Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 235 - Chương 235.

Chương 235. - Chương 235. -

Nếu như không phải đang ở đám tang nhà người ta thì Lữ Tú Anh nhất định sẽ cãi nhau với Lâm Dược Phi, cho dù bây giờ bà cũng khó có thể khống chế âm lượng của mình.

“Con tự làm một mình từ khi nào?”

Đủ loại dấu vết trước đó tất cả đều được xâu chuỗi lại trong lòng Lữ Tú Anh, thật ra đã có rất nhiều dấu hiệu từ sớm, chỉ là Lữ Tú Anh chưa từng nghĩ về phương diện Lâm Dược Phi sẽ ra làm một mình.

Ai có thể ngờ anh lại có lá gan lớn như vậy, vừa tham gia làm việc được một năm, năm nay vẫn chưa đến hai mươi tuổi mà đã tự mình nhảy ra làm ông chủ.

Lâm Dược Phi khổ não, thấp giọng nói: “Mẹ, về nhà con sẽ giải thích cho mẹ nghe.”

Anh giấu giếm mẹ và em gái chính là vì sợ họ lo lắng. Không thích công việc ở xưởng dệt vải nên ra ngoài làm công cho công ty tư nhân đã khiến Lữ Tú Anh rất khó tiếp nhận rồi. Anh lại nhảy ra ngoài làm một mình, tự chịu trách nhiệm lời lỗ, không chỉ không ổn định, còn có khả năng bị lỗ bằng hết.

Lâm Dược Phi vốn nghĩ rằng chờ đến lúc việc kinh doanh của mình đã ra hình ra dạng rồi mới nói cho Lữ Tú Anh, tránh việc Lữ Tú Anh nơm nớp lo sợ đến mức ban đêm ngủ không yên.

Anh có kinh nghiệm làm việc, có kinh nghiệm kinh doanh, còn biết được phương hướng phát triển của nền kinh tế trong tương lai, nhưng Lữ Tú Anh lại không biết điều này. Ở trong mắt Lữ Tú Anh, anh chính là đồ đầu dưa chưa trải sự đời, điểm mâu thuẫn này không có cách nào để dung hòa.

Lâm Dược Phi vốn định chờ đến khi công ty nhỏ của anh dần đi vào quỹ đạo, kiếm tiền tương đối ổn định thì anh mới nói với Lữ Tú Anh. Lúc ấy Lữ Tú Anh cũng tương đối dễ chấp nhận, cũng bớt đi quá trình lo lắng không yên.

Không ngờ Trương Sủng vừa đến đã nói lỡ lời.

Mẹ Trương Sủng hẳn đã nhìn ra con trai mình nói sai rồi nhưng chính Trương Sủng vẫn còn chưa biết.

Khi còn bé cha mẹ mặc kệ anh ta, Trương Sủng được ông nội nuôi lớn, ở trong nhà thì anh ta có tình cảm với ông nội sâu sắc nhất. Bây giờ ông nội Trương Sủng qua đời rồi, hơn nữa còn đi một cách bất ngờ, Trương Sủng giờ như khúc gỗ. Đưa cơm cho anh ta thì anh ta ăn hai miếng, nói chuyện với anh ta thì anh ta lại không có phản ứng gì.

Lâm Dược Phi biết chuyện ông nội Trương Sủng qua đời là một đả kích rất lớn đối với anh ta, ở đời trước chính là từ lúc ông nội qua đời mà anh ta từ một tên côn đồ chơi bời lêu lổng đi đến con đường sa vào vực sâu phạm pháp phạm tội.

Đời trước, lúc ông nội của Trương Sủng chưa mất, anh ta còn nằm mơ giữa ban ngày rằng mặc dù bây giờ anh ta tùy tiện quậy phá, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ xây dựng được nghiệp lớn.

Ông nội đột nhiên qua đời đã đánh nát vọng tưởng của anh ta. Ông nội sống cả đời cũng chưa từng tiêu một đồng nào của anh ta, mà anh ta cũng chưa từng khiến ông nội hãnh diện.

Sau này cho dù anh ta có kiếm được nhiều tiền hơn nữa, có bản lĩnh lớn hơn nữa thì ông nội cũng không thể nhìn thấy, ông nội cũng không thể hưởng phúc được.

Trong nhà ngoại trừ ông nội thì không còn người thứ hai thật sự yêu thương và quan tâm đến anh ta.

Đời trước, Trương Sủng vì vậy mà tự mình sa ngã, lần đầu tiên phá bỏ giới hạn được thì lần thứ hai, lần thứ ba sẽ rất dễ dàng.

Đời này, Lâm Dược Phi kéo Lão Nhị đi theo mình làm việc, cũng từng nhắc nhở anh ta dẫn ông nội đi kiểm tra sức khỏe.

Lâm Dược Phi không nhớ cụ thể ông nội của Lão Nhị qua đời vào năm nào, nhưng anh nhớ rõ chính là vào khoảng mấy năm đầu tiên vừa đi làm. Sau khi ông nội qua đời, Trương Sủng ngày ngày lôi kéo Lâm Dược Phi uống rượu. Đời trước Trương Sủng uống bao nhiêu, Lâm Dược Phi cũng theo anh ta uống bấy nhiêu, hai anh em đầu chạm đầu, cùng uống đến khi nôn ọe, anh cảm thấy đây chính là nghĩa khí giữa anh em với nhau.

Ngày ngày uống say bí tỉ không biết trời trăng gì, đến lúc Lâm Dược Phi làm việc ở xưởng dệt vải thiếu chút nữa đã gây ra sự cố.

Khiến Lữ Tú Anh tức giận tìm đến nhà Trương Sủng mắng to, bảo Trương Sủng đừng đến tìm Lâm Dược Phi nữa, bảo cha mẹ Trương Sủng trông con cái nhà mình cho kỹ.

Lâm Dược Phi giận Lữ Tú Anh khiến cho mình mất mặt trước “đàn em”, ảnh hưởng đến “tình nghĩa anh em” giữa mình và Lão Nhị nên đã chiến tranh lạnh với Lữ Tú Anh mấy tháng.

Bây giờ Lâm Dược Phi hồi tưởng lại quả thực không thể tin nổi, khi đó mình bị mất não hay gì?

Anh tổn thương chính mình, tổn thương mẹ nhưng đến cả chuyện của anh em cũng không hề giúp đỡ.

Bình Luận (0)
Comment