Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 277 - Chương 277.

Chương 277. - Chương 277. -

Lâm Tiếu nhíu mày thật chặt. Vậy là cô giáo Từ đã biết cô lén xem TV ở nhà, mà chuyện này còn chưa là gì, chắc cô giáo Từ không biết cô phải nhẫn nhục để giặt vớ thúi cho anh trai đâu nhỉ?

Vậy thì sau này cô không còn mặt mũi nào tới trường nữa đâu!

Diệp Văn Nhân biết nỗi lo của Lâm Tiếu, cô bé nói ngay: “Sao có thể chứ? Cô giáo Từ đâu có thiên lý nhãn hay là thuận phong nhĩ đâu, làm sao cô ấy biết chuyện ở phòng giảng dạy được chứ.”

Diệp Văn Nhân bất đắc dĩ nhìn Lâm Tiếu, Lâm Tiếu ngây thơ quá rồi. Câu nói đó chỉ để lừa học sinh lớp một, bây giờ Lâm Tiếu đã học lớp ba rồi mà vẫn tin.

“Chắc chắn là cô giáo Từ nghe từ người khác.” Diệp Văn Nhân nói.

Vương Hồng Đậu ở bên cạnh gật đầu phụ họa: “Đúng vậy.”

Trần Đông Thanh nghe ba bạn nữ bên cạnh đang phân tích, cậu bé gấp gáp hỏi: “Các cậu đang nói lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy gì vậy?”

Lâm Tiếu đã kể chuyện cô đậu vào lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy cho hai bạn của mình là Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân, chứ chưa kể cho Trần Đông Thanh.

Hôm nay là lần đầu tiên Trần Đông Thanh nghe được tin này, cậu bé vô cùng kinh ngạc: “Chuyện các cậu nói có phải là lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy đấy không? Không thể nào! Lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy bắt đầu từ lớp bốn mà. Phải học xong lớp ba thì mới tổ chức kiểm tra.”

Vương Hồng Đậu gật đầu: “Phải, chính là nó. Lâm Tiếu có thể học trước một năm, các bạn học của cậu ấy lớn hơn một tuổi. Sau này cậu ấy sẽ đi học cùng với học sinh lớp bốn đấy.”

Trần Đông Thanh nhìn Lâm Tiếu với vẻ khó tin: “Cậu đã làm như thế nào vậy?”

Khác với Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân, trước đó hai cô bé chưa từng nghe về lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy. Sau khi nghe Lâm Tiếu kể, hai cô bé chỉ cảm thấy Lâm Tiếu có thể được học cùng với học sinh lớp bốn là rất giỏi.

Nhưng Trần Đông Thanh đã biết về lớp Olympic ở phòng giảng dạy từ rất lâu.

Không, cậu bé không chỉ biết, mà việc đậu vào lớp Olympic ở phòng giảng dạy luôn là mục tiêu của cậu bé.

Để đạt được mục tiêu đó, Trần Đông Thanh đã nghe theo sự sắp xếp của gia đình, phải cố gắng vì mục tiêu này đầu tiên.

Trong kỳ nghỉ hè, Trần Đông Thanh cũng đã học xong kiến thức toán của lớp ba trước và bắt đầu làm quen với đề Olympic Toán học.

Gia đình của Trần Đông Thanh đã tìm được giáo trình và bài thi của lớp Olympic ở phòng giảng dạy, họ sao chép lại rồi dùng làm tài liệu học tập cho cậu bé. Họ giảng dạy kiến thức trong tài liệu và cho cậu bé làm đề.

Tuy đề Olympic Toán học rất khó, Trần Đông Thanh không biết làm đa số các câu hỏi trong đó, đề nào cũng là một cửa ải khó khăn mà cậu bé phải vượt qua, nhưng Trần Đông Thanh không có ý kiến gì với việc làm đề.

Vì đề Olympic Toán học rất thú vị, thú vị hơn đề toán trong trường. Vì độ khó của nó cao nên mỗi lần Trần Đông Thanh giải ra một bài nào đó, cậu bé cũng thấy mình cực kỳ thành công.

Dưới sự yêu cầu của gia đình, từ năm lớp hai Trần Đông Thanh đã cố gắng hết sức để đạt một trăm điểm trong tất cả lần thi toán, nhất định phải duy trì thành tích toán học cao nhất.

Nếu cậu bé không phải lớp phó học tập, gia đình còn muốn cậu bé làm đại biểu toán, tạo ấn tượng tốt về thành tích học toán cho thầy cô, để trường học đề cử cậu bé tham gia cuộc thi đầu vào lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy, rồi tiến vào lớp Olympic Toán học.

Trần Đông Thanh biết rõ lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy khó vào như thế nào. Cả khu vực có nhiều trường học như vậy mà chỉ có mấy chục học sinh có thể đậu vào lớp Olympic Toán học. Trần Đông Thanh luôn xem đây là mục tiêu có độ khó cao để theo đuổi.

Nhưng bây giờ cậu bé lại nghe chuyện Lâm Tiếu đậu vào lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy trước một năm. Sau này cứ mỗi cuối tuần là cô sẽ học Olympic Toán học với các học sinh lớp bốn.

“Là lớp Olympic Toán học mà tớ biết sao?” Trần Đông Thanh không tưởng tượng nổi: “Thật sự là lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy à?”

Lâm Tiếu gật đầu: “Chắc là vậy, hình như ở phòng giảng dạy chỉ có một lớp Olympic Toán học thôi.”

Trần Đông Thanh nhìn dáng vẻ nhẹ nhàng không mấy quan tâm của Lâm Tiếu, lại nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân, cậu bé hét to: “Các cậu có biết lớp Olympic Toán học đại diện cho cái gì không?”

“Các cậu có biết lớp Olympic Toán học khó vào như thế nào không?”

Bình Luận (0)
Comment