Cuối tháng năm, trời đã bắt đầu nóng, vừa ăn mấy món dầu mỡ như thế mà được ăn món sữa chua Hy Lạp man mát thế kia thì cực kỳ sảng khoái.
Lần đầu tiên Lâm Tiếu biết sữa chua còn có thể ăn thế này, Lữ Tú Anh cũng thế, bà thấy Lâm Tiếu ăn say sưa, nghĩ tới việc mình cũng có thể làm món này cho Lâm Tiếu ăn, cho thêm chút hoa quả thái hạt lựu và vụn quả óc chó vào sữa chua, cái này không khó.
Chỉ là bà ngẫm lại, sữa chua này chua hơn sữa chua bà tự mua, sữa chua mua ngọt hơn chút, nhưng mà không sao, lúc thêm hoa quả vào thì chú ý đừng cho hoa quả ngọt quá vào là được. Hoa quả ngọt thì hơi khó tìm, nhưng chua thì có, hai hôm trước Lữ Tú Anh mới mua một túi mận, mười quả thì tới chín quả là chua ê răng, về nhà trộn cùng sữa chua là tuyệt.
“Ở nhà cũng có chút đồ mát trong tủ cho con, ăn cũng khá giống món này.” Lữ Tú Anh nói.
Lâm Tiếu nghe mẹ nói về nhà cũng có thể ăn sữa chua ngon thế này, mặt mày cong cong gật đầu: “Ăn ở quán ngon thật đó.”
Không chỉ được ăn, còn có thể học được cách làm món ngon, sau này mẹ cũng có thể làm ở nhà cho cô ăn.
Tối nay Lâm Tiếu quá hưng phấn, nằm xuống giường lăn qua lộn lại không chịu ngủ, bla bla nói không ngừng.
“Mau ngủ đi, sáng mai lại không dậy đi học được đó.” Lữ Tú Anh giục Lâm Tiếu mấy lần, Lâm Tiếu vẫn không chịu ngủ.
Cuối cùng Lữ Tú Anh đành tự mình nằm giả vờ ngủ, dù Lâm Tiếu nói gì với bà, bà cũng không phản ứng gì.
“Mẹ ơi, mẹ ngủ rồi ạ?”
“Mẹ ơi mẹ ngủ thật rồi ạ?”
Lâm Tiếu cười trong bóng tối tiến lại gần, phả hơi lên mặt Lữ Tú Anh, Lữ Tú Anh có hơi ngứa, nhưng bà nhịn không cười.
Sau đó Lữ Tú Anh cảm nhận được, Lâm Tiếu đặt ngón tay phía dưới mũi bà. Nếu không phải đang giả vờ ngủ, thì Lữ Tú Anh rất muốn trợn tròn mắt, bà chỉ ngủ thôi mà, có phải chết đâu.
“Mẹ ngủ thật rồi.” Lâm Tiếu có hơi thất vọng nằm lên gối của mình, rồi cảm thấy rất mới lạ, cô rất ít khi ngủ sau mẹ đó.
Lâm Tiếu hơi nhổm người dậy, học theo động tác đắp chăn của mẹ, chiếc chăn mỏng được giém thật chặt quanh người bà.
Thời tiết cuối tháng năm, buổi tối đắp drap giường có hơi lạnh mà đắp chăn mỏng có hơi nóng. Lữ Tú Anh đắp chăn mỏng, để lộ cánh tay, cổ ra ngoài là được, Lâm Tiếu lại giém chăn như thế cho bà.
Lữ Tú Anh đã nóng lại càng nóng hơn.
Nhưng lúc này việc đã sắp thành, Lữ Tú Anh nhắm mắt, chịu cái nóng, dỏng tai nghe động tĩnh của Lâm Tiếu trong bóng tối.
Cuối cùng, Lâm Tiếu không trở mình nữa, hơi thở cũng dần đều đều.
Lữ Tú Anh tung chăn ra, đưa tay lên quạt, nóng quá đi.
Tối qua Lâm Tiếu ngủ muộn, ban ngày vừa mệt vừa vui, sáng sớm Lữ Tú Anh gọi cô ba lần, cô chẳng dậy nổi.
Lần cuối cùng, Lữ Tú Anh lột chăn của Lâm Tiếu ra: “Nếu còn không dậy nữa là muộn học đấy.”
Lâm Dược Phi đánh răng xong, đứng ở cửa phòng ngủ: “Không thì để Tiếu Tiếu ngủ đi mẹ, cho em nghỉ một buổi.”
Lữ Tú Anh không đồng ý: “Không được, đang yên đang lành sao phải nghỉ học.”
Lữ Tú Anh thấy mình cũng khá cưng chiều mấy đứa nhỏ, không ngờ Lâm Dược Phi càng không có nguyên tắc hơn: “Chậc, không biết sau này con có con rồi thì sẽ chiều nó thành dạng gì đây.”
Lâm Tiếu bị mẹ kéo chăn nên tỉnh ngủ, thấy đồng hồ treo tường thì giật mình, chạy thẳng tới phòng vệ sinh.
“Anh, hôm nay anh lái xe đưa em đi học nhé?” Lâm Tiếu vừa ăn sáng vừa hỏi.
“Ừ.” Lâm Dược Phi trả lời.
Lâm Tiếu thở phào nhẹ nhõm, anh lái xe nên chắc không muộn đâu.
Không ngờ hôm nay quá xui, trên đường Lâm Tiếu đi học, ngã tư nào cũng gặp phải đèn đỏ.
Tới cổng trường, tổ sao đỏ đang đi vào trường. Lâm Tiếu giơ tay, nhìn đồng hồ điện tử trên tay, không kịp về phòng giảng dạy cất cặp rồi.
Thứ hai có tiết chào cờ, Lâm Tiếu đeo cặp sách đến xếp hàng vào hàng của lớp mình, các bạn hầu như đều đã đứng ở đó rồi.
Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân vẫy tay với Lâm Tiếu: “Bọn mình ở lớp không đợi được cậu, thầy Đào bảo mọi người xuống dưới trước.”
Lâm Tiếu và Diệp Văn Nhân đứng ở đội chào cờ, Vương Hồng Đậu đứng trước bọn họ, cách mấy người bạn.
Lễ chào cờ bắt đầu, bốn người thuộc lớp chào cờ mặc đồng phục của đội Thiếu niên Tiền Phong, mỗi người cầm một góc lá cờ, đưa lá cờ Tổ quốc lên cán cờ.
Ánh mắt Lâm Tiếu ngưỡng mộ nhìn họ, các bạn thuộc lớp chào cờ đều được chọn ở lớp năm, đó là những nam nữ được chọn có dáng người hơi cao, dáng đứng thẳng tắp, Lâm Tiếu thấy sang năm học mới có thể cô sẽ có cơ hội vào lớp chào cờ này nhưng cần cao thêm chút, hè này cô sẽ cố gắng cao thêm.