Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 197 - Chương 197.

Chương 197. - Chương 197. -

Lữ Tú Anh đang nấu cơm thì thò đầu ra khỏi bếp, ngạc nhiên nói: "Con không ăn cơm à?"

Lâm Dược Phi mang giày da vào: "Con không ăn ạ."

Lữ Tú Anh: "Làm chuyện gì mà vội thế, vậy lúc con ra ngoài thì mua chút đồ ăn nhé, đừng để bị đói."

Sau khi Lâm Dược Phi đi ra ngoài, Lữ Tú Anh ngó ra khỏi cửa sổ rồi hô to về phía anh. Lâm Dược Phi vẫy tay với Lữ Tú Anh: "Con biết rồi ạ, con không đói."

Lâm Dược Phi không ra ngoài mua đồ ăn, khi anh đến phòng làm việc, anh gọi hết cuộc điện thoại này đến cuộc gọi khác, nhờ người này rồi người kia, rất nhanh đã tổ chức một bữa tiệc vào buổi tối.

Lâm Dược Phi bỏ tiền để mời khách, người quen đưa người quen, trên bàn cơm còn có một giáo viên từ phòng giảng dạy trong quận.

Thức ăn ngon được dọn lên bàn, rượu ngon uống hết một vòng, giáo viên nghe hiểu được ý tứ của Lâm Dược Phi, nên đã trao đổi ánh mắt với người bạn đã mời ông ấy tới đây ăn tối hôm nay, cười nói: "Mặc dù lớp Olympic được thiết lập cho những học sinh đứng đầu có đủ thực lực, nhưng học sinh bình thường học để mở mang tầm mắt cũng không phải là điều xấu.”

Giáo viên đã giao hẹn với Lâm Dược Phi, ngày mai Lâm Dược Phi sẽ đến văn phòng của ông ấy để điền vào một tờ đơn báo danh.

Chuyện này vậy là xong.

Ngày hôm sau, Lâm Dược Phi đi sớm.

Khi giáo viên đến văn phòng thì nhìn thấy Lâm Dược Phi đã đợi sớm ở cửa, nên nhanh chóng mở cửa văn phòng rồi đưa phiếu báo danh cho Lâm Dược Phi.

"Cậu ngồi ở đây đi, tôi rót trà cho cậu."

Lâm Dược Phi nắn nót viết đơn báo danh từng nét một.

Thầy giáo trở về sau khi châm trà, ông ấy cúi đầu nhìn thoáng qua, ngạc nhiên nói: "Có phải viết sai rồi không, chứ làm sao lại là lớp hai?"

Lâm Dược Phi: "Đúng mà, em gái của em năm nay học lớp hai."

Vẻ mặt của thầy giáo đông cứng lại: "Chuyện lộn xộn thế này."

Vẻ mặt của ông ấy cực kỳ khó xử, không biết nên nói như thế nào với Lâm Dược Phi, cuối cùng ông ấy hít một hơi thật sâu rồi nói: "Lớp Olympic Toán học chỉ bắt đầu từ lớp bốn."

Sau khi ông ấy nói xong, Lâm Dược Phi mới sửng sốt, còn thầy giáo chỉ mỉm cười.

"Ngày hôm qua nói nhiều như vậy, thế nhưng cậu vẫn không có nói em gái của mình học lớp mấy, tôi cũng quên hỏi."

Ngày hôm qua Lâm Dược Phi ầm ầm đến tìm ông ấy nên thầy giáo chỉ đành trực tiếp thỏa thuận ngầm với Lâm Dược Phi chuyện anh muốn đưa em gái mình vào lớp thi Olympic Toán học để nghe giảng, đây cũng không phải là lần đầu tiên ông ấy gặp phải tình huống như vậy.

Nhưng ai mà ngờ được rằng em gái của Lâm Dược Phi chỉ mới học lớp hai.

Thầy giáo cười không ngừng: "Học sinh lớp hai còn chưa học phép chia thì thi Olympic Toán học kiểu gì?"

"Đừng có gấp, việc tuyển chọn ở trong quận thường là vào học kỳ hai của năm lớp ba."

"Nếu có thể thông qua, thì trong kỳ nghỉ hè từ lớp ba chuyển lên lớp bốn sẽ bắt đầu học."

"Còn nếu không thể thông qua." Thì đến lúc đó lại đến tìm ông ấy. Thầy giáo cười lắc đầu, còn có hơn một năm nữa, cũng không biết sao mà Lâm Dược Phi lại hấp tấp như vậy, ông ấy vẫn không hiểu rõ được.

Sau một hồi náo loạn như vậy, Lâm Dược Phi lại không hề xấu hổ chút nào, anh ở trong văn phòng nói chuyện phiếm một hồi lâu, nhân tiện cũng hỏi được rất nhiều câu hỏi.

Trước kia anh không hiểu còn hiện tại thì đã hiểu được, hơn nữa còn biết được một người bạn tốt mới.

Sau đó chỉ cần qua lại với bạn bè, đợi đến khi Lâm Tiếu học lớp bốn, những người bạn mới đã lập tức trở thành những người bạn lâu năm.

Vào buổi tối, khi Lâm Dược Phi về nhà, anh vừa đổi dép lê vừa hỏi Lâm Tiếu: "Tiếu Tiếu, em vẫn chưa học phép chia à?"

Lâm Tiếu gật đầu: "Dạ, em vẫn chưa học, giáo viên toán nói lên lớp ba mới học phép chia ạ."

Lâm Dược Phi: "Vậy bây giờ em vẫn chưa biết chia sao?"

“Vẫn chưa ạ.” Vẻ mặt Lâm Tiếu trông không hiểu được cái gì, cô đã nói là phải đến năm lớp ba mới học phép chia nên bây giờ vẫn chưa học, vậy làm sao mà cô biết được?

Anh trai lại làm chuyện ngu ngốc nữa sao.

Lâm Tiếu nhìn anh trai mình với ánh mắt bao dung.

Dù sao cô cũng đã quen từ lâu, cô có một người anh ngốc nghếch.

Bình Luận (0)
Comment