Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 1018 - Chương 1018.

Chương 1018. - Chương 1018. -

Năm đó, dưới sự nâng đỡ của Lâm Tiếu, cuối cùng cô giáo Văn cũng trở thành giáo viên dẫn dắt đội IMO.

Tình bạn của hai người cũng bắt đầu từ đó, cô giáo Văn cũng sẽ thảo luận một số câu hỏi về bài thi toán học với Lâm Tiếu. Hiện tại mặc dù Lâm Tiếu không có quá nhiều thời gian nghiên cứu những thứ này, nhưng cô vẫn duy trì sự hứng thú của mình, đối với cô, nhưng chủ đề tinh diệu này giống như những món ăn ngon sau khi ăn khai vị vậy.

Theo sự hiểu biết của Đinh Tư Di và Hứa Thư Tĩnh, năng lực của cô giáo Văn vô cùng ưu tú, năm nay đã trở thành Phó hiệu trưởng trường trung học, nhưng trước sau vẫn tỏ ra rất kính nể Lâm Tiếu.

Hai người cũng vô cùng hợp ý nhau, vừa ăn lẩu vừa tán gẫu, nói chuyện một lúc thì đề tài lại chuyển sang chủ đề toán học.

Lâm Tiếu cau mày suy nghĩ một lúc, lại nói với cô giáo Văn: "Cô chờ một lát, tôi đến thư phòng lấy quyển sách."

Ánh mắt Đinh Tư Di nhìn theo Lâm Tiếu đi, nhìn thấy Lâm Tiếu đẩy cửa thư phòng ra. Cô ấy cũng đột nhân nhận ra rằng, đến nhà cô giáo Lâm nhiều lần như vậy rồi nhưng lần nào cửa thư phòng của cô giáo Lâm đều đóng chặt, cô ấy còn chưa từng thấy thư phòng của cô giáo Lâm ra sao nữa.

Cũng có không ít những sinh viên khác có cùng suy nghĩ với Đinh Tư Di, ánh mắt của mọi người cũng đều vô thức nhìn theo Lâm Tiếu đi, sau đó không hẹn cùng thán phục lên tiếng: "Oa!"

Đối diện cửa thư phòng có một chiếc tủ gắn sát vào tường được trưng bày rất nhiều cúp.

Trong tủ cúp có đủ các loại cúp, huy chương, giấy khen, ảnh chụp tập thể chất đầy trên các ngăn tủ.

"Ôi!" Lâm Tiếu cũng nhận ra tủ cúp bị các học trò của mình nhìn thấy, cô cảm thấy có chút ngại ngùng.

Trước đây cô vẫn luôn đóng kín cửa thư phòng, cũng chính là vì nguyên nhân này, cảm giác bày ra tất cả những giải thưởng cô từng nhận được cũng có chút xấu hổ.

Lúc trước khi căn phòng này được bài trí, anh trai nhất quyết muốn mẹ cô phải lắp một chiếc tủ cúp trên bức tường này để Lâm Tiếu trưng bày. Bây giờ tủ cúp đã được lắp đặt, sau đó Lâm Tiếu cũng đã bắt đầu sử dụng đến nó.

Sau khi trở thành giáo viên, Lâm Tiếu lại sắp xếp lại tủ trưng bày cúp lần nữa, nửa bên trái là những giải thưởng cá nhân cô nhận được, còn nửa bên phải là những giải thưởng nhận được cùng với các học sinh. Các giải thưởng như "Giáo viên phụ đạo tốt nhất", còn có cả các bức ảnh chụp chung với học sinh sau khi đoạt giải, tất cả đều được đặt ở nửa bên phải tủ, hiện cũng đang dần được lấp kín rồi.

Nhưng vừa rồi đã bị học trò của mình nhìn thấy, Lâm Tiếu cũng thoải mái để các sinh viên đến tham quan. Ngoại trừ hai sinh viên mới vào năm nay, những sinh viên ở trong nhà Lâm Tiếu ngày hôm nay đều có dấu vết của chính mình ở nửa bên phải tủ cúp.

Ánh mắt của các sinh viên tập trung ở nửa bên trái, hiển nhiên là bọn học sinh cảm thấy hứng thú với những giải thưởng cá nhân của Lâm Tiếu hơn.

"Cô giáo Lâm, cô nhận được nhiều giải thưởng quá đi."

"Cô giáo Lâm, cô thực sự quá lợi hại!"

Lâm Tiếu hơi đỏ mặt, trong lòng vui mừng vì nơi hôm nay các sinh viên tới là nhà mới ở Bắc Kinh, tủ trưng bày cúp này cũng được lưu giữ các giải thưởng từ lúc cô bắt đầu giai đoạn nghiên cứu sinh.

Những giải thưởng nhận được sớm hơn đều được cất giữ ở ngôi nhà ở quê. Lúc tiểu học thì có huy chương vàng của Cúp vàng La Canh và cũng được treo ở chỗ dễ thấy nhất, anh trai cô cứ muốn đặt nó ở vị trí giữa, bởi vì đây là huy chương đầu tiên Lâm Tiếu nhận được.

Nếu như bị các học trò nhìn thấy cái đó, chắc cô sẽ đỏ mặt chết mất.

"Cô giáo Lâm, bọn em có thể cùng nhau chụp một tấm ảnh ở đây không?"

"Đúng đúng đúng, cô giáo Lâm, hãy để bọn em kiêu ngạo chút đi mà, kiêu ngạo vì cô quá lợi hại."

"Bên này còn có cả bức ảnh bọn em đoạt được giải thưởng nữa, chụp ảnh ở đây vô cùng có ý nghĩa."

Dưới sự yêu cầu mãnh liệt được chụp ảnh trước tủ cúp, Lâm Tiếu bị các sinh viên đẩy vào vị trí chính giữa.

Cô giáo Văn cười giơ máy ảnh lên: "Tôi chụp giúp mọi người."

Ánh mặt trời lặn đầu thu chiếu vào trong phòng, lại chiếu lên cửa tủ kính của tủ cúp, phản chiếu ra một thứ ánh sáng màu vàng óng.

Tách một tiếng, nụ cười rạng rỡ của Lâm Tiếu và các bạn sinh viên cùng với những chiếc cúp phía sau đồng thời dừng lại ở trong màn hình máy ảnh.

[HOÀN]

Bình Luận (0)
Comment