Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 400 - Chương 400.

Chương 400. - Chương 400. -

Lữ Tú Anh nhìn Thẩm Vân mở giỏ trái cây ra, bên trong không có trái cây nào rẻ tiền cả, đều đắt tiền, từng quả dâu tây vừa lớn lại vừa đỏ, còn có vải thiều.

Lữ Tú Anh gọi Lâm Dược Phi tháo giỏ quà ra rồi rửa sạch hoa quả: “Bưng ra cho mọi người cùng ăn.”

Lâm Tiếu ghé chóp mũi vào cạnh nụ hoa nhài, hít sâu một hơi: “Chị Tiểu Vân, hoa thơm quá nha!”

Thẩm Vân cười nói: “Chờ lúc hoa nở em có thể hái một đóa xuống, đặt ở trong hộp bút của em.”

Lâm Tiếu gật đầu liên tục, như thế thì hộp bút của cô sẽ trở nên thơm thơm!

Lữ Tú Anh ngượng ngùng nói: “Mời cháu ăn cơm là vì muốn cảm ơn cháu, kết quả cháu còn tặng quà như thế.”

Lữ Tú Anh mang theo Lâm Tiếu ở chỗ Thẩm Vân hơn mấy tháng, Thẩm Vân không chỉ để lại phòng cho hai mẹ con ở mà cả ngày còn mua ăn mua uống.

Lữ Tú Anh vốn muốn Lâm Dược Phi sửa sang phòng trọ giúp Thẩm Vân để cảm ơn, kết quả Thẩm Vân muốn đi học lại, như thế thì không còn thuê phòng nữa, đương nhiên cũng không cần tu sửa, chỉ còn lại mời Thẩm Vân ăn bữa cơm.

Lữ Tú Anh hỏi: “Chuyện đi học lại, cháu đã nghĩ kỹ chưa?”

Thẩm Vân gật đầu: “Vâng, nghĩ kỹ rồi ạ. Tiểu Phi đang tìm trường học giúp cháu, qua hết nghỉ hè, tháng chín cháu sẽ vào học lớp mười.”

Trước đó mặc dù Thẩm Vân đã tốt nghiệp cấp hai, nhưng lấy tình huống hiện tại của cô muốn trực tiếp học lên lớp mười thì chắc chắn phải nhờ một chút quan hệ. Lâm Dược Phi nói sẽ chuẩn bị cho tốt giúp cô ấy, Thẩm Vân không cần quan tâm.

Hai ngày này Thẩm Vân đã bắt đầu học tập, cô muốn nhân lúc mùa hè này học lại kiến thức, đến lúc đó vào học cấp ba mới không khiến cho Lâm Dược Phi và người mà Lâm Dược Phi nhờ vả mất mặt.

Sau khi Thẩm Vân nói xong thì có chút thấp thỏm nhìn Lữ Tú Anh, sợ rằng Lữ Tú Anh có ý kiến đối với việc cô ấy đi học lại.

Mặc dù cô đi học lại dùng tiền tiết kiệm của chính mình, tiệm văn phòng phẩm cũng tiếp tục mở cửa, nhưng có thể Lữ Tú Anh cảm thấy Lâm Dược Phi đang liều mạng kiếm tiền, còn cô lại tiếp tục đi học gây phiền phức hay không. Hơn nữa còn muốn Lâm Dược Phi chạy đôn chạy đáo nhờ vả quan hệ giúp cô.

Nhưng Thẩm Vân không nhìn thấy bất kỳ điều gì không vui từ trên mặt Lữ Tú Anh, Lữ Tú Anh cũng đáp: “Đúng là nên nhân lúc còn trẻ mà học tập nhiều chút.”

Lữ Tú Anh nói: “Trước kia bọn cô không có điều kiện như này, giờ có điều kiện, có thể học được bao nhiêu thì cứ học.”

Lữ Tú Anh không nhìn xa được như Lâm Dược Phi, nhưng bà có thể nhìn thấy từ bên cạnh, ở trong xưởng dệt bông, người tốt nghiệp cấp hai chỉ có thể làm công nhân, mà người tốt nghiệp cấp ba đã có cơ hội làm cán bộ.

Sinh viên trước kia đều được phân công làm việc, bây giờ mặc dù đổi thành lựa chọn song phương, nhưng đa số đều có công việc tốt.

Lữ Văn Lệ sẽ tốt nghiệp đại học vào mùa hè năm nay, gần đây đang tìm việc làm, thường xuyên gọi điện thoại cho Lâm Dược Phi.

Lữ Tú Anh nghe loáng thoáng, mấy cơ hội công việc mà Lữ Văn Lệ không quyết định chắc chắn được thì Lữ Tú Anh đều cảm thấy cái nào cũng vô cùng tốt, đều là công việc tốt mà người không có trình độ như Lâm Dược Phi không thể với tới được.

Cũng không biết tại sao Văn Lệ lại muốn bàn bạc với Tiểu Phi, mặc dù Tiểu Phi làm công trình kiếm ít tiền lời, nhưng sao hiểu mấy cái này được?

Thẩm Vân nhìn thấy Lữ Tú Anh trông quả thật không có ý kiến thì lén thở phào một hơi.

Bữa cơm này rất phong phú, Lữ Tú Anh mua nguyên một con gà quay ở bên ngoài, tự mình nấu một nồi sườn kho lớn, một đĩa cá chua ngọt, một nồi thịt viên, còn có hai món rau xào và một món canh.

Lữ Tú Anh dùng đũa chính gắp bụng cá cho Thẩm Vân: “Cháu thích ăn cá, nếm thử xem cá cô làm thế nào.”

Thẩm Vân cúi đầu gắp cá trong chén, phần thịt trên bụng cá mập nhất mềm nhất, không bị dính xương, Thẩm Vân đỏ mắt chậm rãi nếm thử.

Không biết sao mà Lữ Tú Anh biết mình thích ăn cá......

Mặc dù cô thích ăn cá, nhưng lại rất ít ăn cá, trước kia cũng chưa từng nếm thử bụng cá, khi còn bé bụng cá đều là dành cho anh trai, sau này bụng cá đều dành cho em trai.

Hôm nay Lữ Tú Anh gắp hết phần bụng cá vào trong bát cô.

Thẩm Vân điều chỉnh lại tâm trạng, thời gian khổ cực đã qua, hẳn là cô ấy nên vui mừng mới đúng. Thẩm Vân lại ngẩng đầu lên với khuôn mặt tươi cười, cô ấy hỏi Lâm Tiếu: “Tiếu Tiếu thích ăn cái gì? Để chị gắp cho.”

Lâm Tiếu không chút do dự nói: “Cánh gà! Chị Tiểu Vân xé cánh gà giúp em đi!”

Lâm Tiếu thích ăn cánh gà và đùi gà, đùi gà thì to hơn, nhưng cánh gà thì lại thấm vị hơn. Lần trước ăn gà nướng cô đã ăn đùi gà, lần này nên ăn cánh gà.

Lâm Tiếu nhận được cánh gà mà mình thích thì nhớ đến quan tâm anh trai ngồi bên cạnh.

Chị Tiểu Vân đang xé gà quay thì Lâm Tiếu nói: “Chị Tiểu Vân, chị xé phao câu gà xuống cho anh trai đi, anh ấy thích ăn phao câu gà nhất!”

Bình Luận (0)
Comment