Mặc dù khách sạn mới sang không bằng khách sạn sang trọng trước đó, nhưng bãi biển ở đây đủ để bù đắp lại tất cả những thiếu sót. Huống hồ khách sạn mới đổi cũng không tồi, sạch sẽ gọn gàng, phòng cũng rất rộng.
Lữ Tú Anh nói: “Tối mai chúng ta ăn cơm tối, sau đó ở trong phòng xem Xuân Vãn.”
Lâm Tiếu ngạc nhiên: “Ngày mai đã là giao thừa rồi ạ?”
Cô đi chơi nhiều ngày như vậy nên chẳng còn biết hôm nay là thứ mấy ngày mấy tháng mấy nữa, nếu không phải mẹ vừa nói tới, Lâm Tiếu đã quên luôn ngày mai là giao thừa rồi.
Lần đầu đón Tết bên ngoài, Lâm Tiếu thấy rất mới lạ.
“Mẹ, vậy mai chúng ta gói sủi cảo nhé?” Lâm Tiếu hỏi.
Lữ Tú Anh: “Không gói sủi cảo nữa, trong khách sạn có cái gì thì ăn cái đó.”
Ban ngày, Lâm Tiếu chơi ở trên bờ biển trong vắt nhìn thấy đáy, bên này cũng bán các loại vòng từ vỏ sò, vỏ ốc. Những món đồ trang sức được làm ra không giống với những món đồ mà Lâm Tiếu đã mua trước đó cho lắm, hơn nữa giá cả ở đây càng rẻ hơn.
Lâm Tiếu hối hận vì trước đó mua bị đắt hơn.
Nếu biết vòng tay bên này vừa đẹp vừa rẻ thì cô đã đợi mua sau rồi.
Lữ Tú Anh thấy Lâm Tiếu nhìn chằm chằm vào hàng bán vỏ sò liền hỏi: “Có phải con vẫn muốn mua không? Muốn mua thì cứ mua đi.”
Lâm Tiếu mừng rỡ hỏi: “Vẫn mua tiếp được ạ?”
Được mẹ đồng ý, Lâm Tiếu lại chọn thêm mấy chiếc, hôm trước mua bị đắt, bây giờ mua được rẻ, như thế tính bình quân ra cũng không bị đắt mấy.
Lâm Tiếu đã lên kế hoạch hợp lý với những chiếc vòng tay mới mua này, người nhà mình đương nhiên phải có, vòng tay tặng cho Chu Tuệ Mẫn, Dư Chiêu Chiêu, Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân đều đã mua vào lần trước rồi. Lần này mua một chiếc tặng Bạch Huyên, một chiếc tặng Trương Quân Nhã: “Chiếc này tặng Phùng Bảo Nguyệt.”
Lữ Tú Anh ngạc nhiên hỏi: “Không phải là hồi nhỏ con và Phùng Bảo Nguyệt không chơi với nhau sao?”
Kể cả bây giờ Lữ Tú Anh cũng không thấy Lâm Tiếu và Phùng Bảo Nguyệt chuyện trò gì với nhau, còn không gần gũi bằng chị Tiểu Mai, chị Linh Linh nữa.
“Bây giờ hai đứa chơi với nhau rồi à?” Lữ Tú Anh ngạc nhiên đáp, cô không thấy Lâm Tiếu và Phùng Bảo Nguyệt chơi với nhau.
Ngay cả dì Tề và Lữ Tú Anh bây giờ cũng rất ít qua lại, từ sau khi dì Tề bị mất việc thì dì ấy cũng không muốn gặp lại những người bạn trước kia nữa. Lữ Tú Anh hiểu tâm lý đó của dì Tề nên cũng không đến gặp, để dành không gian cho dì ấy.
Lâm Tiếu không biết phải tả thế nào về quan hệ giữa mình và Phùng Bảo Nguyệt: “Cũng gọi là chơi.”
Hồi nhỏ không chơi với nhau là vì lúc đó Phùng Bảo Nguyệt giống như một con công nhỏ kiêu ngạo, trước mặt Lâm Tiếu lúc nào cũng kênh kiệu, ra oai là mình có tất cả những gì mà Lâm Tiếu không có.
Bây giờ thì con công nhỏ kiêu hành ngày nào đã trở nên bụi bặm, lúc nào cũng ủ rũ, không ra vẻ trước mặt Lâm Tiếu được nữa, nhưng Lâm Tiếu vẫn rất hoài niệm những ngày tháng mà Phùng Bảo Nguyệt kiêu ngạo lại thích ra oai, ngày đó trông Phùng Bảo Nguyệt rất vui.
Lâm Tiếu tặng một chiếc vòng vỏ sò cho Phùng Bảo Nguyệt, hi vọng cô bé có thể vui lên một chút.
Bây giờ Phùng Bảo Nguyệt vẫn đang rất buồn bã và đau khổ, Lâm Tiếu hiểu hết.
“Mẹ, có phải con tặng vòng tay cho nhiều người quá rồi không?” Lâm Tiếu hỏi mẹ.
Lữ Tú Anh cảm thấy không có vấn đề gì: “Con muốn tặng ai thì cứ tặng đi.” Dù sao thì vòng tay vỏ sò cũng không đắt, Lâm Tiếu tặng cho nhiều người chứng tỏ cô rất hòa đồng, có nhiều bạn.
Tặng cho bạn nam thì không thể tặng vòng tay vỏ sò được nên Lâm Tiếu đã mua một con ốc biển lớn để tặng Trần Đông Thanh.
Lữ Tú Anh cũng mua, bà mua san hô. San hô đỏ, san hô trắng, san hô đỏ thẫm trông rất thích, màu trắng cũng rất đẹp. San hô loại nhỏ chỉ nhỏ bằng bàn tay, san hô loại to to như hòn non bộ, Lữ Tú Anh cũng không biết là thật hay giả, bà chỉ thấy giá cả hợp lý thì mua, cho dù là giả thì bầy trí ở trong nhà cũng vẫn đẹp.
Buổi chiều Lâm Tiếu bị mẹ đưa về khách sạn, mẹ bắt cô ngủ trưa. Ra ngoài chơi nhiều ngày thế rồi Lâm Tiếu không ngủ trưa hôm nào cả, nhưng hôm nay mẹ nhất định bắt cô ngủ: “Không ngủ đến tối con buồn ngủ sớm không xem được Xuân Vãn đâu.”
Để có thể thức được xem Xuân Vãn, buổi trưa Lâm Tiếu ngủ một giấc dài, buổi chiều không có thời gian ra bãi biển nữa, ở lại khách sạn một lúc rồi đi ăn cơm tất niên từ sớm.