Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 658 - Chương 658.

Chương 658. - Chương 658. -

Lâm Tiếu đã từng tham gia Hoa cup, những gì phát trên TV và ở trường quay cũng không giống nhau. Cô biết mấy chuyện chỉnh sửa cắt nối đúng là có thể xảy ra.

Trong lòng cô dâng lên hy vọng: “Thật ạ?”

Giáo viên sinh học mỉm cười, gật đầu: “Thật.”

Tảng đã lớn trong lòng cô cuối cùng cũng bỏ xuống được, chuyện cô lo lắng đã được giáo viên sinh học giải thích, nói như vậy cũng không có vấn đề gì.”

Lâm Tiếu đỏ mặt, bỗng cảm thấy nãy vừa mình rơi nước mắt thật ngốc.

Hôm nay là ngày ngu ngốc của cô sao? Nếu không sao cô cứ ngơ ngơ vậy chứ.

Giáo viên sinh học mở ngăn kéo, từ trong lấy ra một nắm kẹo bỏ vào tay Lâm Tiếu. “Yên tâm đi, không có gì đâu. Mau trở về tự học đi.”

Lâm Tiếu chậm chạp di chuyển, cô vẫn còn một vấn đề nữa muốn hỏi giáo viên.

“Cô ơi, tiết học công khai có được chấm điểm không ạ?”

Cô thấy mỗi một thầy cô dự giờ đều có cầm một bảng điểm.

Ngay lập tức giáo viên sinh học biết Lâm Tiếu đang nghĩ gì. “Chờ khi nào có điểm, cô sẽ nói cho em biết.”

Lâm Tiếu gật đầu liên tục: “Dạ tạm biệt cô.”

Trở về phòn học, Chu Tuệ Mẫn quan tâm hỏi cô: “Giáo viên sinh học mắng cậu hả?”

Lâm Tiếu: “Không, giáo viên sinh học rất tốt nha. Cô ấy còn cho tớ kẹo.” Lâm Tiếu chia cho Chu Tuệ Mẫn kẹo mà giáo viên cho cô.

Chu Tuệ Mẫn kinh ngạc: “Cho cậu kẹo?” Chu Tuệ Mẫn không nhận ra giáo viên sinh học dịu dàng như vậy, bình thường lúc đi học cô ấy rất là nghiêm khắc.

Lâm Tiếu gật đầu: “Tớ thấy lúc ở riêng với cô thì cô dịu dàng hơn lúc trên lớp.”

Chu Tuệ Mẫn bóc vỏ kẹo, đưa tới miệng cô: “Đó là đối với cậu.”

Giáo viên thường sẽ nhẹ nhàng hơn đối với học sinh giỏi, từ khi học tiểu học Chu Tuệ Mẫn đã nhận thức được cái này. Bây giờ học cấp hai cũng vậy, nhưng Lâm Tiếu được đối xử còn khác hơn cô bé một chút, được giáo viên các môn đối xử đặc biệt.

Một tuần sau, đã có kết quả chấm điểm tiết học công khai. Giáo viên sinh học nói với Lâm Tiếu: “Là 96 điểm.”

96 điểm hệ 10 điểm tương đương với 96 trên 100 điểm. Lâm Tiếu thầm đổi thành thang điểm một trăm quen thuộc. Đây đúng là số điểm cao, lâm Tiếu mỉm cười.

Giáo viên sinh học cười nói: “Bây giờ thì yên tâm rồi chứ.”

Lâm Tiếu gật đầu mạnh, yên tâm rồi.

Tiết học công khai được 96 điểm, tất cả đã rõ ràng về nhà vào buổi tối cuối cùng lâm Tiếu cũng có thể kể mẹ nghe sai lầm nhỏ nhỏ trong tiết học công khai.

Lâm Tiếu kể rất sống động, Lữ Tú Anh nghe đến đoạn Lâm Tiếu giành trả lời trước thì đổ mồ hôi thay cô. Cũng may không ảnh hưởng đến tiết học công khai, bà cũng thở phảo nhẹ nhõm.

Buổi tối khi Lâm Dược Phi về nhà, Lâm Tiếu đã ngủ say.

Lữ Tú Anh vừa chuẩn bị ngả lưng thì nghe tiếng Lâm Dược Phi trở về, đang vào bếp làm đồ ăn khuya. Lữ Tú Anh khoác áo, đi từ trong phòng ra, nói: “Trong tủ lạnh có sườn heo, để mẹ làm cho tô mì.”

Lâm Dược Phi: “Mẹ, mẹ cứ về ngủ đi. Con tự làm được.”

“Mẹ vẫn chưa ngủ.” bà để Lâm Dược Phi đứng một bên, vặn lửa đun nước. Vừa nấu mì vừa nói Lâm Dược Phi nghe chuyện tiết học công khai.

Lữ Tú Anh cảm khái Lâm Tiếu hôm nay mới kể bà nghe.

“Tiếu Tiếu học cấp 2 đã trưởng thành một chút. Bây giờ có thể giấu chuyện rồi.”

Lâm Tiếu vẫn luôn là cái loa nhỏ ngồi ghế sau xe đạp mẹ, không đợi về nhà đi trên đường đã ba la ba la kể hết mọi chuyện thú vị trên trường cho mẹ nghe.

Người không giấu được bí mật như Lâm Tiếu, lần này lại nhịn đủ một tuần mới nói. Lữ Tú Anh vô cùng kinh ngạc.

“Cũng nên trưởng thành chút, con bé đã học cấp 2 rồi.” Lâm Dược Phi phát hiện so với những người bạn thì Lâm Tiếu trưởng thành hơn.

Nhưng đây không phải là điều anh chú ý, Lâm Dược Phi bưng mì đã nấu đến bàn ăn, vừa thổi vừa ăn: “Nên tặng giáo viên Tiếu Tiếu một phần quà ha mẹ.”

Lữ Tú Anh trừng mắt: “Anh đừng có mà áp dụng cách xử lý của con lên nó. Không phải Tiếu Tiếu đã xử lý rất tốt sao.”

Lâm Dược Phi: “Tặng quà sao lại sai, ai mà không thích được nhận quà chứ. Chúng ta cũng không tặng đồ đắt tiền, tặng gì thân mật một chút.”

Lâm Dược Phi cũng đang nghĩ xem nên tặng gì cho giáo viên sinh học.

Lữ Tú Anh nghiêm mặt nói: “Không được tặng.”

“Các giáo viên trường trung học số một cũng không chú ý mấy cái này, chỉ nhận thiệp chúc mừng vào Ngày nhà giáo. Bây giờ giáo viên đối xử với Tiếu Tiếu rất tốt, anh mà tặng quà lung tung thì sẽ phản tác dụng.”

Lâm Dược Phi gật đầu: “Được, vật thì không tặng nữa.”

“Tiếu Tiếu thông minh thế, không tặng quà thì giáo viên cũng sẽ đối xử tốt với con bé.”

Lâm Dược Phi vui vẻ nói: “Học giỏi tiết kiệm nhỉ.” Nghĩ đến học bổng của Lâm Tiếu, anh lại thay đổi suy nghĩ: “Không chỉ tiết kiệm mà lại còn kiếm thêm tiền nữa.”

Bình Luận (0)
Comment