Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 456 - Chương 456.

Chương 456. - Chương 456. -

“Hả, thầy cô phải giảng tận một năm nhưng em đã học xong hết rồi à?” Lâm Dược Phi ngạc nhiên hỏi.

Trường Lâm Tiếu phát sách lớp bốn học kỳ một, Lâm Dược Phi lại đưa sách lớp bốn học kỳ hai cho Lâm Tiếu trước. Nội dung chương trình học trong cả một năm mà Lâm Tiếu đã đọc xong trong một tuần ngắn ngủi.

“Có phải em chỉ đọc mà không chịu suy nghĩ gì không, đừng để khi anh lấy đề kiểm tra ra thì không biết làm câu nào hết đấy.” Lâm Dược Phi nói.

Lâm Tiếu lên tiếng phản bác: “Không phải đâu, em biết làm thật mà.”

Cô đưa tay về phía anh trai mình: “Đề thi đề thi đề thi.”

Lâm Dược Phi sờ mũi: “Anh vẫn chưa lấy đề thi về, hai ngày nữa, hai ngày nữa sẽ đưa cho em.”

Lâm Tiếu tức giận, sao anh hai lại thế chứ?

“Chúng ta đã nói trước rồi mà.” Đã nói là cô đọc hết sách thì sẽ đưa đề thi cho cô, sau đó đưa tiếp sách của năm kế cho cô đọc nữa.

Lâm Tiếu ghét nhất người nói mà không làm được, cô tức giận chạy vào nhà đóng cửa lại, không ngó ngàng đến anh hai nữa.

Lâm Tiếu nằm dài trên giường, tai vểnh lên rất cao, nghe thấy tiếng anh hai đi vào nhà, nghe thấy tiếng chìa khóa mở cửa, cánh cửa lớn được mở ra.

Sau đó là tiếng bước chân của anh hai, anh hai đứng trước cửa phòng nhẹ nhàng gõ cửa: “Tiếu Tiếu, mở cửa ra đi.”

Lâm Tiếu nằm trên giường không động đậy.

“Nếu em không mở cửa thì anh về đây.” Lâm Dược Phi nói.

Lâm Tiếu nhớ lại những âm thanh lúc nãy lần nữa, lập tức nhảy xuống giường chạy lon ton ra cửa, vừa mở cửa ra quả nhiên thấy anh trai đang cầm sách của học kỳ một lớp năm trên tay.

Mặt Lâm Tiếu trở nên rạng rỡ, đưa tay ra nhận lấy.

Lâm Dược Phi đưa sách cho em gái: “Là do anh không chuẩn bị đề thi nên đưa sách mới cho em đọc trước đấy.”

Vốn Lâm Dược Phi định đến gặp thầy Hà ở phòng giảng dạy để lấy hai bộ đề thi, anh luôn giữ liên lạc với thầy Hà ở phòng giảng dạy, nghĩ bụng chắc chỗ thầy Hà sẽ có loại đề thi có thể kiểm tra được xem Lâm Tiếu có tự học trước được không, nhưng do mấy ngày gần đây Lâm Dược Phi bận quá nên không quan tâm đến chuyện này.

Quan trọng là anh không ngờ tốc độ tự học của Lâm Tiếu lại nhanh như vậy.

Lâm Dược Phi búng lên trán Lâm Tiếu một cái: “Có bản lĩnh rồi chứ gì, anh cũng đâu nói không đưa sách cho em, đưa sách cho em trước, vài hôm nữa sau khi anh lấy đề thi về rồi sẽ cho làm thử.”

Lúc hai anh em đang cãi nhau, hiếm khi Lữ Tú Anh mới nói thay cho Lâm Dược Phi: “Tiếu Tiếu, gần đây anh con đang dọn công ty nên rất bận.”

Lâm Dược Phi nói: “Đợi công ty anh dọn xong rồi thì sẽ đưa em đến công ty mới chơi.”

Lâm Tiếu dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn anh trai, công ty của anh còn không lớn bằng nhà mình nữa, đồ đạc trong công ty chỉ cần dùng một xe là có thể chở hết, làm gì cần bận lâu thế cơ chứ.

Lâm Tiếu cũng không hứng thú với công ty mới của anh mình, lần trước cô vô cùng mong chờ được nhìn thấy công ty của anh, nhưng khi thấy nó vừa nhỏ vừa cũ thì rất thất vọng.

Vài ngày sau, công ty của Lâm Dược Phi đã được dọn đến tòa nhà mới, tổ chức một buổi chúc mừng đơn giản, mua vài dải pháo treo trước cửa tòa nhà.

Lâm Dược Phi mời mẹ và em gái mình đến công ty mới nên Lâm Tiếu đã theo mẹ đến đó.

Đến trước cửa công ty mới, Lâm Tiếu kinh ngạc há hốc mồm: “Mẹ ơi, nơi này giống phòng giảng dạy quá.”

Tòa nhà mà công ty Lâm Dược Phi thuê đúng là không khác phòng giảng dạy là bao, một cái sân nhỏ có hai tòa nhà, giữa sân có một cái cây cao, một bức tường hình tròn bao quanh tòa nhà, trước cửa có phòng thường trực.

Công ty Lâm Dược Phi là tòa nhà bên tay phải, tổng cộng có năm tầng, Lâm Dược Phi thuê hết cả tầng ba.

Sau khi thuê lại thì anh cho người quét vôi thêm lần nữa, đấy giờ đang mở cửa sổ để thông gió, biển hiệu đang treo cũng đã được thay mới theo yêu cầu.

Lâm Tiếu đi hết công ty, nhìn thấy phòng làm việc, phòng tiếp khách, phòng họp và phòng tài vụ được tân trang lại hết, bên trong được lắp lan can, cửa thì thay bằng cửa chống trộm, két sắt thì được khảm vào tường.

Bây giờ làm ăn cần sử dụng rất nhiều tiền mặt nên phòng tài vụ phải đảm bảo an toàn.

Lâm Tiếu đi qua đó, không dám tin đây là công ty của anh trai mình.

Sao đột nhiên công ty của anh trai lại trở nên lớn như vậy chứ?

Bình Luận (0)
Comment