Lâm Tiếu không hiểu tại sao lại có thể tồn tại những lời đồn thổi khó tin đến như vậy: "Lớp A5 các cậu cách lớp A1 chúng tớ cũng không xa mà, cậu vòng qua nửa hành lang là đến lớp A1 chúng tớ rồi, cậu có thể tự mình đến xem."
Liên Cảnh Sơn bật cười: "Được, vậy sau này tớ sẽ đến cửa lớp cậu xem thử."
Tiệc liên hoan năm mới diễn ra vào ngày 31 tháng 12, vừa hay trùng với Lễ hội Laba. Lâm Tiếu phải đi đến trường để trang điểm, thay quần áo, mới sáng sớm là cô đã đi đến trường.
Vầng trăng lưỡi liềm vẫn treo lơ lửng trên bầu trời, bên cạnh là những vì sao điểm xuyến, Lâm Tiếu ngồi phía sau chiếc xe máy nhỏ của mẹ mình, ngắm nhìn trăng sao suốt cả quãng đường đi đến trường.
Đến cổng trường, đèn đường hai bên đường đều đã tắt hết, sắc trời lúc này chỉ hơi hơi hửng sáng.
Lữ Tú Anh và Lâm Tiếu vẫy tay tạm biệt nhau: "Tối nay về nhà ăn cháo Laba."
Lâm Tiếu nói với mẹ: “Đợi con về nhà rồi ngâm tỏi Laba nhé mẹ."
Lữ Tú Anh: "Được." Cũng không biết ngâm tỏi Laba có gì thú vị mà năm nào Lâm Tiếu cũng đòi làm chung, tự mình ngâm nó.
Lâm Tiếu mang theo cặp sách đi vào nhà thi đấu rồi trang điểm, thay quần áo ở phía sau hậu trường của nhà thi đấu.
Một cô giáo trang điểm cho Lâm Tiếu, kem nền, lông mày, son môi, mới đầu cô ấy còn dán lông mi cho Lâm Tiếu nhưng Lâm Tiếu không quen, sau khi dán lông mi hai mắt cô không cách nào mở lên được, cô giáo trang điểm chỉ có thể gỡ lông mi mà cô đã dán cho Lâm Tiếu xuống.
Cô giáo lùi lại hai bước, nhìn kỹ lớp trang điểm trên khuôn mặt của Lâm Tiếu: "Rất đẹp, lông mi của em vốn đã dài rồi, không dán cũng không sao."
Về tóc của Lâm Tiếu, đầu tiên cô giáo lấy nước làm ướt tóc, dùng lược uốn xoăn rồi lấy máy sấy tóc sấy khô, sau đó xõa ra sẽ có một mái tóc xoăn nhẹ nhàng.
Cô giáo dùng tay chỉnh lại một chút, rồi giúp Lâm Tiếu thổi phồng lên một ít, khiến khuôn mặt vốn đã nhỏ của Lâm Tiếu giờ càng nhỏ thêm.
Cuối cùng cô thay một chiếc váy sáng lấp lánh, trông Lâm Tiếu rất có khí chất của một người dẫn chương trình.
Dẫn chương trình tiệc liên hoan năm mới không giống như diễn nhạc kịch tiếng Anh, không có chỗ nào để cho Lâm Tiếu có thể phát huy được, mỗi câu thoại của người dẫn chương trình đều được viết sẵn hết, cô chỉ cần đọc theo những lời thoại dẫn chương trình như trong buổi diễn tập, chỉ cần không mắc lỗi là được.
Tiệc liên hoan cuối cùng cũng diễn ra một cách suôn sẻ, Lâm Tiếu cảm thấy đây cũng là một công việc rất tốn thể lực, cô đứng đến nỗi mà hai bắp chân đau nhức rã rời.
Liên Cảnh Sơn giơ tay lên, xoè năm ngón tay ra, nhìn Lâm Tiếu với đôi mắt sáng ngời ngời.
Lâm Tiếu ngơ ngác nói: "Rồi sao nữa?"
Liên Cảnh Sơn: “Đập tay đó, chúc mừng chúng ta không mắc lỗi, thành công dẫn xong tiệc liên hoan năm mới.”
Lâm Tiếu đưa tay ra, vỗ một cái thật nhanh vào lòng bàn tay của Liên Cảnh Sơn.
Lâm Tiếu không hiểu tại sao Liên Cảnh Sơn lại phấn khích như vậy, họ đã tập luyện nhiều lần như vậy, khi buổi liên hoan năm mới chính thức diễn ra đương nhiên là sẽ thành công rồi.
Sau khi tiệc liên hoan kết thúc, Lâm Tiếu và Liên Cảnh Sơn đứng trên sân khấu chụp ảnh lưu niệm với thầy cô, sau đó cùng nhau bước ra cổng trường.
Lâm Tiếu đã cởi chiếc váy lộng lẫy ra, mặc chiếc áo lông vũ vào, nhưng lớp trang điểm và kiểu tóc trên khuôn mặt cô vẫn còn. Lữ Tú Anh thấy dáng vẻ của Lâm Tiếu, bà có chút ngạc nhiên: "Aiyo, giống như một cô gái lớn vậy, về nhà mẹ sẽ chụp cho con một bức ảnh."
Lâm Tiếu lắc đầu: "Con đã chụp rất nhiều ảnh ở trường, sau này các thầy cô sẽ phát cho con một tấm đó."
Lữ Tú Anh mỉm cười, bà gật đầu: "Được, vậy sau này sẽ đặt nó vào trong album ảnh của con." Ở nhà có một album ảnh riêng, trong đó đều là ảnh của Lâm Tiếu.
Lữ Tú Anh vừa lái xe vừa hỏi: "Bạn học nam đi ra chung với con là ai vậy? Tại sao trước đây mẹ chưa bao giờ thấy bạn đó?"
Lâm Tiếu: "Cậu ấy không phải bạn lớp chúng con, cậu ấy học lớp A5."
Lữ Tú Anh khen ngợi: "Cậu bé đó trông cũng rất điển trai."
Người được chọn làm người dẫn chương trình của tiệc liên hoan toàn trường chắc chắn là những người có vẻ ngoài ưa nhìn, nhưng điều khiến Lữ Tú Anh ấn tượng là dáng dấp và khí chất của Liên Cảnh Sơn, giống như một cây dương non chính trực.
Lữ Tú Anh thích nhất kiểu con trai như này, có lẽ là vì lúc Lâm Dược Phi ở độ tuổi như này, mặc dù anh rất đẹp trai, nhưng lúc nào cũng khom lưng uốn gối, dáng vẻ vô cùng cợt nhả.
Lâm Tiếu tháo bím tóc của mình ra, mái tóc uốn của cô rối tung cả lên, không thể chải suôn được, Lữ Tú Anh bảo cô trực tiếp đi tắm: "Cho thêm một chút dầu xả hoa ong vào thì sẽ chải được."