

"Nhanh."

Đảo qua bảng hệ thống, Lý Tô khẽ nói.

Nhanh.

Hai ngàn năm luận đạo, tiết kiệm được rất nhiều năng lượng chứng đạo cho Lý Tô.

Đồng thời cũng đánh cơ sở cho sau này Lý Tô sáng tạo ra đạo âm thuộc về Lý gia. Lý Tô quyết định tiếp tục đi tìm Tiên Vương luận đạo.

Nếu như có thể tìm được Tiên Tôn là tốt nhất.

Nhưng mà Tiên Tôn gần như đều ở trong cửu trọng thiên, muốn tìm được cũng không phải là chuyện dễ.

Ở trong Tinh Hải thì dễ tìm hơn, một ít tiên tinh lớn, phồn vinh hầu như đều có Tiên Vương. Cửu trọng thiên cũng bao la nhưng không có quy luật như vậy, không dễ tìm.

Hết chương 796.
Bình Luận (0)
Comment