Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 540 - Chương 540.

Chương 540. - Chương 540. -

Nhà của Chu Tuệ Mẫn không lắp điện thoại, ban đầu là do lúc đăng ký dự thi cuộc thi Hoa Cup có để lại số điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm, ban nãy sau khi giáo viên chủ nhiệm của Chu Tuệ Mẫn nhận điện thoại, không muốn chậm trễ một giây phút nào, đạp xe đạp tới chớ báo tin mừng cho cả nhà.

Cả nhà Chu Tuệ Mẫn nghe được tin này, đương nhiên cực kỳ vui vẻ.

Khuôn mặt của mẹ Chu Tuệ Mẫn đỏ ửng hết lên: “Ban nãy, chủ nhiệm lớp Tuệ Mẫn vừa đi rồi.”

“Tuệ Mẫn đang định gọi điện cho Lâm Tiếu, bảo nó vào được vòng chung kết, chắc chắn Lâm Tiếu sẽ...”

“Mẹ.” Chu Tuệ Mẫn dùng hết sức kéo tay áo mẹ, không muốn để bà ấy nói hết câu, cô bé đã bước vào vòng chung kết, thì chắc chắn Lâm Tiếu cũng lọt vào vòng chung kết, nhưng mấy lời thế này sao có thể nói trước mặt Lâm Tiếu được, chẳng phải tự nhận mình không bằng Lâm Tiếu sao?

Tuy rằng Chu Tuệ Mẫn biết ở cuộc thi Hoa Cup lần này Lâm Tiếu giỏi hơn mình chút chút, nhưng cô bé không nhận thua đâu.

Bọn chúng mới học tiểu học, ngày sau còn dài mà, trung học cơ sở, trung học phổ thông cô bé sẽ không ngừng cố gắng, chắc chắn sẽ vượt qua Lâm Tiếu.

Mẹ Chu Tuệ Mẫn biết suy nghĩ nhỏ này của Chu Tuệ Mẫn, không nói tiếp nữa, đổi chủ đề khác: “Hai đứa con cùng tiến vào vòng chung kết, mẹ cũng yên tâm hơn, tới lúc đó cùng đi nhé.”

Chủ nhiệm lớp Chu Tuệ Mẫn vừa đi, cả nhà Lâm Tiếu ôm chầm lấy nhau. Cả nhà Chu Tuệ Mẫn hôm nay đã thu hút ánh nhìn của các chủ quầy hàng xung quanh, tuy mọi người không hiểu cuộc thi Hoa Cup là gì nhưng dù là cuộc thi thế nào, cả tỉnh chỉ có năm sáu người đại diện cho tỉnh đi tham gia trận thi đấu toàn quốc, trong đó có con gái Chu Tuệ Mẫn của nhà ông Chu đúng là tốt thật đó.

“Có con gái Tuệ Mẫn xuất sắc như thế, sau này hai người họ có phúc hưởng rồi.”

Hai người Lâm Tiếu và Lâm Dược Phi đứng trước quầy hàng nhà Chu Tuệ Mẫn, cũng thu hút không ít ánh nhìn. Dáng người Lâm Dược Phi cao lớn, đi tới đâu cũng rất dễ thấy. Còn Lâm Tiếu, vừa nhìn là biết là bé gái được nuôi dưỡng rất chu đáo, đồ mặc trên người đầu rất đẹp, giày thể thao màu trắng được cọ rửa sạch sẽ, không dính chút bụi nào, mái tóc có độ dài vừa đủ, bung xõa đáng yêu.

“Đây là bạn của Chu Tuệ Mẫn à?” Chủ quầy hàng xung quanh thấy lạ bèn hỏi.

“Bây giờ con gái đều học giỏi thế sao? Đứa nào đứa nấy vào được vòng chung kết đều là con gái hết.”

“Đúng thế, con trai tôi cũng đi học, mấy đứa đứng đầu toàn là con gái, mấy đứa nhóc thúi tụi nó không bì nổi đâu.”

Vô tình sạp bán rau của nhà Chu Tuệ Mẫn là sạp buôn bán được nhất quanh đó. Cả nhà Chu Tuệ Mẫn có chuyện vui liên tiếp nên rất vui vẻ, nửa bán nửa cho, bán nhanh dọn sạp: “Buổi tối đi quán trà nào.”

Tay Lâm Dược Phi cũng bị nhét một mớ rau tươi to đùng: “Cầm về ăn nhé, Tiếu Tiếu nhớ tới Tuệ Mẫn, còn phiền hai đứa chạy qua đây một chuyến.”

“Gì mà chạy qua ạ, đúng lúc Tiếu Tiếu muốn ra ngoài chơi.” Lâm Dược Phi đẩy đồ lại nói không cần, cuối cùng vẫn bị nhét vào tay.

“Tiếu Tiếu, mình về trước thôi.” Lâm Dược Phi thấy sạp hàng của nhà Chu Tuệ Mẫn bận bịu, bèn giục Lâm Tiếu về nhà.

Lâm Tiếu cười với anh trai: “Anh, buổi tối Chu Tuệ Mẫn cũng muốn...”

Lâm Tiếu thấy anh khẽ lắc đầu với mình, hiểu anh không đồng ý, vẫy tay tạm biệt với Chu Tuệ Mẫn: “Chu Tuệ Mẫn, tớ về nhà trước đây.”

Chu Tuệ Mẫn đang tính tiền giúp mẹ, lướt nhìn Lâm Tiếu đang đứng ngoài sạp: “Tiết toán Olympic gặp nhé.”

Đi từ chợ ra, Lâm Tiếu thắc mắc hỏi anh: “Anh ơi, sao ban nãy anh không cho em nói hết.”

“Tối nay cả nhà mình đều đến quán ăn, nhà Chu Tuệ Mẫn cũng muốn đến quán ăn, hai nhà chúng ta có thể đi cùng nhau luôn được mà?”

Lâm Dược Phi nói: “Quán ăn nhà chúng ta đi đắt hơn quán nhà Chu Tuệ Mẫn một chút.”

Lâm Tiếu liền nói: “Thế em có thể không ăn vịt quay, chúng ta cùng đến ăn quán nhà Chu Tuệ Mẫn định đi đi.”

Cùng ăn vịt quay như nhau, Lâm Tiếu muốn được ăn cùng bạn mình hơn.

Lâm Dược Phi: “Anh không muốn.” Bình thường anh giao tiếp nhiều quá mệt rồi, cả nhà cùng ăn một bữa, không muốn gặp người quen nữa.

Lâm Tiếu trừng to mắt nhìn anh mình.

Lâm Dược Phi: “Đợi sau này em lớn rồi ra ngoài ăn, thích ăn với ai thì ăn, bây giờ em phải nghe lời anh.”

Lâm Tiếu vung nắm đấm, trưởng thành thì có gì giỏi chứ, sau này cô cũng lớn mà.

Lâm Dược Phi kéo tay Lâm Tiếu chạy qua mấy cửa hàng bánh ngọt, cuối cùng cũng mua được một chiếc bánh gato lớn, bảo thợ làm bánh viết lên mặt bánh: “Chúc mừng Tiếu Tiếu lọt vào vòng chung kết toàn quốc.”

Hai người cùng về nhà, nghỉ ngơi một lát là đi ăn cơm. Lữ Tú Anh biết Chu Tuệ Mẫn cũng lọt vào vòng chung kết, cũng rất bất ngờ.

“Tốt quá, tốt quá.” Lữ Tú Anh rất thích Chu Tuệ Mẫn, đứa bé vừa cố gắng vừa hiểu chuyện như thế ai mà không thích chứ.

“Hai đứa cùng bước vào vòng chung kết, mẹ cũng yên tâm hơn.”

Bình Luận (0)
Comment