Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 627 - Chương 627.

Chương 627. - Chương 627. -

Lâm Tiếu hỏi từng người một, không ai thừa nhận, nhưng đôi mắt sắc bén của cô phát hiện nụ cười trên mặt của Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm có gì đó không đúng, Lâm tiếu chỉ tay nói: “Là hai cậu.”

“Là ai trong hai cậu?”

Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm đồng thời chỉ về nhau, hai bọn họ đồng thanh: “Là cậu ấy.”

Sau một phiên thẩm vấn của Lâm Tiếu, cuối cùng cũng có được sự thật, là Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm cùng nhau viết, Triệu Hiểu Long là người đầu tiên đề ra ý tưởng này.

Lâm Tiếu: “Đợi khi hai người các cậu thi đấu, tớ cũng sẽ viết cho hai cậu.”

Lâm Tiếu quyết định rồi, viết một lần là không đủ, cô sẽ viết ba lần “Triệu Hiểu Long, cố lên Triệu Hiểu Long, cố lên Triệu Hiểu Long, cố lên!”

Chạy xong hạng mục 800 mét, sáng nay Lâm Tiếu không còn hạng mục nào nữa.

Chiều nay Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn thi đấu bật xa tại chỗ cùng nhau, ban đầu Chu Tuệ Mẫn đăng ký nhảy cao, nhưng giáo viên thể dục lại đổi thành nhảy xa.

Chu Tuệ Mẫn vẫn còn một hạng mục 400 mét, cũng vào buổi chiều, bởi vì lý do này mà buổi trưa cô bé không dám ăn quá no.

Sau khi hội thể thao buổi chiều bắt đầu, chạy 400 mét lập tức điểm danh, lần này đến lượt Lâm Tiếu đi cùng Chu Tuệ Mẫn.

Thành tích của Chu Tuệ Mẫn cao hơn của Lâm Tiếu một chút, ở vị trí cuối ở giữa chứ không phải vị trí cuối cùng, chỉ là cũng không lấy được thứ hạng.

Sau đó, cả hai người cùng tham gia bật xa tại chỗ, Chu Tuệ Mẫn giành vị trí thứ sáu, vị trí thứ sáu vừa đủ có thể thêm điểm cộng cho lớp.

Lâm Tiếu vẫn không có xếp hạng, cô lại thở dài: “Tớ vẫn nên cố gắng viết bản thảo phát thanh để tăng điểm cộng cho lớp.”

Chu Tuệ Mẫn an ủi Lâm Tiếu: “Quan trọng nhất là có tham gia.”

Buổi chiều Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm cũng có hạng mục, Lâm Tiếu viết hai bản thảo phát sóng, viết tên của hai người họ 3 lần, dựa vào thời gian, gửi nó đến đài phát thanh.

Tuy nhiên, không biết là do cô không có năng khiếu văn chương, hay là do phát thanh viên không thích việc tên được lặp lại tới ba lần, hai bản thảo phát thanh Lâm Tiếu dày công viết không được đọc.

Đáng ghét!

Đến chiều, nửa số ghế ở khán đài cạnh sân thể dục đã trống chỗ, những học sinh còn lại ngồi thưa thớt trên khán đài.

Khán đài được bố trí cho học sinh lớp chín, học sinh lớp chín không cần tự mình khiêng ghế, ngồi ở trên khán đài có tầm nhìn rất tốt, Lâm Tiếu và một số học sinh lớp bảy đều rất ghen tị.

Lâm Tiếu thấy khán đài không có người, có chút khó hiểu: “Bọn họ đều tham gia thi đấu rồi? Lớp chín đông học sinh tham gia thi đấu vậy sao?”

Dư Chiêu Chiêu lắc đầu: “Đều chuồn về lớp làm bài thi rồi.”

Lâm Tiếu không dám tin: “Cái gì?”

Không tham gia hội thể thao, quay về lớp làm bài thi, học sinh lớp chín nghĩ gì vậy.

Dư Chiêu Chiêu nói: “Áp lực của lớp chín rất lớn, bài thi làm cũng không hết, đợi khi cậu lên lớp chín là sẽ hiểu thôi.”

Chu Tuệ Mẫn nhìn Dư Chiêu Chiêu một cách kỳ lạ, Dư Chiêu Chiêu có vẻ như hiểu rất rõ về lớp chín.

Kế tiếp đến Dư Chiêu Chiêu chạy tiếp sức, cả Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn đều đến cổ vũ cho cô bé. Nhiều bạn học trong lớp cũng đến cổ vũ cho bốn bạn chạy tiếp sức.

Rõ ràng là số điểm cộng đạt được trong hạng mục chạy tiếp sức cũng giống như số điểm cộng trong các hạng mục khác, nhưng các học sinh dường như cảm thấy, chạy tiếp sức đại diện nhiều hơn cho danh dự của lớp.

Bốn bạn học sinh trong phần chạy tiếp sức không làm mọi người thất vọng, giành được vị trí thứ ba cho lớp.

Hai người Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn cùng nhau đỡ Dư Chiêu Chiêu đi dạo trên sân thể dục.

Trên sân thể dục có quá nhiều người, ba người đứng cạnh nhau không tiện, Lâm Tiếu buông tay Dư Chiêu Chiêu ra, lùi sau một bước.

Sau đó, Lâm Tiếu sải bước chắn phía sau Dư Chiêu Chiêu.

Cô nhìn thấy quần của Dư Chiêu Chiêu bị nhuộm một mảng tối.

Cô ngay lập tức nhận ra chuyện gì đang xảy ra, kỳ kinh nguyệt của Dư Chiêu Chiêu làm bẩn quần của cô bé.

Mặc dù bản thân Lâm Tiếu chưa có kinh nguyệt, nhưng chị Tiểu Vân đã từng nói qua cho cô về việc kinh nguyệt là gì.

“Dư Chiêu Chiêu, cậu đến kỳ kinh nguyệt rồi, tớ cùng cậu đi nhà vệ sinh.”

Dư Chiêu Chiêu sửng sốt: “Tớ còn chưa có kinh nguyệt.”

Chu Tuệ Mẫn cũng vội vàng chạy ra phía sau nhìn: “Trên quần của cậu thực sự có một mảng màu.”

Bởi vì Dư Chiêu Chiêu trước đây chưa từng có kinh nguyệt, vậy hôm nay chính là lần đầu tiên, chắc chắn là không mang băng vệ sinh, rắc rối nhất vẫn là việc quần bị bẩn rồi.

Mùa hè cũng không có quần áo để cởi ra che. Hai người Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn cùng nhau đứng phía sau Dư Chiêu Chiêu, ba người đi gần nhau, che khuất tầm mắt của các học sinh khác.

Cứ như vậy mà đi thẳng vào nhà vệ sinh, Dư Chiêu Chiêu tạm thời an toàn, nhưng chỉ là tạm thời.

“Tiếp theo nên làm gì đây?” Lâm Tiếu suy nghĩ một chút: “Nếu không thì, cậu ở trong nhà vệ sinh cho đến khi hội thể thao kết thúc, đợi sau khi học sinh đều đi hết, hai chúng tớ vẫn giống như lúc nãy đứng sau lưng cậu, đi ra khỏi cổng trường.”

“Không cần đâu.” Dư Chiêu Chiêu nói: “Cậu giúp tớ tìm mẹ của tớ.”

Lâm Tiếu: “Hả?” Cô phải đi đâu tìm mẹ của Dư Chiêu Chiêu.

Dư Chiêu Chiêu tiếp tục nói: “Mẹ tớ là cô Giang của lớp 12A5.”

Lâm Tiếu chợt hiểu ra, cô liếc nhìn Chu Tuệ Mẫn: "Vậy cậu ở lại đây với cậu ấy, tớ quay lại ngay!"

Lâm Tiếu đi thẳng đến tòa văn phòng của trường trung học phổ thông.

Bình Luận (0)
Comment