Có một quầy bán cơm và rau xào, rau xào ở đó rất ngon, dì bán hàng xúc cơm lại rất hào phóng. Mua xong hai món, nói với dì: “Có thể chan cho cháu thêm một thìa trứng gà xào cà chua, canh thịt kho khoai tây lên trên cơm được không ạ?” Dì sẽ chan ngay cho một thìa canh rau.
Có mấy loại canh rau chan lên cơm ăn rất ngon.
Mà thứ dì rưới lên cơm không chỉ có canh rau, còn có trứng vỡ, khoai tây vỡ thậm chí cả miếng thịt nhỏ, hai món ăn mà có thể ăn được vị của ba món.
Các bạn học đều rất thích quầy này, bình thường đều xếp hàng dài. Bây giờ tranh thủ ngày kiểm tra tháng của lớp 7 nên chiếm được ưu thế đến sớm, không cần phải xếp hàng đã có thể đặt cơm ngay.
Bữa cơm trưa ngày đầu tiên, Lâm Tiếu chọn quầy cơm trắng này.
Bữa trưa ngày hôm sau, họ gọi món mì bò.
Mì bò trong căng tin của trường là do chính tay đầu bếp làm sợi mì, mặc dù trong cả bát mì to chỉ có hai miếng thịt bò thái mỏng, mấy lát củ cải, nhưng cũng vì thế mà giá cả phải chăng, sợi mì mềm mịn, đầy đặn.
Vào mùa hè thì còn đỡ, nhưng mấy ngày trước nhiệt độ giảm xuống, trước quầy mì bò phải xếp hàng dài.
Lâm Khiếu húp một ngụm canh to nóng hổi, nước mì trông trong veo, mùi vị rất ngon.
Từ sau khi phát hiện ra rằng đợt kiểm tra tháng có lợi khi đến căng tin trước mà không cần xếp hàng ở quầy, Lâm Tiếu cảm thấy rằng bài kiểm tra tháng chỉ có hai ngày là quá ít, cô đã lên kế hoạch trước cho đợt kiểm tháng vào tháng tới.
“Bài kiểm tra tháng sau, tớ muốn ăn bún và vằn thắn.” Lâm Tiếu nói.
“Được.” Lâm Tiếu khiến cho Chu Tuệ Mẫn cũng bắt đầu mong chờ vào đợt kiểm tra tháng vào tháng tới.
Nhưng rất nhanh cô bé đã định thần lại, hỏi Lâm Tiếu: “Môn chính trị và lịch sử sáng nay cậu thi thế nào?”
Lâm Tiếu: “Cũng được.”
Ưu điểm của các khoa học xã hội như chính trị và lịch sử là bạn có thể trả lời bừa, nhưng nhược điểm là kể cả bạn có viết ra đáp án cũng không biết liệu có được điểm hay không.
Lâm Tiếu lập tức đính chính: “Tớ không so đáp án đâu, cậu muốn thì tìm người khác mà so bài."
Trước kia Chu Tuệ Mẫn rất ham thi xong là đối chiếu bài ngay, bây giờ dần dần cũng bị Lâm Tiếu làm cho lười so đáp án theo rồi.
”Thế thì thôi.” Chu Tuệ Mẫn cũng khá chắc chắn trong phần trắc nghiệm, phần tự luận ở đằng sau kể cả có so đáp án thì bài thi môn chính trị và lịch sử cũng rất khó để đưa ra một đáp án tiêu chuẩn được.
“Bao giờ có điểm thì xem sau, không biết bài kiểm tra tháng bao giờ mới có điểm.”
Tốc độ chấm điểm bài kiểm tra tháng của trường Trung học số một khiến tất cả học sinh lớp 7 đều kinh ngạc.
Sau khi kết thúc kiểm tra hàng tháng, học sinh chỉ được nghỉ một ngày chủ nhật, sáng sớm thứ hai khi vừa vào lớp, Lâm Tiếu đã nghe nói bài kiểm tra tháng có điểm rồi.
“Hả.” Thầy cô chỉ mất có một ngày đã chấm xong 50 bài kiểm tra của cả lớp rồi.
Hiệu quả làm việc của các thầy cô thật là cao. Sáng sớm vừa đến, Lâm Tiếu đang đọc sách thì cô Dương gọi Lâm Tiếu cùng Dư Chiêu Chiêu, Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm đến văn phòng lấy bảng đăng ký điểm của lớp mình.
Bốn bạn cán bộ lớp hỗ trợ cô Dương tính tổng điểm.
Cô Dương lần lượt chia cho họ bốn tờ bảng đăng ký: “Tính nhanh tổng điểm, xếp hạng.”
Với Lâm Tiếu việc tính tổng điểm dễ như ăn kẹo, dăm ba phép tính cộng số có hai chữ số Lâm Tiếu chỉ cần nhìn qua là ra kết quả ngay.
Bốn cán bộ lớp cùng nhau tính, một mình Lâm Tiếu tính xong một nửa số bài, ba bạn còn lại cộng vào cũng không tính được nhiều bằng Lâm Tiếu.
Dư Chiêu Chiêu ngạc nhiên nhìn Lâm Tiếu.
Phương Kính Phàm nói với Dư Chiêu Chiêu: “Cậu quen là sẽ không có gì lạ cả, hồi tham gia cuộc thi ở Trường Xuân tớ với Triệu Hiểu Long đã từng chứng kiến.”
“Khả năng thiên bẩm của Lâm Tiêu, không ai địch được.” Phương Kính Phàm lắc đầu nói.
Triệu Hiểu Long trừng mắt nhìn cậu: “Cậu thấy là không địch được nhưng tớ không thấy thế.”
Cậu ta vẫn chưa chịu thua.
“Lần kiểm tra tháng này ai điểm cao nhất lớp?” Tổng điểm của tất cả các bạn trong lớp đều cộng xong rồi, cô Dương hỏi.
Soạt, soạt, soạt.
Ba ngón tay đều chỉ về phía Lâm Tiếu, Lâm Tiếu cũng đưa tay ra quay ngón tay lại chỉ vào mình.
Cô Dương bật cười: “Không hổ là lớp trưởng lớp chúng ta.”
Cô Dương rút một tờ giấy đỏ ra, viết hết tên các bạn trong lớp xếp theo thứ hạng lên rồi dán lên trên tường phòng học.
“Ai trong số các em chữ đẹp nhất.” Cô Dương nghĩ một lúc: “Triệu Hiểu Long, em viết đi, chép lại theo xếp hạng, cẩn thận đừng để sót.”
Triệu Hiểu Long bắt đầu luyện chữ từ khi còn học tiểu học, theo giáo viên luyện chữ được 5 năm rồi, chữ viết bằng bút máy cũng rất đẹp. Cô Dương nhìn thấy chữ của Triệu Hiểu Long viết trên tờ giấy đỏ liền thốt lên: “Học sinh bây giờ thật sự quá giỏi, viết chữ còn đẹp hơn cả cô.”
“Sau này bảng của lớp giao hết cho các em viết.”