Sau hai ngày chán nản ở nhà, anh trai đã xốc lại tinh thần.
Sau hai ngày điều chỉnh cảm xúc, chị Tiểu Vân bắt đầu tập trung cho chương trình lớp mười hai.
Lâm Tiếu nghe nói trong số những bạn bè cùng tham gia kỳ thi đại học sớm với chị Tiểu Vân thì chỉ có một người đậu vào trường đại học trọng điểm, năm nay đã đi học. Còn những người bạn khác đều chuẩn bị để thi lại vào năm sau.
Thậm chí còn có một người trúng tuyển vào một khoa chính quy, giáo viên nói cô ấy có thể đi học luôn năm nay, nhưng đó không phải là trường mà người bạn đấy thích nên cô ấy đã từ chối thẳng.
Lựa chọn của các bạn ấy cũng đã tiếp thêm dũng khí cho chị Tiểu Vân.
Nếu đã quyết định, Tiểu Vân vứt hết những đắn đo suy nghĩ trước đây ra sau đầu, không ngoái lại nhìn nữa.
Lâm Tiếu tiếp tục học lớp thi đua ở trường trung học số một, nhưng bầu không khí trong kỳ nghỉ hè vui vẻ hơn nhiều, trò giải trí của các bạn học cũng nhiều hơn.
Ngoài bóng rổ và bóng đá trong lúc ra chơi, các bạn nữ bắt đầu chơi thắt dây, những sợi dây màu sắc rực rỡ có thể thắt ra rất nhiều loại nút thắt, cuối cùng thắt được thành một chiếc vòng tay hoặc dây tết tóc xinh đẹp.
Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn cùng đi tới cửa hàng phụ kiện ở phố sau, mua một túi dây màu. Chu Tuệ Mẫn học hỏi từ những người bạn cùng lớp, bắt tay vào làm ngay.
Lúc quan sát Lâm Tiếu thấy cũng đơn giản, cô chỉ cần nhìn một lần đã nhớ. Nhưng lúc thật sự bắt đầu thắt, Lâm Tiếu phát hiện, mắt mình biết làm nhưng tay thì không.
Lâm Tiếu thắt thử, sai rồi, tháo ra thắt lại, lại sai tiếp.
Sau khi tháo ra vài lần, Lâm Tiếu ném sợi dây màu rối tung sang một bên, bỏ đi.
Chu Tuệ Mẫn cầm lấy sợi dây màu của Lâm Tiếu: "Để tớ thắt cho cậu, thắt đẹp luôn."
Hai ngày sau, Chu Tuệ Mẫn đeo chiếc vòng tay mình thắt được lên cổ tay Lâm Tiếu, Lâm Tiếu ngạc nhiên nói: "Tuệ Mẫn, cậu giỏi thật đấy."
Chu Tuệ Mẫn thắt hai chiếc vòng tay giống nhau, cô bé và Lâm Tiếu mỗi người đeo một cái trên cổ tay.
Trong giờ ra chơi, Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn nắm tay nhau đi vệ sinh, cô Dương nhìn thấy chiếc vòng tay trên cổ tay hai người, cười nói: "Các em mua giống nhau à?"
Lâm Tiếu: "Không phải mua đâu ạ, Chu Tuệ Mẫn thắt đấy ạ."
Cô Dương cẩn thận nhìn lại, chiếc vòng tay được thắt rất đẹp, cô ấy khen: "Khéo tay quá."
Sau khi cô Dương rời đi, Chu Tuệ Mẫn hơi lo lắng: "Có khi nào cô Dương sẽ thấy tớ chỉ lo thắt vòng tay, không tập trung học hành làm ảnh hưởng đến học tập không?"
Lâm Tiếu cảm thấy Chu Tuệ Mẫn nghĩ nhiều rồi: "Cô Dương không nói gì đâu, cô ấy còn khen cậu khéo tay nữa kìa."
"Nếu cô Dương có ý kiến, chắc chắn cô ấy sẽ nói thẳng. Huống chi cậu đâu có đi học thắt vòng tay, thành tích của cậu lúc nào cũng tốt mà."
Dù học sinh có như thế nào thì cũng không thể dùng toàn bộ thời gian cho việc học được. Chắc chắn các thầy cô cũng biết rõ việc này, nếu có giáo viên nào mong muốn học sinh dùng hết thời gian cho việc học thì chắc chắn giáo viên đó có vấn đề rồi.
Hai chiếc vòng tay giống nhau của Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn đã dấy lên một trào lưu nhỏ trong lớp. Các bạn nữ thân với nhau cũng bắt đầu thắt vòng tay giống nhau đeo trên cổ tay, nhưng dù sao thì việc thắt dây quá khó, trong lớp chỉ có một vài bạn nữ có thể làm được. Rất nhanh chuyện này đã phát triển theo cách khác, các bạn nữ thân thiết cùng tới phố sau mua dây buộc tóc và kẹp tóc giống nhau.
Hai người Bạch Huyên và Trương Quân Nhã cùng buộc tóc đuôi ngựa, dùng kẹp tóc giống nhau.
Hai người cao ngang nhau, mặc đồng phục giống nhau, cùng cột tóc đuôi ngựa và dùng kẹp tóc giống nhau. Khi cô Dương nhìn thấy thì cười nói: "Hai em làm gì đấy, ăn mặc như hai chị em sinh đôi vậy."
Lâm Tiếu lập tức xem cô Dương như tri kỉ của mình, cô nói với Chu Tuệ Mẫn: "Tớ cảm thấy Bạch Huyên và Trương Quân Nhã rất giống nhau."
Lúc vừa lên cấp hai, Lâm Tiếu phải mất một khoảng thời gian khá lâu mới phân biệt được hai người họ, cô Dương cũng nói hai người như hai chị em sinh đôi.
Chu Tuệ Mẫn lắc đầu: "Đâu có giống."
Trò chơi thắt dây của các bạn nữ giống như một cơn gió thổi qua, rất nhanh đã hạ nhiệt. Bạn nào không biết làm như Lâm Tiếu thì chỉ thử một vài lần đã bỏ cuộc, bạn nữ nào biết thắt cũng chỉ làm một hai cái là chán.
Nếu nói trò chơi mới của các bạn nữ như một cơn gió nhẹ, thì trò chơi mới của các bạn nam sẽ như một cơn lốc.
"Lái máy bay đi."
"Đề khó như vậy mà cậu cũng làm được, lái lái lái lái cậu ấy đi."
"Hôm nay là sinh nhật của của của cậu, lái máy bay chúc mừng đi."