"À…" Các bạn học phát ra thanh âm rất rõ, lúc xem dự báo thời tiết có thể nhìn thấy nhiệt độ ở Hải Nam, thật sự mùa đông cũng rất ấm áp.
Triệu Hiểu Long nói: "Tớ cũng từng đi Hải Nam."
Cậu bé và Lâm Tiếu chia sẻ trải nghiệm đi du lịch Hải Nam, hai người đi qua rất nhiều điểm tham quan giống nhau. Triệu Hiểu Long nghe thấy Lâm Tiếu ngồi thuyền ra biển, cậu cũng chưa ngồi thuyền ra biển, cảm thấy vô cùng hứng thú với chuyện này, không ngừng hỏi Lâm Tiếu ra biển có cảm giác gì.
Dưới sự truy vấn của Triệu Hiểu Long, Lâm Tiếu đều trả lởi hết, Triệu Hiểu Long nghe Lâm Tiếu nói còn gặp được cá heo, lập tức cảm thấy hứng thú: "Cậu có chụp được ảnh không?"
Sắc mặt Lâm Tiếu lập tức thay đổi: "Không có."
Triệu Hiểu Long không hiểu: "Ồ…" Không chụp thì không chụp, sao tự dưng Lâm Tiếu lại hung dữ thế?
Đợi sau khi Triệu Hiểu Long rời đi, Lâm Tiếu lén lấy ảnh chụp từ trong sách, cho một mình Chu Tuệ Mẫn xem.
"Thật ra tớ chụp được ảnh, chỉ là chụp không đẹp lắm. Cậu phải đồng ý trước, không được chê cười tớ." Lâm Tiếu nói với Chu Tuệ Mẫn.
Mắt Chu Tuệ Mẫn lập tức sáng lên, vậy mà Lâm Tiếu thật sự chụp ảnh cùng cá heo: "Nhanh nhanh nhanh, cho tớ xem một chút, tớ cam đoan không cười cậu."
Lâm Tiếu mở sách ra một nửa, lấy ảnh chụp kẹp bên trong ra cho Chu Tuệ Mẫn nhìn.
Chu Tuệ Mẫn: "Phì!" Cô bé lập tức vươn tay che miệng, đôi mắt chớp chớp nhìn Lâm Tiếu, hai mắt cong cong chứa đầy ý cười.
Lâm Tiếu nghĩ bỏ đi, Chu Tuệ Mẫn ít nhất cũng chỉ cười một tiếng, đã là người cười ít nhất trong nhóm bạn của cô.
Học kỳ mới, Lâm Tiếu không chỉ rám nắng, cô còn cao hơn.
Cô giáo Dương căn cứ vào chiều cao điều chỉnh chỗ ngồi, Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn rất lo lắng, lo lắng các cô bị cô giáo tách ra. May mắn là hai người Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn đều cao, sau khi cô giáo Dương chuyển hai người các cô về cùng một hàng, các cô vẫn ngồi cùng bàn như cũ.
Dư Chiêu Chiêu hâm mộ nhìn Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn: "Tốt thật đấy, chắc chắn hai cậu có thể cao hơn một mét sáu."
Dư Chiêu Chiêu rất nghi ngờ mình còn có thể cao đến một mét sáu không: "Tháng trước nữa tớ cao một mét năm tám, tháng trước là một mét năm tám, tháng này vẫn là một mét năm tám, có phải tớ không cao lên nữa không?"
Lâm Tiếu an ủi Dư Chiêu Chiêu: "Có khả năng mùa xuân sẽ cao lên."
Dư Chiêu Chiêu: "Bây giờ đã là mùa xuân rồi."
Tết âm lịch năm nay và lập xuân rất hiếm khi trùng nhau cùng một ngày, lập xuân rơi vào tối mùng một của Tết âm lịch, Dư Chiêu Chiêu có ấn tượng sâu sắc với cái này.
Lâm Tiếu không cảm thấy lập xuân là mùa xuân: "Bây giờ còn lạnh như vậy mà, ngày nào căn tin cũng có rau cải trắng."
Khi xuân về hoa nở, món ăn trong căn tin lúc nào cũng phong phú lên, Lâm Tiếu mới cảm thấy mùa xuân thực sự đến.
"Vì sao hôm nay Lỗ Trí Thâm không đến báo danh?" Dư Chiêu Chiêu khó hiểu nói. Lỗ Trí Thâm là biệt danh của Lỗ Chí Viễn, từ sau khi mọi người đọc một đoạn "Lỗ Trí Thâm đấm Trấn Quan Tây" ở đằng sau sách giáo khoa ngữ văn kia, Lỗ Chí Viễn đã có thêm một biệt danh là Lỗ Trí Thâm.
Biệt danh này chỉ là vì tên giống nhau, khí chất ngoại hình của Lỗ Chí Viễn hoàn toàn trái ngược với Lỗ Trí Thâm. Lỗ Chí Viễn trắng trẻo gầy yếu, nói chuyện làm việc đều chậm rãi, nhìn trông không có một chút nóng nảy nào, các bạn học gọi biệt danh này thì cậu bé cũng không phản bác, chấp nhận biệt danh của mình mà không có bất cứ ý kiến gì.
Lỗ Chí Viễn không đến báo danh, chỗ ngồi của cậu bé trống, khi cô giáo Dương điều chỉnh chỗ ngồi, để những bạn học khác ngồi lên phía trước, chỗ ngồi của cậu bé được điều chỉnh đến chỗ trống đến hàng cuối cùng.
Các bạn học đều cảm thấy có gì đó không ổn, Lỗ Chí Thâm không cao, đáng nhẽ không nên ngồi hàng cuối cùng.
"Cô giáo Dương, Lỗ Trí Thâm… À không phải, Lỗ Chí Viễn chuyển trường sao?" Có nam sinh hỏi.
Cô giáo Dương nói cho mọi người: "Bạn ấy chuyển lớp, chuyển tới lớp A2."
"Hả!" Các bạn học đều thấy hơi bất ngờ: "Tại sao phải chuyển tới lớp A2?"
Chỉ có lớp A1 là lớp năm năm, mặc dù lớp A2 và lớp A3 đều là lớp chọn, nhưng cấp hai phải học ba năm, sau này cũng phải tham gia thi cấp ba mới có thể lên cấp ba.
Từ lớp A1 đến lớp A2 chỉ cách nhau bức tường, nhưng các bạn học đều biết quyết định này của Lỗ Chí Viễn không đơn giản.
Mặc dù cuối năm học lớp tám sẽ có kỳ thi khảo sát chất lượng, nếu như không thể đạt tiêu chuẩn sẽ phải rời khỏi lớp học năm năm, học bình thường lên lớp chín sau đó tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học… Nhưng đó cũng là chuyện của một năm rưỡi nữa, vì sao Lỗ Chí Viễn chỉ học nửa năm đã chuyển lớp?