Bạn cùng bàn mới của Lâm Tiếu trong học kỳ rất để ý việc này, có đôi khi khuỷu tay của cô không cẩn thận vượt qua vĩ tuyến ba tám, cũng có đôi khi cô cảm thấy mình không vượt qua vĩ tuyến ba tám nhưng bạn cùng bàn mới hay dùng khuỷu tay của mình đụng vào cô, nói là Lâm Tiếu vượt tuyến.
Lâm Tiếu đi theo sau cô giáo Từ, đi qua một lớp học. Đột nhiên, cô giáo Từ đứng ở bên cạnh cửa sau của lớp học đó.
Lâm Tiếu nhìn thấy báo bảng của lớp học này thì cảm thán nho nhỏ một tiếng: "Thật xinh đẹp."
Nhìn cả một đường thì đây là lớp học có báo bảng đẹp nhất.
Cô giáo Từ nhẹ giọng nói: "Là cô và các học sinh cùng vẽ đấy."
"Nếu em chuyển trường đến đây thì sau này đây sẽ là lớp học của em."
Lâm Tiếu sững sờ: "Nếu em chuyển trường đến đây thì cô giáo Từ chính là cô giáo của em sao?"
Cô giáo Từ nở nụ cười: "Đúng rồi, cô sẽ là chủ nhiệm lớp của em." Cô ấy còn tưởng là Lâm Tiếu đã biết trước rồi.
"Woa!" Lâm Tiếu không nhịn được, lại “woa” một tiếng nho nhỏ nữa.
Khóe miệng của cô giáo Từ nhếch lên rất cao.
Các học sinh ở bên cạnh cửa sau lớp học nghe thấy tiếng động bèn quay đầu nhìn ra bên ngoài thì bốn mặt nhìn nhau với cô Từ chủ nhiệm lớp.
"Vèo!" Bạn nam kia hít một hơi, vội vàng quay đi, giả vờ như đang thật sự nghiêm nghe giảng bài.
Cô giáo Từ che miệng lại lén cười một cái, thấp giọng nói: "Chúng ta đi ra ngoài đi."
Từ tòa nhà giảng dạy đi ra, cô giáo Từ lại dẫn Lâm Tiếu tham quan sân thể dục, căng-tin, thư viện.
"Thư viện được xây trong trường tiểu học." Lâm Tiếu thấy vô cùng mới lạ, trường tiểu học trong xưởng dệt bông không có thư viện, nhưng có một cái trong khu nhà xưởng, hoạt động ở tầng cao nhất của. bên trong tất cả đều là những giá sách lớn.
Cô giáo Từ kiên nhẫn nghe Lâm Tiếu nói xong, rồi nói với Lâm Tiếu: "Thư viện chỗ chúng ta không lớn như vậy, nhưng sách trong thư viện của chúng ta đều là sách phù hợp cho học sinh từ lớp một đến lớp sáu."
"Nếu em thích đọc sách thì nhất định em có thể nhận được rất nhiều tri thức từ trong thư viện."
Lâm Tiếu ngượng ngùng cúi đầu, cô không thích đọc sách.
Nhưng mà cô lại nhanh chóng nghĩ, sách ngữ văn mới phát cô cũng rất thích đọc, bài văn hồ Nhật Nguyệt cô đã đọc mấy lần rồi, không chừng trong thư viện cũng sẽ có sách mà cô thích.
Ngôi trường mới này, đâu đâu Lâm Tiếu cũng thích nhưng cô thích nhất đương nhiên là cô giáo Từ.
Cô giáo Từ dẫn Lâm Tiếu đi tham quan hết một vòng, rồi hỏi: "Còn có thắc mắc gì gì không? Có thắc mắc gì đều có thể hỏi cô."
Lâm Dược Phi liên tục cảm ơn cô giáo Từ, bày tỏ bản thân mình không thắc mắc gì.
Trên gương mặt nhỏ của Lâm Tiếu đầy sự do dự, Lâm Dược Phi và cô giáo Từ đều chú ý tới, hai người cùng nhìn về phía cô.
"Em, em còn một chuyện." Trong ánh mắt cổ vũ của cô giáo Từ, Lâm Tiếu mạnh dạn nói.
"Cô giáo Từ, em ở trường tiểu học đang học thì năm lớp hai sẽ gia nhập đội Thiếu Niên Tiền Phong. Nếu đến trường mới thì có thể được gia nhập đội Thiếu Niên Tiền Phong không?"
Cô giáo Từ nở nụ cười: "Được chứ."
Lâm Tiếu vui vẻ nhảy lên một cái, rồi nhớ tới cô giáo Từ trước mặt sau này sẽ là chủ nhiệm lớp của mình thì lại lập tức đứng nghiêm trang lại.
"Cảm ơn cô giáo Từ, tôi không còn vấn đề gì nữa."
Lâm Tiếu nghe anh hai nói "cảm ơn" rất nhiều lần với cô giáo Từ, còn nhiều lần nói: "Không cần tiễn." Cô giáo Từ đứng tại chỗ chăm chú nhìn bọn họ ra khỏi cổng trường.
Vừa ra khỏi cổng trường, Lâm Tiếu dùng sức nhéo tay anh hai.
Lâm Dược Phi quay đầu nhìn cô: "Em thích trường học mới không?"
Lâm Tiếu: "Đương nhiên là em thích rồi."
Ngay cả điều này mà anh hai cũng không nhìn ra được, anh còn ngốc hơn Trư Bát Giới trên cặp sách của cô nữa.