Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 245 - Chương 245.

Chương 245. - Chương 245. -

Cô giáo Từ do dự một chút rồi gật đầu nói với các học sinh: "Đúng vậy, cô vừa mới kết hôn."

Vốn dĩ cô ấy không muốn đề cập đến chuyện riêng tư của mình với học sinh, chuyện cô ấy kết hôn không có liên quan gì đến việc cô ấy làm giáo viên. Nhưng mà hiện tại nếu như các học sinh đều biết chuyện, cô giáo Từ cũng không muốn giấu giếm nữa, cô ấy hào phóng thừa nhận: "Kỳ nghỉ hè vừa rồi cô mới kết hôn, lát nữa sẽ phát kẹo cưới cho các em."

"Bùm." Trong lớp đột nhiên nổ tung.

Giọng nói của các học sinh làm lỗ tai Lâm Tiếu đau nhói, cô lấy tay bịt tai lại, lo lắng nhìn lên mái nhà một cái.

Các thầy cô thường nói âm thanh quá lớn sẽ làm sập mái nhà, lần này âm thanh to hơn lần trước, không lẽ lần này mái nhà sẽ bị sập thật sao.

"Bộp, bộp, bộp." Cô giáo Từ vỗ tay vài cái, các học sinh dần dần im lặng.

Mọi người vẫn rất sợ cô giáo chủ nhiệm, lúc cô giáo Từ không tức giận thì rất dịu dàng, còn lúc tức giận thì lại rất hung dữ.

Lâu Tiếu nghe thấy một bạn nam sinh ở bàn bên thở dài một hơi: "Tớ không biết cô giáo Từ có hung dữ với chồng mình như thế không, nếu như cô ấy cũng hung dữ với chồng mình như vậy…"

Lâm Tiếu hung dữ nhìn cậu nam sinh ngồi bàn bên cạnh: "Tiên nữ hung dữ vẫn là tiên nữ.”

Ngày hôm sau, các học sinh trong lớp đều nhận được kẹo cưới từ cô giáo Từ. Mỗi người một viên Đại bạch thỏ, một viên tôm chiên giòn và một viên kẹo trái cây.

Cô giáo Từ cảnh cáo mọi người: "Các em không được phép ăn kẹo trong lớp, nếu có giáo viên nào nói với cô bạn nào ăn kẹo trong lớp cô sẽ phạt trực nhật ba ngày."

Mọi người ai cũng ngoan ngoãn bỏ kẹo vào trong hộc bàn, tan học mới dám ăn.

Khi chuông thông báo hết tiết vang lên, Lâm Tiếu lấy ba viên kẹo cưới từ dưới bàn ra, đặt vào lòng bàn tay xem.

Nên ăn cái nào trước đây? Lâm Tiếu vươn tay lấy viên Đại bạch thỏ mà mình thích nhất, nghĩ đến chuyện từng bị Đại bạch thỏ dính mất một chiếc răng, cô vươn tay phải ra lấy viên tôm chiên giòn.

Cô cẩn thận bóc lớp vỏ kẹo bên ngoài ra, dùng tay cầm lấy cái vỏ rồi cắn một miếng tôm chiên giòn.

Lâm Tiếu hạnh phúc đến híp cả mắt lại, kẹo cưới của cô giáo Từ thật sự rất ngọt.

Trong giờ giải lao này, hầu hết các học sinh trong lớp đều đang ăn kẹo cưới.

Viên Kim Lai bóc hết vỏ của ba viên kẹo, nhét cả ba viên kẹo vào miệng cùng một lúc, hai cái má phồng lên, nhìn các bạn học xung quanh khoe khoang mình ăn hết ba viên kẹo cùng một lúc.

“Lâm Tiếu nhìn này.” Viên Kim Lai chạy tới cho Lâm Tiếu nhìn một cái, sau đó lại chạy đi khoe khoang với các bạn học khác.

“Xì, như thế này ngon lắm sao?” Trên mặt Lâm Tiếu tỏ vẻ một lời khó nói hết, cô quay sang Vương Hồng Đậu nói: “Đại bạch thỏ là kẹo sữa, tôm chiên giòn là kẹo giòn, còn có kẹo trái cây là kẹo cứng, nhét ba viên này vào miệng cùng một lúc thì làm sao mà nhai.”

Vương Hồng Đậu với vẻ mặt ghét bỏ: "Chỉ có Viên Kim Lai mới có thể làm loại chuyện như thế."

"Lâm Tiếu, tại sao Viên Kim Lai lại chạy qua đây nói chuyện với cậu?" Vương Hồng Đậu nhạy cảm nhận ra điều này.

Lâm Tiếu ngơ ngác nói: "Hả?"

Vương Hồng Đậu nhìn Viên Kim Lai một cái, sau đó nhìn Lâm Tiếu: "Không đúng, có phải có việc gì mà tớ không biết?"

Vương Hồng Đậu và Viên Kim Lai luôn coi nhau như "kẻ thù", tất nhiên quan hệ giữa Lâm Tiếu, Diệp Văn Nhân và Viên Kim Lai cũng không tốt hơn mấy, trước đây khi ở trường họ thường không thèm ngó ngàng gì đến nhau, nhưng hôm nay Viên Kim Lai lại chạy đến nói chuyện với Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu suy nghĩ một chút rồi nói: "Có thể là vì kỳ nghỉ hè vừa rồi tớ vô tình gặp Viên Kim Lai ở cung thiếu nhi, chúng tớ học cùng một lớp bàn tính."

Diệp Văn Nhân ngạc nhiên kêu lên: "Kỳ nghỉ hè cậu cũng đi cung thiếu nhi sao, kỳ nghỉ hè vừa rồi tớ cũng đi cung thiếu nhi."

Lâm Tiếu và Diệp Văn Nhân vội đối chiếu thời gian học của họ ở cung thiếu nhi, họ tiếc nuối phát hiện ra rằng thời gian lên lớp của Lâm Tiếu là buổi sáng, còn thời gian lên lớp của Diệp Văn Nhân là vào buổi chiều.

"Khó trách chúng ta lại chưa từng gặp nhau." Diệp Văn Nhân tiếc nuối nói.

Kỳ nghỉ hè này Diệp Văn Nhân đã học vẽ tranh ở cung thiếu nhi: "Lớp vẽ tranh có cả lớp buổi sáng và lớp buổi chiều, buổi sáng tớ muốn ngủ nướng một chút nên đã nhờ mẹ tớ đăng ký cho tớ lớp học buổi chiều."

Diệp Văn Nhân hối hận: "Nếu như tớ biết cậu có lớp học vào buổi sáng, tớ cũng sẽ nhờ mẹ đăng ký cho tớ lớp học buổi sáng, như thế thì chúng ta có thể gặp nhau rồi."

Bình Luận (0)
Comment