Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 615 - Chương 615.

Chương 615. - Chương 615. -

Dư Chiêu Chiêu ở hàng trước quay đầu lại, cười nói với Lâm Tiếu: "Vậy cậu có muốn mua kẹp tóc với dây chun không? Ở phố sau có một cửa hàng phụ kiện, ở đó bán rất nhiều kẹp tóc và dây chun đẹp đó!"

Lâm Tiếu nghi ngờ: "Phố sau á?"

Dư Chiêu Chiêu nói: "Chính là con phố ở phía sau trường chúng ta ấy, các cậu chưa từng tới đấy hả?"

Hai người Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn cùng lắc đầu.

Dư Chiêu Chiêu: "Vậy trưa nay chúng ta cùng đi nhé."

Lâm Tiếu cũng không hứng thú với cửa hàng này lắm, hôm qua cô quyết định để tóc dài, hôm nay tóc cũng không thể mọc dài trong một đêm, tạm thời vẫn chưa cần kẹp tóc với dây chun.

Nhưng Dư Chiêu Chiêu lại nói tiếp: "Phố sau có rất nhiều cửa hàng, ngoại trừ tiệm phụ kiện đó, còn có tiệm sách, cửa hàng băng đĩa nữa..."

Lâm Tiếu nghe được hai chữ tiệm sách, ánh mắt lập tức sáng lên, cô không thấy tiệm sách nào ở cổng trường trung học số một, cô còn tưởng rằng quanh chỗ trường trung học số một không có tiệm sách nào, thì ra tiệm sách lại khuất phía sau trường học!

"Được, thế trưa nay chúng ta cùng nhau tới nhà ăn đi, ăn cơm xong thì cùng đến xem phố sau."

Trường trung học số một và trường tiểu học không giống nhau, giờ nghỉ trưa có thể tùy ý ra vào cổng trường, bạn học nào nhà gần cũng có thể về nhà ăn cơm. Có điều hầu hết các bạn học đều không kịp về nhà, phải ăn luôn ở nhà ăn trường.

Dư Chiêu Chiêu nghe thấy lời mời của Lâm Tiếu, trong mắt hiện lên vẻ khó xử, ấp úng nói: "Tớ... Tớ không thể ăn cùng các cậu được."

"Ăn cơm xong thì chúng ta gặp nhau ở trong lớp nhé, sau đó bọn mình sẽ cùng đến phố sau."

Lâm Tiếu không hề gì: "Được thôi."

Chuyện đáng phấn khởi đầu tiên sau khi kết thúc huấn luyện quân sự chính là cuối cùng cũng có thể tự do lựa chọn ô cửa lấy cơm đó!

Sau khi tiếng chuông tan học vừa vang lên, Lâm Tiếu đã lấy phiếu cơm từ trong hộp bút ra, cùng Chu Tuệ Mẫn tay trong tay xông vào nhà ăn.

Phòng học của các cô ở tầng một, chạy tới nhà ăn rất có lợi thế!

Phiếu cơm của trường trung học số một không giống phiếu cơm trường tiểu học Lâm Tiếu dùng. Phiếu cơm ở trung học này là tự phải tự mình lấy tiền đổi, có ba mệnh giá là một đồng, năm hào, một hào, màu sắc của phiếu cơm mệnh giá khác nhau cũng không giống nhau, lúc lấy cơm thì sẽ tự mình dùng phiếu cơm để gom lại tiền ăn.

Giáo viên tuyển sinh thật sự không hề lừa Lâm Tiếu, nhà ăn ở trường trung học số một rất phong phú.

"Trưa nay tớ muốn ăn lương bì!" Lâm Tiêu nói trên đường đến nhà ăn.

Chu Tuệ Mẫn: "Vậy thì tớ ăn mì lạnh đi." Lương bì và mì lạnh ở cùng một ô đồ ăn, vậy sẽ không cần phải chia nhau ra xếp hàng riêng.

Lúc Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn tới mua cơm thì hàng đợi còn chưa dài, đến sau khi hai cô bê khay cơm ngồi xuống thì hàng người xếp trước ô lấy mì lạnh đã trở nên rất đông đúc. Bây giờ thời tiết vẫn còn nóng, rất nhiều bạn học đều muốn ăn mì lạnh.

Lâm Tiếu gắp một đũa lương bì của mình cho Chu Tuệ Mẫn, lại gắp một đũa mì lạnh từ khay của Chu Tuệ Mẫn: "Ôi, ngon quá! Cả hai món đều siêu ngon!"

Hai người ăn được một nửa, mấy nữ sinh trong lớp cũng bưng khay cơm tới ngồi xuống chỗ trống bên cạnh, chào hỏi Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn: "Hai cậu nhanh ghê!"

Các cô cũng có người xếp hàng mua mì lạnh, vừa mới mua được xong. Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn chỉ có hai người nên chuông tan học vừa vang lên đã lao nhanh về phía nhà ăn.

Các học sinh nữ vừa ngồi xuống bên cạnh Lâm Tiếu là học sinh nội trú ở trường, một phòng ký túc xá ở tám người, tám người cũng cùng nhau đi ăn cơm, sau giờ học khó tránh khỏi có người di chuyển chậm chạp hơn một chút, cậu chờ tớ, tớ chờ cậu, đến nhà ăn thì đã muộn, thời gian xếp hàng cũng dài hơn.

Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn ăn cơm xong, mang khay cơm rỗng đến chỗ thu hồi khay. Trên mặt đất đặt hai xô nhựa lớn dùng để đổ thức ăn thừa, còn có một thầy giáo trông rất hung dữ đứng bên cạnh, những bạn học nào còn ăn thừa nhiều sẽ bị phê bình!

Mặc dù Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn đều không để thừa thức ăn, nhưng vẫn không dám ngẩng đầu lên nhìn thầy giáo, sau khi chồng khay cơm lên thì vội vàng chạy ra khỏi nhà ăn nhanh như chớp.

Bình Luận (0)
Comment