Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 244 - Chương 244.

Chương 244. - Chương 244. -

Sau đó, cô dùng bút màu nước màu đen tô lại một lượt, các nét vẽ to đậm của bút màu nước sẽ che đi các nét nhỏ mảnh của bút chì.

Tên môn học viết bằng chữ lớn, tên lớp, họ và tên viết bằng chữ nhỏ. Lâm Tiếu viết xong một cuốn, cô hét lên một tiếng: "Viết sai rồi."

Lâm Tiếu thêm một đường ngang phía trên số "2" trong từ lớp 2/4, đổi thành lớp 3[1].

[1]Trong tiếng Trung “hai” viết là 二, “ba” viết là 三 nên chỉ cần viết thêm một đường ngang ở trên số 2 là thành số 3.

Lữ Tú Anh lấy chiếc quạt hương bồ ra, quạt nhẹ lên chiếc bìa sách mà Lâm Tiếu vừa viết xong, đợi các nét bút khô rồi xếp chồng chúng lên.

Ngày hôm sau khi đến trường, Lâm Tiếu mang theo bìa sách mà mình tự tay viết cho đám bạn mình xem: "Mọi người xem, đây là do tớ tự viết đó."

Bìa sách của Vương Hồng Đậu, Diệp Văn Nhân và Trần Đông Thanh đều do người lớn trong nhà viết cho.

Vương Hồng Đậu là mẹ viết, Diệp Văn Nhân là cha viết, còn Trần Đông Thanh là bà nội viết, sau khi so sánh một lượt, mọi người thống nhất chữ viết của bà Trần Đông Thanh là đẹp nhất.

Trần Đông Thanh tự hào nói: “Bà tớ còn biết viết thư pháp nữa. Hàng năm trước khi đến Tết, nhiều người còn đến gặp bà tớ nhờ bà viết câu chúc, viết câu đối nữa đó.”

Lâm Tiếu kinh ngạc, hóa ra bà Vương viết chữ đẹp như vậy. Cô rất thân với bà Vương nhưng cô lại không biết bà Vương lại viết chữ đẹp đến như vậy.

Trần Đông Thanh còn nói: "Bà tớ không thích bút màu nước, bà cảm thấy viết bằng bút màu nước không thể hiện được trình độ của bà."

Khi Trần Đông Thanh học lớp một, bà Vương nhất quyết dùng bút lông để viết tên bìa sách, kết quả là tờ lịch không hề thấm mực, thậm chí phơi cả nửa ngày cũng không khô, khi xếp chúng chồng lên nhau, tất cả đều bị dính vào nhau, chỉ có thể gỡ chúng ra bao lại.

Sau đó, Vương Nguyệt Nga đành bất lực, chỉ có thể dùng bút màu nước viết chữ trên bìa sách.

Diệp Văn Nhân nói: "Học kỳ tới tớ sẽ tự mình viết." Chữ viết tay của cô bé đẹp hơn của Lâm Tiếu, nếu Lâm Tiếu có thể tự viết, thì cô bé cũng có thể.

"Lâm Tiếu, cậu biết tin cô giáo Từ kết hôn chưa?"

"Lâm Tiếu, tớ nói cho cậu nghe một bí mật, cậu tuyệt đối không được nói cho người khác nha, cô giáo Từ đã kết hôn rồi."

"Lâm Tiếu, cậu biết không, lớp chúng ta đã xảy ra một chuyện động trời."

Lâm Tiếu giành trả lời: "Tớ biết, cô giáo Từ kết hôn rồi."

Vào ngày đầu tiên đi học chính thức, đã có năm bạn học trong lớp lần lượt chạy đến nói cho Lâm Tiếu cái tin tức mà cô đã biết vào ngày hôm qua.

Tin tức kết hôn của cô giáo Từ giống như một hòn đá ném xuống hồ, các gợn sóng trên mặt hồ lăn tăn từng vòng từng vòng lan ra ngoài, lan ra càng lúc càng rộng.

Lúc đầu, chỉ có một mình lớp trưởng Chung Hiểu Khiết biết chuyện này.

Chung Hiểu Khiết lại nói với một số bạn học có quan hệ tốt với mình, hoặc là các học sinh làm cán sự trong lớp có thành tích học tập tốt, Diệp Văn Nhân là một trong số họ.

Sau đó, Diệp Văn Nhân nói với Vương Hồng Đậu và Lâm Tiếu.

Những người khác hiển nhiên cũng làm như vậy, hôm nay hầu như cả lớp đều biết tin cô giáo Từ đã kết hôn.

Lớp trưởng Chung Hiểu Khiết không ngờ mọi chuyện lại biến thành như thế này, cô bé chỉ là phát hiện ra một bí mật lớn như vậy, không tài nào nén bí mật đó trong lòng, cô bé kiềm lòng không nổi nên mới chia sẻ nó với những người bạn thân thiết của mình.

Cô bé tưởng rằng bí mật này sẽ được lan truyền trong một phạm vi nhỏ, nhưng không ngờ nó lại lan truyền ra cả một lớp học một cách nhanh chóng như vậy.

Trong lòng Chung Hiểu Khiết vừa lo lắng vừa sợ hãi, cô bé đã nói ra bí mật của cô giáo Từ mà chưa có sự cho phép của cô giáo Từ, liệu cô giáo Từ có tức giận không?

Trong phòng học, Chung Hiểu Khiết nghe thấy các bạn học đang thảo luận về chuyện này, lập tức chạy tới ngăn cản: "Xuỵt, đừng nói nữa, đừng nói cho người khác nghe nữa."

Tuy nhiên, sự ngăn cản của Chung Hiểu Khiết rõ ràng chẳng có tác dụng.

Ngay cả Viên Kim Lai cũng biết chuyện cô giáo Từ kết hôn.

Cô giáo Từ bước vào lớp trước khi chuông thông báo vào tiết reo lên, Viên Kim Lai nhìn về phía cô giáo Từ hét lên: "Cô giáo Từ, em nghe nói cô kết hôn rồi."

Bỗng chốc, trái tim của Chung Hiểu Khiết gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cô bé tức giận nhìn chằm chằm vào Viên Kim Lai.

Cô giáo Từ đứng ở trên bục giảng, sửng sốt một lát, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Làm sao em biết?"

Tim Chung Hiểu Khiết đập thình thịch, cô bé sợ các bạn học đồng thanh nói tên mình ra, tuy nhiên mỗi học sinh lại nói ra một cái tên khác nhau, mỗi người mỗi câu, lớp học loạn như cái chợ.

Bình Luận (0)
Comment