Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 724 - Chương 724.

Chương 724. - Chương 724. -

Mấy học sinh lớp học năm năm thay phiên dùng, có đôi khi còn tập hợp lại chơi chung, chơi với nhau đến mức quen mặt.

Lâm Tiếu không có khiếu vận động, không biết cả bóng rổ lẫn bóng đá, nhưng chơi loạn với các bạn cũng rất vui. Bóng rổ thì thử ném rổ, bóng đá thì thử tâng bóng, vành bóng rổ nằm dưới một tàng cây bào đồng cành lá xum xuê ở sân thể dục, trở thành vành bóng rổ chuyên dụng của nhóm nữ sinh, còn các nam sinh thì không sợ đội nắng.

Cuối tháng bảy có kết quả thi đại học, điểm được gửi đến Bộ Giáo dục trước, sau đó các trường cấp ba mới chép lại rồi thông báo với thí sinh.

Điểm vừa gửi đến Bộ Giáo dục là anh trai đã tìm người quen để lấy điểm của Thẩm Vân trước.

Tổng điểm là bảy trăm mười, Thẩm Vân thi được năm trăm hai mươi ba điểm.

Điểm của hệ chính quy trọng điểm là năm trăm ba mươi điểm, hệ chính quy thông thường là năm trăm hai mươi mốt điểm, cao đẳng nghề là năm trăm mười chín điểm, trung cấp nghề là năm trăm mười ba điểm.

Thẩm Vân vượt qua điểm của hệ chính quy thông thường!

Lâm Dược Phi rất mừng, Lữ Tú Anh nghe thấy số điểm này cũng phải lắp bắp kinh hãi: "Cao vậy sao!"

Thẩm Vân tham gia thi đại học sớm một năm, vậy mà hơn điểm sàn của hệ chính quy thông thường.

"Thế nói không chừng năm nay Tiểu Vân có thể trúng tuyển vào hệ chính quy đúng không?" Lữ Tú Anh hỏi.

Lâm Dược Phi lắc đầu: "Cái này thì khó mà nói."

Đúng là Thẩm Vân vượt qua điểm sàn của hệ chính quy, nhưng chỉ vượt qua hai điểm thôi, có thể trúng tuyển vào hệ chính quy hay không phải xem điền nguyện vọng may rủi thế nào. Điểm xấp xỉ điểm sàn nên độ nguy hiểm khá cao.

Bây giờ ghi nguyện vọng không giống như sau này có rất nhiều nguyện vọng song song. Lỡ Thẩm Vân không đủ điểm vào nguyện vọng một thì sao, rất nhiều đại học không xét tới nguyện vọng hai. Cho một ví dụ, nếu điểm trúng tuyển của một trường đại học là sáu trăm điểm, học sinh A thi được sáu trăm mười điểm, điền nguyện vọng một là trường đại học này; học sinh B thi được sáu trăm hai mươi điểm, điền nguyện vọng hai là trường đại học này. Vậy thì cuối cùng người trúng tuyển sẽ là học sinh A.

Lữ Tú Anh: "Không sao, cho dù không lên được hệ chính quy thì chắc chắn cũng học được cao đẳng nghề!"

Lâm Dược Phi nói: "Nếu chỉ có thể học cao đẳng nghề, vậy thì năm nay sẽ không bảo em ấy đi học. Năm nay có thể thi đậu cao đẳng nghề, vậy chắc chắn sang năm có thể thi đậu hệ chính quy."

Lữ Tú Anh nghe thấy Lâm Dược Phi nói mãi như thế nên đã chấp nhận suy nghĩ này từ lâu: "Đúng vậy, một năm này có đáng là bao. Tiểu Vân vất vả lâu vậy rồi, nếu có thể học hệ chính quy thì đương nhiên phải học hệ chính quy."

Tháng tám, Thẩm Vân nhận được giấy báo trúng tuyển.

Lâm Tiếu tan học về nhà, mẹ đứng ở cổng trường nói cho Lâm Tiếu biết tin này: "Chị Tiểu Vân của con trượt hết nguyện vọng hệ chính quy rồi, được trường cao đẳng đường sắt tuyển."

Lâm Tiếu có hơi tiếc thay chị Tiểu Vân, nhưng cô nhớ lời mẹ và anh trai từng nói: "Vậy chắc chắn sang năm chị Tiểu Vân có thể thi đậu hệ chính quy!"

Lữ Tú Anh thở dài một hơi: "Nhưng chị Tiểu Vân của con muốn đi học vào năm nay. Con bé không muốn chờ thêm một năm, muốn đi học cao đẳng đường sắt luôn."

Lâm Tiếu thấy hơi bất ngờ: "Sao lại thế?"

Lữ Tú Anh lắc đầu, bà không biết cụ thể Thẩm Vân nghĩ như thế nào.

"Anh con không đồng ý nên cãi nhau một trận với Thẩm Vân."

Lâm Dược Phi và Thẩm Vân yêu đương cũng lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên Lữ Tú Anh thấy hai người cãi nhau, hơn nữa còn rất nghiêm trọng: "Anh con về nhà mà mặt mũi xám xịt, đóng cửa một cái rầm, làm mẹ giật cả mình."

Hình như Thẩm Vân còn đuổi theo tới cửa nhà, Lữ Tú Anh nhìn thấy bóng dáng cô ấy thấp thoáng ngoài cửa sổ lầu một, nhưng chờ đến khi Lữ Tú Anh vội vã đi ra thì lại không tìm thấy Thẩm Vân.

Thẩm Vân đuổi theo tới cửa nhà mà Lâm Dược Phi cũng không đi ra gặp cô ấy.

Lữ Tú Anh nói: "Mẹ thấy có vẻ anh con giận thật rồi, sau khi con về đừng có chọc thằng bé."

Lâm Tiếu lập tức hỏi: "Tiểu Hoàng có trốn đi không?" Tiểu Hoàng lanh nhất, biết rõ nhất tâm trạng của các thành viên trong nhà tốt hay xấu.

Lữ Tú Anh: "Anh con vừa vào cửa là Tiểu Hoàng đã trốn mất rồi."

Lâm Tiếu rụt cổ lại, vậy xem ra thật sự không thể chọc anh trai rồi, sau khi về nhà cô sẽ ở lì trong phòng không lên tiếng giống như Tiểu Hoàng.

Bình Luận (0)
Comment