Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 480 - Chương 480.

Chương 480. - Chương 480. -

Lữ Tú Anh lườm Lâm Tiếu: “Sau này đi làm còn nghỉ ít hơn nữa.”

Lâm Tiếu kinh ngạc há mồm, lớn lên thì không được nghỉ lễ sao. Cô không muốn lớn lên nữa.

Lữ Tú Anh tâm sự với Thẩm Vân hai câu, cảm thấy áp lực học tập của Thẩm Vân rất nhiều. Trường cấp 3 cô ấy đang theo học là một trường rất coi trọng tỷ lệ lên lớp, kiểm soát rất nghiêm ngặt. Các giáo viên cũng tạo áp lực rất lớn cho học sinh, mà các học sinh cũng tự tạo áp lực cho bản thân.

Vậy nên Thẩm Vân mới tạm thời bỏ việc buôn bán ở tiệm văn phòng phẩm quay về trường, muốn học hành có kết quả.

“Cho dù là đại học hay cao đẳng, chắc chắn em cũng phải thi đậu một cái. Nếu không không phải học vô ích sao.”

Tuy rằng doanh thu cửa hàng văn phòng phẩm không giảm, nhưng từ lúc cô ấy không còn ở tiệm thì cũng duy trì ở mức ổn định thôi. Không giống các quý trước, quý này cao hơn quý kia. Như cơ hội bán rubik mà Lâm Tiếu nói đến, cửa hàng văn phòng phẩm cũng không nắm bắt được.

Thế nên Thẩm Vân chấp nhận bỏ qua điều kiện kinh tế ổn định để học hành.

So với các bạn học sinh thì cô ấy lớn hơn vài tuổi, lại đi làm vài năm bên ngoài mới quay lại trường học. Tất nhiên chuyện này cũng không giấu các bạn học được.

Tuy rằng bạn học không nói gì nhưng Thẩm Vân biết có nhiều người tò mò tại sao. Dù sao thì số người quay lại trường học như cô ấy cũng rất ít.

Thẩm Vân cũng muốn chứng minh bản thân có thể học cấp ba, kỳ thi cuối kỳ sắp tới là kỳ thi cuối kỳ đầu tiên của Thẩm Vân ở trường cấp ba nên cô ấy muốn đạt được số điểm tốt.

Lâm Tiếu nghe thấy lời Thẩm Vân thì nói: “Chị Tiểu Vân, nếu chị rất muốn rất muốn đạt điểm cao trong kỳ thi thì chắc chắn sẽ được điểm tốt.”

Thẩm Vân nở nụ cười: “Tại sao vậy?”

Lâm Tiếu: “Em cũng không biết tại sao, nhưng chắc chắn là như vậy.”

“Trước giờ em chưa từng thi được 200 nhưng lần trước em rất muốn được 200, sau đó thì được 200 thật.”

Lúc trước đó, Lâm Tiếu đã rất phiền với việc sửa bài luận văn. Cô rất muốn rất muốn sửa xong bài luận văn, sau đó thì thầy Đào nói Lâm Tiếu sửa ổn rồi có thể gửi đi.

Thẩm Vân nghe Lâm Tiếu nói vậy thì rơi vào trầm tư.

Cô ấy rất muốn rất muốn rời khỏi căn nhà mà không phải nhà kia, vì vậy cô ấy đã thật sự rời đi.

Thẩm Vân rất muốn rất muốn kiếm tiền nuôi sống bản thân, sau đó cô ấy đã thật sự làm được.

Bây giờ cô rất muốn rất muốn lấy được bằng tốt nghiệp cấp ba, không có niềm tin với cao đẳng đại học cho lắm nhưng sau khi nghe Lâm Tiếu nói thì khiến cô tự tin lên một chút.

Cô ấy đã thành công nhiều việc như vậy, lần này nhất định có thể thành công.

Thẩm Vân xoa đầu Lâm Tiếu nói: “Cảm ơn em.”

Lâm Tiếu không hiểu sao chị Tiểu Vân lại cảm ơn mình, cười hì hì nói không cần cảm ơn.

“Chị Tiểu Vân, chị có quà sinh nhật cho anh em không?” Lâm Tiếu hỏi.

Lâm Dược Phi nói: “Bánh gato chính là quà sinh nhật chị Tiểu Vân tặng anh đó.”

Anh lại trêu Lâm Tiếu: “Đó là quà sinh nhật của anh, không cho em ăn cùng đâu.”

Lâm Tiếu há to mồm: “A”

Thẩm Vân vội nói: “Không phải, không phải. Bánh gato không phải là quà sinh nhật.” Cô ấy lấy một đôi găng tay len từ trong cặp đưa cho Lâm Dược Phi.

Lâm Dược Phi cau mày: “Em học hành bận rộn mệt mỏi vậy sao lại còn đan găng tay cho anh?”

Thẩm Vân: “Em không thể lúc nào cũng học, cũng phải để đầu óc được nghỉ ngơi chứ. Vừa hay đan đôi găng tay này thư giãn chút.”

Lâm Dược Phi nhận lấy đôi găng tay, đeo vào thử. Vừa như in, vừa mềm vừa ấm.

“Sau này không được đan nữa, trước khi em lên đại học là không được.” Lâm Dược Phi nói.

Dưới ánh mắt đè ép của Lâm Dược Phi, Thẩm Vân cười đồng ý: “Được, quà sinh nhật hai năm tới của anh em sẽ bỏ tiền mua, không bỏ thời gian nữa.”

Lâm Dược Phi nói: “Tiền cũng không cần tiêu.”

Bữa cơm tối sinh nhật anh trai, Lâm Tiếu ăn rất thỏa mãn, nhưng cô cũng không quên để dành bụng ăn bánh sinh nhật lúc cuối.

Cắm nến, thắp nến đều là Lâm Tiếu làm. Không ai tranh với cô hết.

Lâm Tiếu không dám quẹt diêm, vì thế để anh trai quẹt diêm rồi đưa cho cô châm nến.

Thì ra sinh nhật 20 tuổi là sẽ cắm 20 cây nến mà chỉ là cắm hai cây tượng trưng thôi. Lâm Tiếu lại lo lắng về sinh nhật tuổi 21 của anh trai: “Vậy sinh nhật 21 tuổi thì phải làm sao đây? Chẳng lẽ cắm ba cây nến sao?”

Lâm Dược Phi tùy ý nói: “Cắm hai dài một ngắn là được.”

Lâm Tiếu tắt đèn, trước tiên hát bài hát chúc mừng sinh nhật anh trai sau đó mới hát bài chúc sinh nhật phát tài.

Phù một cái, anh liền thổi tắt nến.

Bình Luận (0)
Comment